Em: Alo, gì thế?
Thăng: Đường về quê mày đi kiểu gì vậy mặt loz?
Em: Ừ đợi tí tao nhắn tin đường đi qua cho, xuống đến nơi thì gọi tao ra đón nhé.
Thăng: Ok.
Vãi, em vừa về hôm qua thì hôm nay tụi nó kéo nhau xuống, đánh hơi lẹ thật. Tắt máy rồi em nhắn tin đường đi xuống quê em cho tụi nó, xong xuôi lại ngủ tiếp. À quên, còn phải nhắn tin cho thằng Hiếu bảo nó tí đi đón hội bạn với em luôn.
Ngủ thêm được tẹo nữa thì dậy chui vào wc oánh răng, rửa mặt rồi chuẩn bị đi đón tụi nó. Chạy qua nhà thằng Hiếu gọi nó dậy để chuẩn bị luôn, thằng này phải gọi trước không cho nó ngủ.
Được một tí thì mấy thằng cờ hó kia cũng đến nơi…
Thăng: Bọn tao đến rồi, đang ở bến đây.
Em: Ừm, đợi tí tao ra nè. À mà có mấy đứa thế?
Thăng: 4 thôi.
Em: Ờ, ok.
Tắt máy rồi em quay sang gọi thằng Hiếu đi chung.
Em: Ê mày, bọn bạn tao tới rồi.
Hiếu: Ừ đi.
Hai thằng lấy hai cái xe nhà nó rồi đi đón tụi bạn em, bến xe cũng gần nhà em thôi, cách có 1km thì phải. Đến nơi thấy mấy thằng cờ hó mặt như chết trôi, chắc bị say xe đây mà…
Em: Xe ôm không em eii?
Thăng: Thôi về nhà mày nhanh đi, tí thì chết trên xe rồi.
Trêu mấy thằng mặt loz thế thôi rồi đưa chúng nó về nhà em, chắc bọn này đi bus méo quen đây mà…
Về đến nhà em rồi hình như chúng nó vẫn chưa hết cảm giác hay sao ấy, lại phải cho tụi nó nghỉ thêm tẹo nữa.
Em: Cả 4 thằng đều say xe à?
Bằng: Có mỗi thằng Thăng thôi, bọn tao còn khỏe chán.
Em: Thế sao mặt chúng mày nhìn có khác gì mặt nó đâu?
Bằng: Bọn tao sợ nó nôn vào người…
Thăng: Nôn cái lol, đm chúng mày còn nhớ chính mồm thằng Quang xin xuống xe sớm không?
Quang: Lại liên quan gì tao?
Thăng: Đm thằng nào cũng bị mà kêu mỗi tao, vcc.
Em ngồi nhìn chúng nó cãi nhau mà buồn cười, cuối cùng là thằng méo nào cũng bị mà cứ đẩy trách nhiệm…
Em: Thế ăn gì chưa?
Thăng: Bọn tao ăn rồi xong mới đi, nghĩ lại thấy hơi ngu. Chẳng may phọt mẹ ra trên xe thì thối mặt @@!
Em: Haha, cứ đi nhiều thì quen thôi.
Quang: Thôi chịu, một lần ghê lắm rồi.
Em: Thế nghỉ tí đi rồi tao dẫn đi chơi…
Thăng: Ừ, cất đồ ở đâu hả mày?
Em: Mang lên để phòng tao cũng được.
Để cho mấy thằng bạn nghỉ một lát rồi dẫn chúng nó ra net chơi, cũng gần nhà em thôi…
Thăng: Mẹ tưởng đi đâu, hóa ra là đi net.
Em: Ở đây ban ngày thì chỉ net thế thôi, hay đi cf?
Thăng: Thôi chơi đi, lâu rồi cũng chưa được đánh team với tụi mày.
Vào chơi team game với chúng nó mà thua hoài, mãi về sau mới thắng được một trận, không thì cứ thằng này chửi thằng kia suốt…
Em: Mãi mới win được một game, đm tụi mày quánh như cứt.
Quang: Feed như chó mà nói bọn tao hả, đm óc chó…
Em: Thằng cẹc nào chẳng feed, mà thôi win rồi sủa cái gì nữa?
Băng: Ôi đói vl, kiếm cái gì ăn đi mày?
Em: Nói mới nhớ, nãy ăn hành no mẹ rồi quên cả ăn cơm trưa…
Thăng: 2h hơn rồi, thôi đi kiếm ăn.
Em: Ừm, về nhà anh nấu cho mấy cu ăn nhé…
Nói rồi em dẫn chúng nó về lại nhà, chơi game ham ăn hành quá quên cả bữa ăn, mà hôm nay gái cũng không gọi nhắc nhở nữa.
Thăng: Tưởng được cho ăn cái gì ngon, hóa ra ăn mì tôm.
Em: Thử ăn xem, mì tao nấu là ngon nhất đấy con ạ, có ăn còn cằn nhằn…
Tại em chỉ biết nấu mì thôi, cơm thì cũng biết sơ sơ đấy, cơ mà chiều rồi chẳng nhẽ lại nấu cơm cho tụi nó chắc. Tụi nó ăn thử một miếng rồi cho nhận xét.
Quang: Cũng tạm, ăn tạm đỡ đói thôi nha con.
Em: Thôi tao nghĩ mày không cần ăn đâu.
Nói rồi em nhảy sang cướp cái đĩa mì của nó.
Quang: Ê đm không chơi vậy nha. – Nó chạy sang giành lại.
Em: Có ăn còn bày đặt, hay mày tự nấu đi?
Quang: Hehe, đùa tí thôi…
Em: Thôi ăn nhanh rồi đi nghỉ, chơi cả ngày mệt quá.
Thăng: Mới có 3h mà?
Em: Thế đi đâu giờ?
Thăng: Thôi nghỉ tí, tối tính sau.
Ăn xong dọp dẹp rửa bát rồi đi nghỉ tí, mà nói là đi nghỉ chứ mấy thèng mặt loz lại lấy điện thoại ra nghịch, còn em thì lại nhắn tin với gái.
Em: Em đang làm gì đấy? Sáng giờ không nhắn tin nhớ quá…
Gái: Em đang xem film, thế anh đang làm gì?
Em: Anh đang nhắn tin với một người rất đáng yêu nè…
Gái: Ôi, lại nịnh đấy hở?
Em: Đâu, anh có nịnh đâu?
Gái: Thế anh đang nhắn tin với ai mà kêu đáng yêu?
Em: Em chứ còn ai nữa…
Gái: Đấy, nịnh rõ ràng còn cãi hở?
Em: Eo ôi, anh nói sự thật cũng không được à?
Gái: Anh thì lắm lí do lắm đấy…
Em: Hề hề, tối em rảnh không?
Gái: Dạ chắc là có.
Em: Ohm, thế thôi không có gì đâu.
Gái: Thế anh hỏi em rảnh không nào gì @@?
Em: À, anh hỏi cho vui thôi mà, không có gì đâu.
Gái: Lại trêu em hả?
Em: Đâu mà, anh quan tâm em nên hỏi đấy chứ…
Gái: Không nói với anh nữa, em xem film tiếp đây…
Em: Ớ, thế tối anh qua nhà em chơi nhá?
Gái: Vâng, anh qua thì gọi em.
Em: Ok sir…
Gái: À hôm nay bố mẹ em có nhà đấy, tiện thể anh qua ra mắt luôn.
Em: À mà hình như tối nay anh bận rồi, chắc hôm khác nha em yêu @@!
Gái: Em biết ngay mà, hahaa…
Vãi cả gái, hình như gái biết em ngại gặp bố mẹ gái hay sao ấy, mà đúng là em sợ thật chứ…
Em: Anh mới nhớ là tối bận, để hôm khác vậy, tiếc quá… tiếc quá…
Gái: Vâng =)))
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện