Em: Thằng nào biết nấu cơm giơ tay?
Những tưởng chúng nó bơ hết, ai ngờ cả 4 thằng cùng giờ tay luôn, tốt phết.
Em: Tốt, thế mỗi thằng một việc đi nấu cơm tối đi.
Vào bếp y như rằng mỗi thằng một việc thật, thằng thì đong gạo, thằng thì vò, thằng thì lấy nồi cơm ra bỏ gạo vào cắm, vậy là xong. Rồi lại y như cũ, thằng nào về chỗ thằng đấy ngồi.
Em: Ơ vl, thế còn nấu đồ ăn?
Thăng: Mày hỏi biết nấu cơm hay không thôi mà?
Em: Rồi rồi, thế thằng nào biết nấu món gì thì nói?
Và sau câu hỏi của em thì y như rằng chẳng thấy cánh tay nào giơ lên, bọn này đúng là khốn nạn mà…
Em: Ơ, thế ăn cơ trộn nước mắm cả lũ nhé?
Thăng: Tao luộc rau…
Quang: Tao rang thịt…
Nguyên: Có trứng thì để tao làm cho.
Băng: Thế là đủ ăn rồi không cần nấu gì nữa đâu, tao đơn giản lắm.
Em: Tự giác thế có phải nhanh không, nhà còn ít đồ hộp nữa chắc đủ bữa tối.
Phân chia công việc rồi thằng nào làm việc thằng đấy.
Chỉ đợi cơm chín nữa là dọn ra ăn thôi, thấy chúng nó đến chơi mà cho chúng nó ăn cơm canh đạm bạc thấy cũng tội, mà thôi cũng kệ…
Em: Tối đi anh dẫn mấy cu đi chơi ngắm gái nhé, được không =))?
Thăng: Xời, tưởng gì. Ngắm gái thì ở HN bọn bố ngắm chán rồi con ạ, lâu ngày không ở phố mày bị ngu đi à?
Em: Ơ đm, tối đi thì biết.
Quang: Ơ mà nhà gấu mày ở đâu thế, gần đây không?
Em: Mày hỏi làm gì, mặt mày nguy hiểm lắm?
Quang: À bọn tao tính qua đốt nhà chơi thôi.
Em: Đốt cái mẹ cháu, ăn nhanh rồi còn dọn dẹp.
Bằng: Mà lần trước chưa được ngắm kĩ, hôm nao rủ gấu mày đây chơi.
Em còn chưa kịp trả lời thì thằng Thăng lại tiếp.
Thăng: Bao giờ với bao lâu làm éo gì, tối nay luôn đê cu?
Em: Đéo, gấu tao ngoan ngoãn hiền lành, không đi chơi tối, ok?
Quang: Hơ hơ, hay là thanh niên bất lực éo rủ được đấy?
Em: Đm chúng mày ăn nhanh lên còn dọn, từ giờ mỗi thằng dọn một ngày đấy.
Ngồi ăn nốt bát cơm rồi em chạy ra phòng khách trước, cơm mấy thằng đực rựa nấu chán vch, với lại em cũng không muốn dọn nên trốn. Lấy điện thoại nhắn tin cho nàng đã, hehe.
Em: Em đang làm gì đấy, ăn tối chưa?
Gái: Em ăn rồi, đang ngồi xem TV ạ.
Em: Ấy, hôm nay em ăn gì mà ngoan lạ nha?
Gái: Em ăn cơm em nấu, anh muốn ăn hem? Dạo này anh hơi có xu hướng bật em đấy nhé!
Em: Ơ đùa, anh trước giờ vẫn vậy mà.
Gái: Haiz, lâu ngày không gặp anh lại nhờn rồi.
Em: Ây da, thế tối nay cô nương có thể dành chút thời gian cho ta được không nà?
Gái: Ayguu, tối nay chắc không được rồi.
Em: Hầy, tiếc nhỉ. Vậy hẹn cô nương khi khác nha, dạo này không được uống thuốc của cô nương làm ta thấy buồn ghê…
Gái: Anh giỏi, cứ đợi đấy. Đến lúc đó đừng kêu la em tha nhé.
Đọc tin nhắn của gái xong mà em buồn cười quá, lâu rồi không nhắn tin nhây nhây trêu gái, hôm nay thử cái mà cảm giác vẫn như ngày nào…
Thôi, chuẩn bị còn mang mấy thằng mặt loz đi giải ngố cái, đậu xanh chúng nó cứ nghĩ gái thành phố hơn gái quê em các bác ạ…
Em: Dọn dẹp nhanh lên rồi còn đi tụi mày, 7h rồi.
Nói rồi em chạy sang nhà thằng Hiếu rủ thêm nó nữa, không có nó sợ méo đủ xe, với lại tiện thể giới thiệu mấy thằng bạn luôn. Sang đến nơi thì thằng mặt loz cũng vừa ăn cơm xong.
Em: Ê cu, tí đi trà chanh với tụi tao nha.
Hiếu: Ờ, đợi tí tao qua.
Em: Ờ, mà tao mượn xe cái nha.
Hiếu: Ok em iu, hí hí.
Em: Đcm bớt gay mày.
Hiếu: Haizz, gay mà chim tao hữu dụng là được ròi, còn của con thì… khổ thân con zai quá cơ.
Em: Thôi bố về, 10p nữa nhớ qua đấy.
Về nhà đợi mấy thằng bạn chuẩn bị thêm lúc nữa rồi cùng đi, trà chanh chỗ em nhộn nhịp hơn ở HN nhiều, cả một đoạn đường hai bên đều là hàng quán, được thêm cả ánh sáng đèn đường màu vàng chiếu rọi nhìn thích lắm. Chọn quán quen rồi rẽ vào ngồi, trà chanh bệt các bác ạ. Chẳng cần ghế hay bàn gì nhiều, mảnh chiếu dải ra đất xong là ngồi chém gió.
Em: Đấy nhé, lại bảo đéo vui đi?
Thăng: Cũng tạm thôi…
Em: Gái thì đầy đường, đã thế lại còn quần soóc, áo ngắn nữa nhé, bổ mắt chưa con…
Thăng: Bao giờ nó mặc áo bikini ra đường tao mới nể.
Em: Thôi thôi, mày quên mẹ đi, ngồi im mà ngắm.
Đang trà chanh chém gió, ngắm gái với mấy thằng bạn thì tự nhiên chúng nó gọi em…
Bằng: Ee, đứa kia sao nhìn giống gấu mày thế Hoàng?
Em: Mày ngắm gái nhiều quá bị thiểu à?
Hiếu: Đúng cái Trang thật mà?
Nghe nó nói mà em giật mình mất 3s rồi mới nhìn theo hướng tay chỉ của nó, thì đúng là thấy gái đang đi với thanh niên nào đấy thật, cuối cùng hai người dừng lại ở quán nước phía bên kia đường. Hình như là đi chung với một đám nữa vào uống nước như tụi em, cơ mà khác quán. Chắc do tụi em ngồi góc khuất đèn nên lúc đi qua gái không thấy.
Cơ mà phải xác nhận lại đã, lấy điện thoại ra gọi cho gái.
Em: Alo, Trang hả?
Gái: Vâng, không em thì ai nữa.
Em: Oh, em đang ở đâu đấy?
Gái: Em đang đi chơi với bạn, sao thế Hoàng?
May quá, may là gái nói đang đi chơi với bạn, chứ gái mà nói đang ở nhà hay gì gì đấy hoặc phủ nhận, thì chắc em bay hẳn sang cái quán nước bên kia luôn quá…
Em: Á à, đi đâu với ai mà lúc tối anh hẹn nhưng không đi với anh hả? – Em giả vờ nói giọng trêu gái.
Gái: Em đi uống nước với mấy bạn trên trường thôi mà, tại em có hẹn trước với mấy bạn ấy rồi…
Em: Ohm, em đi cẩn thận, nhớ về sớm nha…
Gái: Dạ, mà anh đang làm gì sao ồn thế?
Em: À anh đi chơi với mấy đứa bạn thôi, không có gì đâu. Em nói chuyện với bạn tiếp đi.
Gái: Vâng.
Nói rồi em tắt máy đi, quay qua thì thấy mấy thằng mặt loz đang nhìn nhìn em.
Em: Tụi mày nhìn cái gì thế?
Thăng: À không, lo cho mày thôi.
Em: Ôi dồi, có gì đâu mà lo.
Em: Trang cũng nói là đang đi uống nước với bạn còn gì, có nói là đang ở nhà thì mới sợ chứ?
Thăng: Ờ, chuyện của mày nên muốn làm gì thì làm.
Em: Thôi uống nước đi, có gì tính sau.
Tạm gác chuyện vừa nhìn thấy, mấy thằng lại tiếp tục chém gió, trà chanh tiếp. Dù sao thì gái cũng nói thật với em, với cả gái đi chung với một đám chứ có phải riêng lẻ gì đâu mà phải nghĩ nhiều, chỉ là bạn thôi mà.
Ngồi thêm lúc nữa thì mấy thằng rủ nhau về, tiện thể ghé qua quán net quánh game chút rồi về ngủ. Về đến nhà cũng tầm 10h.
Em: Ê tụi mày chia phòng ngủ đi.
Thăng: Ờ, tao chọn phòng thằng Hoàng.
Quang: Tao nữa.
Bằng: Tao cũng thế…
Nguyên: Tao thì như nào cũng được.
Em: Tụi mày chia nhau ngủ coi, nhà có mấy phòng mà sao cứ thích chui vô phòng bố vậy?
Quang: Phòng mày thì đỡ phải dọn, haha.
Bằng: Chuẩn luôn…
Em: Đm nhưng cả 5 thằng thì chật chội bỏ mẹ.
Thăng: Đéo biết, bố chọn rồi nhé.
Em: Hay là dải chiếu ra đất rồi 5 thằng cùng nằm, được không?
Bằng: Nghe cũng được đấy, nhưng phòng mày có cái giường rồi dải chiếu ra làm sao hết được?
Em: Thế như nào?
Quang: Hay mang chiếu lên sân thượng ngủ mẹ đi cho mát?
Em: Được không?
Quay ra hỏi cả đám thì tụi nó đều nhất trí, thế là tụi em mang hai cái chiếu lên sân thượng trải ra nằm. Tiện thể ngắm trời, trăng, mây, gió…
Thăng: Ê Hoàng này?
Em đang nằm thì nó quay sang gọi em.
Em: Cái gì thế, đừng bảo mày đòi thông bố nha?
Thăng: Quỷ sứ này sao biết, để tao đi lấy chai dầu nha.
Em: Ê đm làm thật hả mày?
Thăng: Chứ sao, nỡm này… – Nói rồi nó mò tay sang người em.
Em: Ơ vl, cút… cút ra. – Em hất tay nó ra.
Thăng: Thôi không đùa nữa, haha.
Em: Thế làm sao?
Thăng: Hôm qua bọn tao có rủ Quỳnh về quê mày đấy.
Em: Thì sao, liên quan gì mà kể tao @@?
Thăng: Quỳnh bảo không đi chứ sao.
Em: Liên quan gì mà mày mang ra kể cho tao ấy?
Thăng: Haiz, nhưng Quỳnh nói là sợ mày nên không đi.
Em: Mày lảm nhảm clg đấy, sợ đéo gì tao?
Thăng: Không biết, hề hề.
Em: Thôi ngủ mẹ đi.
Thăng: Đùa thôi, Quỳnh bảo là có mỗi mình Quỳnh là con gái nên không tiện đi.
Em: Thôi ngủ đi, mày bắt đầu nhảm rồi đấy.
Thăng: Ờ, bố nói vậy cho mày biết thôi.
Em: Ừm được rồi, ngủ đi mai còn dậy sớm.
Thăng: Dậy sớm làm gì?
Em: Rồi mai dậy thì biết, thằng nào không dậy được thì mất phần, hehe.
Em phải làm điệu bộ bí mật để dụ thì tụi nó mới chịu đi ngủ đấy, cơ mà đang đêm sương xuống trời lạnh quá nên mấy thằng lại lục đục.
Quang: Sao lạnh vậy mày?
Em: Đêm thì lạnh chứ sao nữa.
Quang: Hè mà?
Em: Hè nhưng sương đêm thì nó lạnh.
Bằng: Thôi đéo ngủ đây nữa, xuống phòng mày đi.
Em: Vcl 1h hơn rồi má.
Quang: Kệ, lạnh vl. Tao xuống trước đây.
Nói rồi nó chạy xuống thật, thế là cả lũ mấy thằng lại kéo nhau xuống phòng em ngủ, công nhận mấy thằng này rảnh thật.
Em: Giờ sao, có một cái giường với cái chiếu, thằng nào ngủ đất, thằng nào ngủ giường?
Em vừa nói dứt lời cái thì ba thằng: Thăng, Quang, Bằng nhảy một phát lên giường em tí thì sập giường, đm khôn vlin.
Em: Ơ đệt… vcl.
Thăng: Thôi mày với thằng Nguyên chịu khó nằm đất một hôm, mai bọn tao đổi cho nhé…
Em quay sang nhìn thằng Nguyên mà chỉ biết cười trừ, nó cũng chẳng nói gì mà ôm gối xuống nằm chiếu luôn, thôi thì lâu lâu nhường bọn nó tí. Nằm dưới đất công nhận mát thật, cơ mà hơi lạnh. Em phải tự nhủ là: “Ngày mai chúng nó cũng phải nằm đất thôi”. Cứ thế rồi ngủ một mạch đến sáng luôn.
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện