Ăn cơm tối xong rồi em rủ tụi nó đi net chơi tẹo, vẫn còn sớm các bác ạ, quánh được mấy ván liên minh nữa cơ. Đến tầm 9h thì em xua chúng nó về nhà để chuẩn bị thắp nến, còn em thì lấy xe qua nhà gái để rước gái sang nhà em. Tất nhiên là trước khi đi em có nhắn tin cho gái trước rồi, hehe.
Rước gái qua nhà em là đúng 9h30 hơi muộn cơ mà đây mới đúng là giờ hoàng đạo, vì trước giờ em tặng quà hay làm cái gì đấy quan trọng là toàn diễn ra vào tầm này cả, hôm nay thiếu mỗi mưa nữa thôi không thì chuẩn bài luôn =)))
Gái: Sao muộn thế còn dẫn em sang đây làm gì hả Hoàng?
Em: Muốn biết hem?
Gái: Có, sao thế Hoàng?
Em: Đi theo anh biết ngay, hehe…
Gái: Ôi, lại làm gì bí mật với em hả?
Gái nhìn em cười cười rồi cũng chịu để em dắt tay lên tầng thượng, đến nơi trước khi mở cửa tầng thượng thì em bịt mắt gái rồi dẫn vào, đùa chứ trời tối mà tắt điện nên em vấp bậc cửa tí ngã…
Gái: Hoàng… làm tất cả chỗ này hả?
Em: Ừa, đẹp không Trang?
Gái: Dạ, em cũng nghĩ là Hoàng sẽ làm em bất ngờ. Nhưng mà em không nghĩ là Hoàng chuẩn bị cả mấy thứ này đấy ^^
Em: Sao thế? Nghĩ anh không lãng mạn vậy chứ gì: V?
Gái: Không, tại em chưa nghĩ vậy thôi, hì ^^
Em: Em thấy vui là được rồi.
Em: Chúc mừng 3 tháng mình quen nhau nào.
Nói rồi em dẫn gái đến cái bàn nhựa bên trên có đặt cái bánh kem nhỏ có ghi ngày tháng em với gái yêu nhau, rồi để gái thổi nến. Xong xuôi thì em thò tay vào túi lấy ra hai cái nhẫn đôi đưa gái.
Em: Nhẫn đôi nữa, bên trong có ghi tên anh với em rồi này.
Gái: Dạ, giờ thì Hoàng làm em bất ngờ thật đấy…
Em: Để anh đeo cho em nhé?
Gái: Dạ.
Chỉ đợi gái nói xong câu đấy là em cầm lấy tay trái của gái lên để đeo nhẫn vào, đeo vào cái ngón áp út ấy các bác. Quả này là em khẳng định chủ quyền luôn, thằng nào mà còn lẽo đẽo theo sau nữa thì chết với ông…
Sau một hồi anh anh – em em sến sẩm, hôn môi, cầm tay nắm chân… bla bla nữa thì em phải đưa gái về nhà, cũng tầm 10h hơn rồi các bác ạ.
Đưa gái về nhà an toàn xong em cũng về nhà mình luôn, về đến nơi thì thấy tụi bạn đang ngồi vểnh chim lên. Chúng nó thấy em về nên bắt đầu…
Thăng: Đưa tay đây anh đeo nhẫn cho nào em yêu.
Quang: Dạ đây ạ, anh yêu, hihi…
Thăng: Anh yêu em, uhmoahz…
Quang: Dạ, em cũng yêu anh nữa. Moahzzz…
Đm chúng nó lại troll em các bác ạ, hai thằng nó hết ôm ấp nhau rồi lại giả vờ hôn gió nhau, chán chê lại cầm tay nhau xoa xoa nhìn kinh vãi, má nó em bị troll quài.
Em: Cái đm bố bảo tụi mày đi chỗ khác chơi mà tụi mày núp lùm hả?
Thăng: Không núp thì làm sao xem được kịch hay, em yêu nhỉ?
Quang: Dạ, anh iu.
Nói rồi chúng nó lại quay ra giả vờ ôm hôn nhau để trêu em, đù má…
Cơ mà bị troll quài nên em chai mặt rồi, với cả hôm nay cũng đang vui nên em lấy đồ đi tắm rồi đi ngủ, kệ mẹ tụi nó ôm nhau, còn em thì đi ôm gái… trong mơ hehe.
…
Sau buổi tối hôm đấy thì mấy hôm sau em với gái chỉ nhắn tin thôi mà em không sang nhà gái nữa, tại vì là tụi bạn em chúng nó sắp về HN rồi nên em với tụi nó đi chơi nốt vài bữa cuối.
Cho đến một hôm, nói là hôm định mệnh thì cũng hơi quá, cơ mà nó cũng tầm tầm đấy. Hôm đấy là hôm em với gái quyết định làm bữa cơm chiêu đãi tụi bạn, một là để tiễn tụi nó ra HN, hai là để cảm ơn tụi nó vì giúp em tổ chức sinh nhật với buổi kỉ niệm 3 tháng của em gái đợt vừa rồi.
Sáng hôm đấy là một buổi sáng đẹp trời, trời trong xanh, khí hiền hòa, mây trắng trôi hững hờ, gió mát lượn lờ… à quên em xàm xàm tí lạc đề. Nói chung hôm đấy là một ngày trời đẹp tuyệt vời, cơ mà về sau thì với em trời đẹp nó cũng đen thui thui như cái bối cảnh tương lai em sắp phải đối mặt à…
Sáng hôm đấy tầm 9h kém em có hẹn qua đón gái đi chợ mua đồ, thức ăn để chuẩn bị cho bữa trưa. Sau một hồi tháp tùng gái đi chợ, chạy hết hàng này qua quán nọ, tay xách, nách mang thì cũng lết được về đến nhà. Đang ngồi thở gấp ở ngoài phòng khách nhà gái vừa coi TV vừa uống nước mà em tí sặc các bác ạ…
Cái wtf? Cái nồi gì thế? Như không tin vào mắt mình nên em phải dụi mắt 3 – 4 lần, cứ nghĩ đang mở nên em còn tự nhéo đùi một cái đến đau điếng người. Lúc đấy em mới dám chấp nhận sự thật không phải mơ, huhu…
Em: Sao… sao bạn lại ở đây?
Mái ngố cute: Thế sao tôi lại không được ở đây?
Em: Là sao? Sao lại ở đây? Sao lại thế?
Mái ngố cute: Hình như anh vẫn thích đặt câu hỏi cho người khác nhỉ?
Mái ngố cute: Đúng không… Bạn trai của chị tôi??
Hoàn cảnh bây giờ là em đang ngồi đơ mặt ra ở ghế ngoài phòng khách, còn “nó” thì đứng trên cầu thang nhìn chằm chằm về phía em.
Em: Em… chị nào @@?
Mái ngố cute: Hâydaa, thôi để tí nữa chị em giải thích cho anh sau nhé… anh trai, hihi.
Nói xong “nó” lại tươi tỉnh cười với em rồi đi xuống khỏi cầu thang và đi thẳng vào bếp, nơi mà Trang đang cất đồ để tí nữa chuẩn bị nấu bữa trưa. Càng ngày em càng không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình nữa, hời ơi đây là sao hả trời: Ops…
Sau cái sự xuất hiện đột nhiên của “nó” trong nhà Trang làm em bị bất ngờ, không biết mối quan hệ của “nó” với Trang là ra sao, như nào mà “nó” lại gọi Trang bằng chị? Vì từ trước đến giờ tuyệt nhiên em không được nghe gái nói hay nhắc gì về chuyện gái có một đứa em gái @@?
Trong khi em vẫn còn đang hoang mang chưa hiểu việc gì xảy ra thì lại bị “nó”tiếp tục tấn công tâm lí, lần này thì “nó” đi từ trong bếp ra với một nụ cười và trên tay thì cầm đĩa đồ ăn sáng với cốc sữa đi tới chỗ em…
Mái ngố cute: Mời anh ăn sáng ^^
“Nó” cười với em mà sao em thấy trong người cứ lạnh lạnh, em cứng họng luôn chẳng mở nổi mồm nữa. Trong khi “nó” đang thản nhiên dùng bữa sáng thì trong đầu em hiện lên hàng loạt câu hỏi dạng như:
– “Nó” là ai?
– “Nó” làm gì ở đây?
– “Nó” với gái có quan hệ như nào?
Và cuối cùng kết quả cho hàng loạt câu hỏi đấy của em là: Gái. Không chần chừ em vùng dậy chạy ngay vào trong bếp với tốc ánh sáng để tìm gái và không quên ngoái đầu lại nhìn. Thì thấy “nó” vừa ăn vừa cười nhìn lại em. Một nụ cười đắc thắng…
Em: Trang… Trang, ngoài kia… là ai? Ai vậy @@?
Em nói nhỏ, thì thầm vào tai gái như kiểu nếu nói to quá thì sợ con bé ngoài kia nghe thấy vậy.
Gái: Ai là sao hả Hoàng? – Gái nhìn em với vẻ mặt ngu ngơ như là chưa hiểu em nói gì.
Em: Cái đứa con gái ngoài phòng khách nhà em đó – Em kéo tay gái lại gần và nói nhỏ.
Gái: Àhh… tưởng Hoàng nói ai, là em gái em đó. – Gái vỗ trán rồi trả lời em @@!
Em: Em gái á? Mà em nào cơ? Trước giờ anh có nghe em nói em có thêm em gái bao giờ đâu @@?
Gái: Thì đấy là đứa em họ em ở quê mà.
Em: Thế “nó” lên đây làm gì, sao lại ở nhà em?
Gái: Ơ kìa anh sao thế? Chứ em ấy sang đây chơi không ở nhà em thì ở nhà ai?
Có lẽ em hỏi dồn quá nên giọng có hơi gay gắt xíu làm gái thấy lạ.
Em: À ừ, tại anh thấy hơi lạ thôi.
Giờ thì thắc mắc của em được giải đáp rồi đấy, “nó” là em họ của gái và chỉ là lên đây chơi thôi, ơn giời. Nhưng mà em vẫn thấy hơi dè chừng “nó” nên không ra ngoài phòng khách ngồi nữa, mà ở luôn trong bếp xem có gì để làm giúp gái không. Ngồi một mình ngoài đó với “nó” em thấy sao sao á. Được một lúc thì trong bếp cũng không còn gì để em với gái làm nữa…
Gái: Xong rồi, chuẩn bị vậy là ổn rồi. Tí nữa chỉ cần nấu thôi, ra ngoài ngồi nghỉ xíu đi Hoàng.
Em: Ừa, em cứ ra trước đi.
Gái: Sao thế? Hoàng ngại người lạ hở?
Em: Đâu, em ra trước đi, anh sắp xếp lại chút rồi ra ngay nè.
Gái: Thôi ra đây với em, làm gì còn đâu mà sắp xếp. Tiện thể ra đây để em giới thiệu luôn, hì hì.
Gái hình như đọc được bộ dạng của em hay sao ấy, thì cũng đúng, em cứ nghĩ tới việc phải đối mặt với “nó” mà cứ run run, chẳng hiểu sao lại bị vậy nữa…
Ra tới nơi thì không thấy con bé đâu cả, may quá vậy là coi như né được ít phút.
Gái: Chắc nó lại chạy đâu rồi, con bé này lăng xăng quá thể.
Em: Ừm, thôi kệ nó đi. Trẻ con mà…
Gái: Mai ơiii, Maiii…
Gái gọi tên lên em mới biết “nó” tên là Mai á, đang yên lặng không thấy con bé trả lời lại gái thì bất chợt ở đâu “nó” lại lên tiếng đáp lại…
Mai: Dạ… em đang tắm.
Ôi trời, em còn tưởng con bé này chạy đi đâu chơi không có nhà rồi cơ, hời ơi tận thế sắp tới rồi, thần linh ơi…
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện