Thăng: Ê dậy… dậy đi mày. – Nó vỗ vào người em.
Em: Cmm hôm qua ngủ muộn, có gì mà gọi sớm thế?
Thăng: Mày bảo sáng nay dậy sớm làm gì cơ mà?
Em: Dậy sớm đỡ phải tranh nhau wc chứ có con mẹ gì đâu.
Thăng: Ơ đm…
Nó im im một lúc rồi đá một phát vào người em, đau vc ra.
Thăng: Này thì lừa bố này.
Đá xong, nói xong nó lại đi ngủ tiếp. Khổ mỗi cái thân thể của em thôi mà…
Cố tận hưởng giấc ngủ thêm tẹo nữa thì phải dậy, không tí nữa chúng nó mà dậy thì không có wc mà dùng mất. Làm xong mọi việc rồi đi ra sút ass từng thằng một khua dậy. Cảm giác thung thướng vch…
Ăn sáng xong xuôi lại tính tiếp xem nên đi đâu, thực ra thì mới sáng sớm cũng chẳng có chỗ nào chơi, hay là lại chui vào net tiếp nhỉ, hội ý cái đã.
Em: Đi net hay ở nhà ngủ đây tụi bay?
Thăng: Net đi, ở nhà mày chán òm.
Em: Ờ thế thì đi net.
Nguyên: Thôi bọn mày đi đi tao ở nhà ngủ, buồn ngủ quá.
Em: Ùm, thế trông nhà giúp anh nha con chó…
Nói rồi em kéo 3 thằng kia đi luôn, tính mặt loz Nguyên ít nói cơ mà vẫn hơi lạ lạ…
Em: Sao thằng Nguyên cứ lạ lạ thế bọn mày?
Thăng: Lạ cái gì?
Em: Qua giờ tao thấy nó cứ im im @@
Thăng: Thì vốn dĩ nó thế mà.
Em: Bố biết rồi, cơ mà nhìn nó còn thiểu hơn mức bình thường ấy.
Thăng: Ôi dồi, có gì đâu. Chắc cu cậu mới bị đá.
Em: Thật á, mới hôm nọ ở trên HN vẫn bình thường mà @@?
Thăng: Thì chắc là mới bị chứ sao.
Em: Ờ…
Đoạn sau tụi em quánh game nên tua nhanh chút, trưa về thì thấy thằng Nguyên vẫn ngủ, công nhân ngủ siêu hơn em…
Em: Ê cu, dậy ăn cơm đi mày.
Nguyên: Ừ, đợi tao tí.
Nói rồi nó lại lật đật ngồi dậy, nhìn cái dáng đi của nó mà em cứ buồn cười, cứ lù đà lù đù thế nào ấy. Cơm chưa lại mấy thằng tự nấu với nhau nên không có gì đặc biệt lắm, chiều thì tranh nhau cái phòng để ngủ nên cũng chẳng có gì nhiều. Tua tiếp đến tối luôn, bỏ mặc mấy thằng bạn đi hẹn hò với gái cái…
Tối nay rảnh, tiện thể rủ gái đi chơi tối để lấy cớ bỏ mặc mấy thằng bạn cũng hay hay. Nghĩ xong em liền lấy điện thoại ra nhắn cho gái luôn.
Em: Alo, em yêu đang làm gì đấy. – Câu đầu tiên cứ phải ngọt ngào tình cảm cái đã.
Gái: Em đang nằm xem film.
Em: Lại film Hàn hở, suốt ngày thôi…
Gái: Hihe, thì nghỉ hè thôi mà có gì làm đâu.
Em: Thế tối nay em rảnh không, đi chơi với anh chút, lâu rồi không gặp em nhớ quá trời.
Gái: Điêu thế, vừa hôm nọ gặp rồi còn gì.
Em: À ý anh là lâu rồi không đi chơi tối với em, thế tối nay 8h kém anh qua nha?
Gái: Ấy, tối nay em có hẹn rồi, để hôm khác nha Hoàng?
Em: Ơ lại hẹn, lâu lắm anh chưa gặp em mà…
Gái: Hì hì, thì tối mai cũng được mà.
Em: Em hẹn ai thế, không bỏ hẹn được hở?
Gái: Bạn trên trường ấy, tại cậu ấy cũng hẹn mấy lần rồi mà em chưa đi…
Em: Con trai à?
Gái: Vâng…
Em: What the… vì đứa con trai khác mà không đi chơi với anh được à?
Gái: Tại em lỡ hẹn với người ta rồi…
Em: Lỡ thì hủy cũng được mà, nhá nhá?
Gái: Nhưng vì cũng hẹn mấy lần rồi nên…
Em: Thôi được rồi, tùy em đấy.
Nói rồi em cúp máy luôn, gái gọi lại không nghe… tối hôm đó nhân tiện cái cớ cãi nhau nho nhỏ với gái nên em rủ mấy thằng mặt loz đi net đêm. Do xích mích với gái mà tìm đến game và cũng vì thế nên chơi chẳng nhập tâm được, nhờ em là feeder chủ lực của team nên cũng được tụi nó khen…
Quang: Thằng Hoàng mày đánh kiểu lol gì vậy, chơi hay nghỉ?
Em: Hơi lỗi tí, sr sr…
Rồi ngay sau đấy 5p lại tiếp tục…
Quang: Mày đi lỗi 4 mạng liên tục hả con?
Em: Đm tại nó “xanh” quá…
Quang: Thế nó “xanh” là do tao à?
Thăng: Thôi kệ, sur rồi làm game mới đi.
Em: Thôi chán vc, tao ra xem film đây.
Sur game xong quay ra mở trình duyệt lên xem film, mà xem film thì lại cứ nghĩ đến gái, vì cái list film của em toàn là made in Hàn xẻng do gái cung cấp, hờn thật chứ…
Ngồi net chán chê mê mỏi thì trời nó cũng sáng, lại phải về. Trên đường về mà em cứ nghĩ đến gái, nhìn đường cũng thấy gái. Kiểu như một dạng ám ảnh ấy. Về đến nhà đang định cởi áo ra đi ngủ thì lại nhớ đến gái tiếp, căn bản là cái áo em đang mặc là do gái tặng, thế đấy… cái gì xung quanh em cũng liên quan đến gái, nhìn đâu cũng thấy “Trang và Trang”
Nên muốn hờn lâu cũng chẳng được, giận dỗi chán bỏ mẹ, em tự nhủ như thế, rồi lại tự suy nghĩ mông lung, linh tinh một mình…
Chẳng phải thức dậy vào một buổi sáng, điều mình muốn làm nhất là chải chuốt, ngắm vuốt và được gặp người mình yêu rồi cùng đi ăn sáng sao?
Nghĩ là làm luôn, đi tắm qua qua rồi lấy xe chạy sang nhà gái. Phải làm lành, không thể giận nhau lâu được. Đường buổi sớm cũng khá vắng nên đi nhanh, dừng xe rồi lấy điện thoại ra gọi cho gái. Sớm thế này không biết gái đã dậy chưa nữa, đợi một tí thì gái cũng bắt máy, y như rằng vẫn giữ thói quen dậy sớm cho dù bây giờ đang là Hè, hehe.
Em: Trang à?
Gái: Ừm…
Em: Em ra cổng anh gặp chút được không?
Gái: Ừm…
Nói rồi em tắt máy, nghe giọng gái thì có vẻ hơi dỗi em một tí, cơ mà không sao, một tí tẹo tèo teo thì không hề gì cả. Đợi 3p thì gái ra mở cổng…
Em: Lâu quá không gặp em, nhớ quá…
Gái: Vâng…
Em: Em ăn sáng chưa?
Gái: Chưa…
Em: Em vừa mới dậy hả?
Gái: Vâng…
Em: Mới ngủ dậy mà nhìn em vẫn xinh thế – Tranh thủ nịnh tí, cơ mà sự thật mà…
Gái: Dạ…
Em: Em vẫn còn dỗi anh chuyện tối qua à?
Gái: Không…
Em: Thế sao em cứ trả lời anh bằng một từ mãi thế?
Gái: Ừm…
Em: Đấy em lại thế nữa…
Gái: Ừm…
Em: Em đừng giận anh nữa nhé?
Gái…
Em: Im lặng là đồng ý, hehe.
Gái: Anh đến đây lúc sáng sớm chỉ để nói mỗi thế thôi à?
Em: Em đi ăn sáng cùng anh nhé?
Gái: Đứng đây đợi em.
Hehe, vậy là việc làm lành coi như ok rồi. Đúng là không nên giận dỗi nhau vì mấy cái việc cỏn con, cứ yêu thương nhau thế có phải hơn không…
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện