Em: Trang ơi ra mở cổng cho anh với.
Gái: Vâng, đợi em tí.
Gái ra mở cổng thấy em mà mặt có vẻ ngạc nhiên lắm.
Gái: Ơ, sao anh lại quay lại?
Em: Ừ, anh bảo tụi bạn về trước rồi, hehe.
Gái nhìn em một lúc như hiểu ra vấn đề nên cười cười trêu em.
Gái: Sao thế, nhớ em hở?
Em: Thì lâu không gặp mà, đi chơi chút Trang ơi…
Gái: Dạ Hoàng đợi em thay đồ đã nha.
Em: Oke, hehe.
Gật đầu cái rụp rồi ngồi đợi gái đi thay đồ, cơ mà gái cứ bảo đợi là y như rằng phải mất một lúc lâu lắc, nhưng mà lúc xuất hiện thì cũng đáng công em ngồi đợi lắm…
Gái: Đi Hoàng ơi…
Em: Lần nào cũng lâu vậy chắc anh đi được mấy vòng rồi quá…
Gái: Thôi đi đii, con trai gì mà đợi bạn gái có tí đã làu bàu rồi…
Em: Dạ, vâng. Thế em muốn đi đâu ạ?
Gái: Đâu cũng được, coi như bù đắp cho thời gian Hoàng phải đợi em, haha.
Em: Ù uii, thật là đi đâu cũng được không?
Gái: Thì đâu chẳng được, sao Hoàng hỏi lạ thế?
Em: Oke oke.
Nói rồi em đi luôn không để gái kịp suy nghĩ lại, haha. Đi được một đoạn thì y như rằng cũng đến, em phanh lại ngay trước cửa cái hotel…
Gái: Sao lại dừng thế Hoàng?
Em: Thì đến rồi.
Gái: Ơ đến đâu cơ?
Em: Nè. – Em chỉ chỉ cái biển hotel…
Gái: Ơ…
Gái im lặng 2s…
Em: Á đau, úi… đau.
Gái: Biết đau mà cứ trêu em á?
Em: Thì em bảo đi đâu cũng được mà =))?
Gái: Hừm, ý em là đi chơi chứ không phải cái này.
Em: Tại em không nói rõ chứ…
Gái: Đi mauu.
Em: Ơ vào xem phòng đẹp không đã…
Gái: Á à, vẫn nhây hả?
Em: Không, anh đùa chút mà…
Nói rồi em đi luôn, đùa chứ tại gái bảo đi đâu cũng được mà các bác nhỉ, không nói rõ xong còn nhéo em rõ đau…
Lòng vòng một tí thì cũng đến quán trà sữa quen thuộc, chọn một bàn rồi hai đứa gọi đồ uống.
Em: Sao em nhéo anh đau thế?
Gái: Ai bảo anh cứ trêu em?
Em: Ơ, anh có trêu em đâu @@?
Gái: Thế không trêu thì ban nãy là gì?
Em: Thì em bảo đi đâu cũng được mà…
Gái: Thì ý em không phải vậy.
Em: Ơ thế vào đấy có sao đâu, em nghĩ gì đấy?
Gái: Hừm, không nói nữa!
Em: Ờ, vậy thôi. Cơ mà sau em đừng có nhéo nữa, đau bỏ xừ.
Gái: Dạ…
Em: Dạ rồi nhé, sau mà nhéo thì anh bảo!
Gái: Hì, thì sau anh đừng trêu em nứa là được mà…
Em: Không biết, sau cứ nhéo thì anh bảo, em hứa không nhéo rồi.
Gái: Ừm, em không nhéo nữa. Em cấu với véo thôi nhé?
Em: Ơ ai chơi vậy @@!
Gái: Không ai chơi vậy nhưng em lại làm vậy đó, haha.
Em: Rồi, thua em luôn đấy.
Gái: Mà mấy bạn anh vui tính nhỉ?
Em: Vui tính gì tụi nó trời, thú tính thì đúng hơn…
Gái: Á à, bắt được Hoàng nói xấu bạn nhé…
Em: Sự thật mà, em không thấy tụi nó trêu anh hoài hả @@?
Gái: Nhưng có bạn bè như vậy cũng vui mà, được cười hoài cả ngày còn gì ^^
Em: Ừm thì vậy, nhưng nhiều khi cũng ức chứ…
Gái: Dạo này Hoàng hay cãi em lắm nhé…
Em: Sặc, cãi gì @@?
Gái: Đấy, lại cãi lại em rồi đấy…
Em: Rồi rồi, Trang luôn đúng được chưa, ok ok…
Gái: Hì hì, cứ thế có phải em cưng nhất không…
Em: Dạ, vâng chị hai…
Ngồi nói chuyện nhây nhây với gái được một tí thì phải về, thế lại lóc cóc đèo gái về. Trời hôm nay thì nóng cơ mà gái cứ ôm eo, muốn kêu nóng cơ mà lại sợ gái vặn vẹo, nói chung là khổ lắm chứ đùa…
Về tới nhà thì mấy thằng mặt loz đi đâu chơi hết rồi không có đứa nào ở nhà, nên phải lấy điện thoại ra hỏi tụi nó đang ở đâu.
Em: Tụi mày đang ở đâu đấy?
Thăng: Đang đi uống nước với thằng Hiếu, sao thế?
Em: Ờ đợi tí tao lên với, quán cũ hả?
Thăng: Không biết nữa, nhưng thôi mày khỏi lên đi, tụi tao về giờ nè.
Em: Cái đệch!?
Thăng: Thôi nhé, khỏi lên nữa ở nhà đi tụi tao về đây.
Nói xong nó tắt máy cái rụp, thế là lại lầm lũi dắt xe về nhà đợi tụi nó về. Cơ mà em ngồi xem film chán chê, lại còn đi tắm nữa mà chưa thấy tụi nó về. Không biết chúng nó có bị làm sao không mà đi lâu thế, phải gần cả tiếng rồi. Lại lấy điện thoại ra hỏi xem thế nào, cơ mà éo thằng nào nghe máy. Em gọi 3 thằng mà cả 3 không nghe nên em càng lo hơn, đang tính lấy xe đi xem thế nào thì chúng nó về đến cổng.
Em: Sao lâu thế, đi giữa đường bị gì à? – Em chạy ra hỏi.
Thăng: Không, có bị gì đâu.
Em: Ơ thế sao về lâu thế?
Thăng: Ừm, lúc mày vừa gọi điện thì tụi tao mới về mà.
Em: Ơ đệch, thế sao bảo về từ cả tiếng trước rồi?
Thăng: Thì ngồi chơi uống nước, chém gió, ngắm gái thêm 1 tiếng thôi mà.
Nói rồi nó đi thẳng vào trong nhà, em thì vẫn đơ ra ở cổng chưa hiểu chuyện gì thì thằng Nguyên nó đi qua…
Nguyên: Haizz, tại mày bỏ anh em đi đánh lẻ với gái nên phải chịu thôi!
Em: Đệttt…
Hóa ra là vì cái vụ mà em bảo chúng nó về trước lúc nãy để quay lại nhà gái. Bọn này đúng chất khốn nạn các bác ạ, em chơi chúng nó được một vố mà chúng nó chơi lại ngay được, mất công em lo lắng chúng nó, vãi cả bạn…
Cuối cùng thì em phải lủi thủi đóng cổng, khóa cửa các kiểu rồi đi ngủ, nhìn chúng nó ôm nhau ngủ trên cái giường thân yêu của em mà muốn đồ sát quá…
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện