Nếu chỉ là ngoài mặt thoạt nhìn không giống cũng thôi, nàng để ý nhất chính là hơi thở của Thất Thải Phượng Hoàng hẳn là so sánh với Phượng Hoàng kim hồng sắc muốn mạnh hơn không ít, tựa hồ hai con căn bản không phải cùng một cấp bậc, tại sao có thể như vậy…
Chớ nói người khác kinh ngạc, ngay cả Mộ Chỉ Ly thời điểm nhìn thấy Thất Thải Phượng Hoàng cũng không thoát kinh ngạc một phen, ngay cả chính nàng cũng không hiểu vì sao Phượng Hoàng lại có sắc thái như vậy.
Tuy nói không rõ nguyên nhân, nhưng nàng giống như trước có thể cảm nhận được thực lực Thất Thải Phượng Hoàng này so với Phượng Hoàng kim hồng sắc mạnh hơn, đây đối với nàng mà nói nhưng là một chuyện tốt.
“Đây là chuyện gì xảy ra? Tại sao phía sau Mộ Chỉ Ly lại là Thất Thải Phượng Hoàng ?”
“Ta chưa từng có nghe nói qua Phượng Vũ Cửu Thiên có thể cô đọng ra Thất Thải Phượng Hoàng, đây cũng quá kỳ quái!”
“Ở trên người Mộ Chỉ Ly thật là cái chuyện kỳ quái gì cũng có thể phát sinh a! Ta coi như là hoàn toàn tin phục .”
“Này Thất Thải Phượng Hoàng thật đúng là xinh đẹp a!”
…
Tiếng kinh hô liên tiếp ở xung quanh tỷ võ đài, cho dù là dưới loại tình huống uy áp mãnh liệt này mọi người khó mà tự kiềm chế, vẫn như cũ rất là kich động bàn về chuyện Thất Thải Phượng Hoàng này.
Phong Hàn nhìn Thất Thải Phượng Hoàng kia như có điều suy nghĩ, ở trong tất cả mọi người chỉ có hắn đối với Phượng Vũ Cửu Thiên hiểu rõ nhất, lịch đại từ đó đến giờ không xuất hiện Thất Thải Phượng Hoàng này, nguyên do có thể xuất phát từ bản thân của Mộ Chỉ Ly,việc này nguyên do chính là Mộ Chỉ Ly có Hỗn Độn Thiên Lực.
Hỗn Độn Thiên Lực của nàng ấy vốn cũng không phải là chỉ một thuộc tính, cộng thêm hôm nay nàng ấy lại hấp thu những năng lượng khác, hóa thành bảy màu cũng không phải là không thể nào! Thân thể của Phượng Hoàng này mặc dù còn nhỏ hơn một chút so với Phượng Hoàng kim hồng sắc, nhưng rất rõ ràng không phải cùng cấp bậc, cảm giác giống như chênh lệch giữa Hỗn Độn Thiên Lực cùng Thiên Kực bình thường
Phượng Hoàng kim hồng sắc sau khi nhìn thấy Thất Thải Phượng Hoàng , vốn là bộ dáng lớn lối lại không tự chủ thu liễm mấy phần, hiển nhiên là đối với Thất Thải Phượng Hoàng có chút e ngại.
Điểm này có lẽ người khác cảm thụ không rõ ràng, nhưng Tiêu Lệ Nhi là chủ nhân cũng là cảm giác rõ ràng nhất ,Phượng Hoàng của mình lại trực tiếp sinh ra cảm xúc e ngại, này sao mà kinh khủng?
Trong mắt Mộ Chỉ Ly hơi nghi ngờ, Tiêu Lệ Nhi này xảy ra chuyện gì? Vẫn tâm thần không yên, ở thời khắc mấu chốt thế nhưng lại ngẩn ra không có phản ứng.
“Phượng Vũ Cửu Thiên: Phượng Vương Đề!” Mộ Chỉ Ly quát lạnh một tiếng, kèm theo âm thanh kia Thất Thải Phượng Hoàng đột ngột hướng Tiêu Lệ Nhi mà bay đến.
Nơi Thất Thải Phượng Hoàng đi qua lưu lại một khung cảnh đều là ánh sáng bảy màu, phảng phất như là mây bảy sắc làm cho người ta cảm thấy đang đi vào trong tiên cảnh. Song, mọi người nhưng không có quên mất, này nhìn qua cực kỳ mỹ lệ, thực lực của Thất Thải Phượng Hoàng cũng không phải là cường hãn thông thường!
Nhìn thấy Thất Thải Phượng Hoàng hướng mình đánh tới, Tiêu Lệ Nhi lập tức lên tiếng nói: “Phượng Vũ Cửu Thiên: Phượng Vương Đề!” Tuy là lời giống nhau, nhưng giọng nói của Tiêu Lệ Nhi không tự chủ mang theo một tia run rẩy.
Nàng không muốn thừa nhận, nhưng lại không thể không thừa nhận, xem sự việc trước mắt, khả năng mình chiến thắng quả thực vô cùng mong manh. Không phải là nàng đối với mình không có lòng tin, chẳng qua là Mộ Chỉ Ly quá mức cường đại, làm cho người ta không có quyết tâm phản kháng.
Đây tột cùng là một cô gái truyền kì như thế nào, có thể tại trong thời gian ngắn thực lực tăng lên kinh khủng như thế, mặc dù Thiên Lực của mình hùng hậu hơn so với nàng ta, mặc dù mình tự nhận kinh nghiệm của mình so với nàng ta phong phú hơn, nhưng nàng vẫn như cũ không có lòng tin.
Tại chỗ không ít người cũng nhìn thấu cảm xúc của Tiêu Lệ Nhi, nếu là ở thời điểm bình thường nhìn thấy …, bọn họ có lẽ sẽ khịt mũi khinh bỉ, nhưng là tình cảnh này bọn họ cảm thấy phản ứng của Tiêu Lệ Nhi rất bình thường, đổi lại là bọn hắn, tình huống kia có thể càng không tốt.
Sau khi nghe chủ nhân ra lệnh Phượng Hoàng kim hồng sắc thật nhanh hướng tới Thất Thải Phượng Hoàng , chỉ một thoáng thất thải quang mang*(ánh sáng bảy màu) cùng kim hồng quang mang*(ánh sáng màu đỏ vàng) kia đan vào lại với nhau.
Đang lúc mọi người kinh hãi , trong tầm mắt hai bóng dáng to lớn ầm ầm chạm vào nhau, kèm theo là từng tiếng Phượng Hoàng kêu thu hút tâm hồn, mọi người chỉ cảm thấy tim của mình đang không ngừng rung động .
Hai con Phượng Hoàng va chạm, nhiệt độ lửa thiêu đốt không khí, tỷ võ đài vốn là cứng rắn vô cùng lại xuất hiện chút vết tích! Chẳng qua là, lúc này mọi người không có tâm tư đi chú ý, mà là một đôi con ngươi gắt gao ngó chừng kia hai con Phượng Hoàng quấn lấy nhau .
Hai con Phượng Hoàng không ngừng ở không trung quanh quẩn nhau, một màn hoa lệ làm cho người ta sợ hãi , vốn là bầu trời trong xanh vào giờ khắc này đều chìm vào tối tăm mù mịt , bầu trời bây giờ giống như một tấm màn đen chỉ còn lại là hai thân ảnh Phượng Hoàng càng thêm chói mắt!
Chẳng qua là thời gian ngắn ngủi, mọi người chính là phát hiện Phượng Hoàng kim hồng sắc cũng không phải là đối thủ của Thất Thải Phượng Hoàng, khi Thất Thải Phượng Hoàng công kich đến, Phượng Hoàng kim hồng sắc kế tiếp bại lui, long kim hồng sắc bay lả tả xuống mặt đất, thời điểm rơi trên mặt đất lại biến thành một mảnh hỏa vũ…
Xung quanh năng lượng ba động rất là kinh khủng, hết thảy phảng phất đều bị nhiệt độ nướng vặn vẹo, mặc dù tu luyện thân thể bọn họ tố chất cực kỳ cường hãn, nhưng là ở nơi dưới nhiệt độ kinh khủng này, mọi người vô cùng có khả năng bất tỉnh.
Phong Hàn vung tay lên, kết giới trong suốt chính là bị cô đọng ra, vốn là áp lực lớn như núi trong nháy mắt các đệ tử trở nên đã khá nhiều, nhiệt độ thiêu đốt kia phảng phất như đã bị che giấu bớt.
Phong Hàn tùy ý một chiêu liền có thể đem nhiệt độ cao như vậy ngăn cách, hơn nữa phạm vi to lớn như vậy, nhìn thấy một màn này, chúng đệ tử không khỏi cảm khái đây chính là thực lực của Điện chủ. Mặc dù bọn họ tự nhận là mình đã rất cường đại, nhưng là ở trước mặt Điện chủ vẫn như cũ không coi là cái gì.
Đột nhiên, một tiếng kêu bén nhọn truyền đến, mọi người rối rít nhìn về phía tiêu điểm trên không trung , thì ra là Thất Thải Phượng Hoàng đã cắn cổ họng của Phượng Hoàng kim hồng sắc, bị cắn ngay tử huyệt, sinh mệnh Phượng Hoàng kim hồng sắc nhanh chóng tiêu tán .
Đang lúc mọi người thấy không rõ phía dưới, trong miệng Tiêu Lệ Nhi cũng là phún ra một ngụm máu tươi, song nàng không buông tha cho, hai tay ấn kết không ngừng lật qua lại, Thiên Lực mênh mông không ngừng từ trong cơ thể của mình truyền đến Phượng Hoàng kim hồng sắc.
Mặc dù nàng đã dự liệu đến cuộc tỷ thí này kết quả nàng sẽ thất bại, nhưng lại cũng chưa từng nghĩ đến thất bại hẳn là nhanh như vậy, thời gian ngắn ngủi như vậy lại bị đánh tan.
Mặc dù Phượng Hoàng kim hồng sắc như cũ vẫn vũng vẫy đấu tranh, nhưng nàng cũng là rõ ràng, bất quá là vùng vẫy giãy chết thôi. Thất Thải Phượng Hoàng gắt gao khắc chế nó, căn bản không cách nào nhúc nhích.
Mà hôm nay nàng muốn làm chỉ là chứng minh mình có thể kiên trì càng lâu một chút thôi. Trong miệng không tự chủ lẩm bẩm: “Đây chính là thực lực thiên tài sao?”
Làm cho mình vẫn lấy lực lượng làm tự hào nhưng ở trước mặt nàng ta trong nháy mắt tan rã, vào giờ khắc này, nàng cảm thấy không riêng gì nàng tỷ thí thất bại mà ngay cả tâm linh đều nhận lấy đả kich khổng lồ. Nàng chưa từng ở trước mặt người nào tự ti như vậy, nhưng ở trước mặt thiên chi kiêu nữ này, nàng chân chính tự ti.
“Phanh!” Một tiếng nổ kinh thiên đột nhiên truyền ra, Phượng Hoàng kim hồng sắc trực tiếp hóa thành một cái điểm ánh sáng màu hồng, từ không trung rơi lả tả, có một loại thê lương mỹ lệ.
Hiển nhiên, mới vừa rồi một ít tiếng nổ là Phượng Hoàng kim hồng sắc kia sắp chết, hiển nhiên uy lực của một kich kia không thể khinh thường, có kết giới ngăn cản mọi người không cách nào cảm nhận được ở giữa năng lượng mãnh liệt kinh khủng như vậy, nhưng bọn hắn có thể nhìn ra được, tia chớp kia là do năng lượng nơi này phong bạo trực tiếp hóa thành một điểm ánh sáng!
Năng lượng xé rách mặt đất, đây nên là năng lượng khinh khủng bậc nào!
Trong mắt mọi người tràn đầy kinh hãi, Thất Thải Phượng Hoàng ở nơi này một kich cũng bị thương, nhưng so với kim hồng sắc Phượng Hoàng kim hồng sắc hoàn toàn tiêu tán thì thật sự là tốt hơn nhiều.
Sau khi hết thảy kết thúc, bình phong bảo vệ trong suốt chậm rãi biến mất, sau thời gian dài như vậy, mọi người vẫn có thể cảm nhận được năng lượng tàn sát bừa bãi trong đó.
Công kich kinh khủng như vậy dĩ nhiên là do hai cô gái thoạt nhìn nhu nhược như vậy thi triển ra, bọn họ so với hai cô gái kia, bọn họ thật sự là tự ti mặc cảm.
Bầu trời chậm rãi khôi phục chút ánh sáng, chẳng qua là trong không khí hơi thở nóng rực cũng là thật lâu không tiêu tan, đây cũng là vũ kỹ có uy lực mạnh nhất của điện Chu Tước, cho dù là chiêu thức thứ nhất, thế nhưng cũng kinh khủng như vậy.
Mọi người trước tiên chính là nhìn về phía hai người, chỉ thấy Mộ Chỉ Ly một thân bạch y bất nhiễm hạt bụi nhỏ, ngay cả kia sợi tóc cũng không có chút nào xốc xếch.Vẻ tuyệt mỹ kia vẫn như cũ lạnh lùng trong trẻo, ánh mắt của nàng nhìn về phía mặt đất, không ai biết nàng đến tột cùng suy nghĩ cái gì.
Mộ Chỉ Ly lại lông tóc không tổn hao gì! Nhìn nàng căn bản là chuyện gì cũng không có! Ở dưới năng lượng như thế nàng ấy lại không có chút ảnh hưởng nào, đến tột cùng nàng ấy mạnh đến bao nhiêu?
Mọi người trong lòng không khỏi cảm khái, cô gái này tựa như một câu đố, tựa hồ từ khi nàng ấy bắt đầu tiến vào Thần Quyết Cung , bọn họ chưa từng chân chính nhìn nàng ấy, mỗi một lần xuất hiện cũng sẽ mang cho mọi người rung động cực hạn , lần này như cũ vẫn không ngoài dự tính!
Tầm mắt mọi người nhìn qua Tiêu Lệ Nhi cũng là hít một hơi lãnh khí.
So với mỹ nhân thanh lịch trang nhã ban đầu, nàng ấy bây giờ lại có vẻ gầy yếu không chịu nổi. Trên gương mặt đáng yêu đã tái nhợt không có chút huyết sắc, một đôi mắt đẹp tràn đầy trống rỗng, phảng phất mất đi cái gì làm cho người ta đau lòng , khóe miệng kia còn sót lại vết máu cũng đã cho người ta biết nàng ấy đến tột cùng bị đả thương nghiêm trọng cỡ nào.
Trong cơn gió mạnh quét qua, chỉ cảm thấy hình bóng này dường như cành liễu bất cứ lúc nào cũng có thể run rẩy ngã xuống khiến người ta muốn tiến lên nâng đỡ một tay.
Cô gái trước mặt nhỏ hơn mình không ít nhưng từ đầu đến cuối mình lại bại thê thảm như thế, khóe miệng Tiêu Lệ Nhi miễn cưỡng cong lên độ cong tự giễu: “Ngươi rất mạnh, ta không phải là đối thủ của ngươi.”
Bỏ lại một câu nói đơn giản, Tiêu Lệ Nhi tiêu sái xoay người, hơi lảo đảo đi xuống tỷ võ đài.
Mộ Chỉ Ly đứng ở tại chỗ, nhìn bóng lưng của Tiêu Lệ Nhi, chỉ cảm thấ tỷ thí lần này tựa hồ cho nàng ấy đả kich rất lớn… Có lẽ ở trong khoảng thời gian ngắn bọn họ không cách nào khôi phục tự tin ban đầu.