– Ầm!
Một thân hình to lớn xuất hiện phía trên lôi đài, năng lượng cực kì mạnh mẽ kia vừa mới đáp xuống lôi đài thì đã khiến lôi đài vô cùng rắn chắc kia bị nứt toác ra. Thân hình màu đỏ và màu đen đan vào nhau tỏa ra một mùi máu tanh tưởi nồng đậm, bộ vảy sắc bén phủ khắp toàn thân, ánh sáng mặt trời chiếu xuống bộ vảy khiến nó phản xạ ánh sáng chói lóa khiếρ người.
Nước bọt của ma tiên thú nhỏ xuống từ những chiếc răng nanh có thuộc tính ăn mòn, nước bọt rơi xuống mặt đất thì liền phát ra tiếng xèo xèo ăn mòn. Đôi mắt nhỏ, dài, tràn ngập huyết sắc.
Chỉ đứng yên một chỗ mà sát khí vô tận lan tỏa ra, mọi người chỉ cảm thấy bị sát khí áp bách, căn bản không có đủ dũng khí để nhìn thẳng vào nó.
Ánh mắt Hoàng Phổ Vân ngưng lại, Dương Thiếu Phi có thể sử dụng được ma tiên thú, năng lực đến mức này thì rất ít người có thể chống lại được. Hắn cười nhếch mép, Mộ Chỉ Ly, để xem ngươi sẽ đối phó như thế nào?
Vì Mạc Vũ Vân tạo áp lực với Thiên Âm Môn nên nàng mới bị trục xuất ra khỏi môn phái, cho nên mới nói đừng bao giờ gây ra phiền toái cho Sất Trá điện, tuy nhiên nàng ở Huyết sắc địa ngục một năm mà không chết đúng là nằm ngoài dự kiến của hắn.
Mộ Chỉ Ly dựa vào kiếm Vị ương để đứng dậy, đúng là áp lực rất lớn, nàng lại đứng thẳng lên.
Ma tiên thú hung hăng tiến về phía trước, âm thanh ầm ầm vang lên, bàn tay khổng lồ chừng hơn mười trượng hung hăng chụp lấy Mộ Chỉ Ly. Ai cũng đinh ninh rằng nếu Mộ Chỉ Ly bị bàn tay này chụp trúng thì nhất định sẽ trong nháy mắt sẽ biến thành một bãi thịt nát bét.
Trong mắt Mộ Dật Thần tràn đầy sự lo lắng, liền nói với Hàn Như Liệt:
– Hàn đại ca, thực lực của ma tiên thú này thật khủng bố, nếu Chỉ Ly tỷ không đối phó được thì làm sao đây?
Sắc mặt Hàn Như Liệt bình tĩnh, thần sắc trong đôi mắt mãnh liệt, tâm tình phức tạp xuyên qua con ngươi, lập tức nói:
– Cứ xem tình hình trước đã, nếu có chuyện không may xảy ra thì chúng ta sẽ ra tay.
Tính cách của Mộ Chỉ Ly hắn quá hiểu rồi, nếu không phải là thời điểm quyết định thì nhất định nàng sẽ không trốn vào căn cứ bí mật.
Nghe vậy Mộ Dật Thần nặng nề gật đầu, trong đôi mắt xẹt qua một vẻ uy nghiêm đáng sợ, nếu Dương Thiếu Phi dám làm Chỉ Ly tỷ bị thương thì nhất định hắn sẽ khiến cho Dương Thiếu Phi chết một cách vô cùng thê thảm.
Nhìn bàn tay khổng lồ vung lên nhanh như gió, Mộ Chỉ Ly tâm thần khẽ động, cả người nhanh chóng được ánh sáng màu trắng bao phủ, tiếp theo một tiếng rồng ngâm giống như ngoài cửu thiên vang lên, trong chốc lát đã làm giảm bớt áp lực của ma tiên thú.
Thiên lực quỷ dị dao động xung quanh, thân hình Mộ Chỉ Ly không biết từ lúc nào đã nhảy vọt vào giữa không trung, sương trắng tan đi, thiên long khổng lồ hơn trăm trượng đang chiếm cứ ở giữa không trung, giữa long nhãn dao động tràn ngập nhân tính. Ngay sau đó, long trảo ra phía trước, hung hăng nghênh đón bàn tay khổng lồ kia.
– Ầm.
Long trảo cùng với bàn tay khổng lồ kia va chạm vào nhau, kình khí bốn phía bùng nổ mạnh mẽ, tạo nên một hình tròn khuếch tán rộng dần ra.
Hai thân hình khổng lồ lùi về sau, tuy nhiên ma tiên thú kia chỉ lùi về sau mấy bước còn thiên long thì bị đẩy lui về sau đến mấy trượng.
Trong lòng Mộ Chỉ Ly trầm xuống, năng lực của nàng vẫn còn kém xa ma tiên thú, lần giao thủ tiếp theo nhất định rất khó khăn. Chỉ một chưởng mà đã đánh nàng lui xa đến thế, nếu dùng đến năng lực thực sự thì đúng là khó mà tưởng tượng được.
– Mặc dù luyện thể võ học của Mộ Chỉ Ly không tồi nhưng dù sao thiên long cũng không phải là một con rồng thực sự nên không thể so sánh với ma tiên thú được.
Mạc Vũ Vân tươi cười, trong đôi mắt hiện lên dã tâm rất lớn.
Mộ Chỉ Ly vọt lên lần thứ hai, long vĩ (đuôi rồng) hung hăng quét qua, sức lực mạnh mẽ chấn bạo không khí, uy áp cưỡng chế rất lớn. Khắp không trung dường như đều bị áp chế, ám trầm đến đáng sợ,
Đôi mắt hẹp dài của ma tiên thú hiện lên một tia khinh thường, lập tức hung hăng tiến lên túm lấy. Lập tức mọi người đều kinh ngạc khi nó liền bắt được long vĩ, giằng co một lúc trên không trung thì liền rơi xuống mặt đất.
– Ầm!
Một tiếng gầm rú chói tai vang lên, cát bụi bay lên, trên mặt đất xuất hiện một cái hố khổng lồ, thân hình của thiên long đang nằm ở dưới đó.
Mọi người đứng xem đều lùi về phía sau, trận tỷ thí trước mắt đã vượt qua phạm trù hiểu biết của họ, nếu trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết thì bọn họ sợ là mình cũng sẽ biến thành xác chết.
Thân hình cự long dần dần biến mất, biến thành một thân ảnh gầy yếu màu xanh nằm thảm hại bên trong cái hố, sắc mặt Mộ Chỉ Ly tái nhợt hơn lúc trước không ít, nàng chậm rãi đứng dậy, lúc này mọi người mới phát hiện ra quần áo của nàng dính rất nhiều máu.
Mộ Chỉ Ly nhảy ra khỏi cái hố, thân hình gầy yếu lại xuất hiện trước ma tiên thú, sự tương phản quá lớn khiến mọi người bị kich thích.
Nhìn ma tiên thú trước mắt Mộ Chỉ Ly biết được rằng nàng đã gặp phải một đối thủ mạnh nhất từ trước đến giờ, bất luận là thân thể hay thực lực đều không thể so sánh được với ma tiên thú. Tuy nhiên trước tình huống này thì khóe miệng dính máu của Mộ Chỉ Ly lại nở một nụ cười kèm theo sự điên cuồng.
Lẩm nhẩm kết ấn thiểm điện, thiên lực mênh mông tràn đầy dâng lên, như thủy triều đánh tới, giống như phải dùng hết sức lực của mình để vật lộn với trận chiến.
Nhìn thủ ấn thần bí của Mộ Chỉ Ly thì Mẫn Vô Song và Hạ Trường Thanh đồng thời nhìn về phía đối phương, kể từ sau khi chứng kiến ở đêm tiệc rượu ngày trước thì bây giờ thủ ấn mới xuất hiện trước mặt bọn họ lần thứ hai.
Trong đêm tiệc rượu đó bọn họ đã chú ý đến thủ ấn của Mộ Chỉ Ly nhưng sau đó lại không thấy thi triển nữa, hôm nay bọn họ có thể nhìn thấy khả năng của thủ ấn này rồi.
Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên sự điên cuồng ngày càng nhiều, sắc mặt tái nhợt khiến cho mọi người rất ấn tượng, tiếp theo chỉ thấy bàn tay trắng nõn của Mộ Chỉ Ly liên tục chuyển động, dao động thần bí không ngừng chuyển động, đợi đến khi thủ ấn của Mộ Chỉ Ly hoàn thành thì trong mắt mọi người hiện lên sự chấn động không hề nhỏ.
Chỉ thấy khí tức của Mộ Chỉ Ly trong nháy mắt tăng lên còn khí tức của ma tiên thú thì yếu đi vài phần, ma tiên thú rống lên một cách bất mãn, bộ dạng của nó giống như đang bị áp chế.
– Mộ Chỉ Ly đang triển khai kim thuộc tính kết giới.
Mẫn Vô Song kinh ngạc nói, mặc dù biểu hiện có giật mình nhưng mắt thì sáng lên. Tu vi của Mộ Chỉ Ly cũng chỉ mới ở Hóa Thân cảnh trung kì, đối với việc lĩnh ngộ không gian cũng chỉ mới là đệ tứ trọng thôi, làm sao mà nàng có thể lĩnh ngộ được đến lục trọng mà thi triển kết giới được?
Theo lẽ thường mà nói thì chuyện này căn bản là không thể xảy ra, nàng không thể thi triển ra được.
– Kết giới…kết giới đến mức này cho dù là thế hệ chúng ta muốn thi triển cũng không phải là dễ. Tuổi trẻ như vậy mà có thể thi triển ra kết giới rồi sao?
Hạ Trường Thanh nói không nên lời, trong mắt đầy vẻ khiếρ sợ.
Lúc này hắn phát hiện ra tiềm lực của nàng không giống như hắn đã thấy ở đêm tiệc rượu, Mộ Chỉ Ly có thể thi triển ra kết giới thì có thể chứng minh được trong tương lai với khả năng lĩnh ngộ thiên phú nàng nhất định sẽ đạt đến lục trọng, chuyện này chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Mẫn Vô Song không hề nhìn nhầm, nếu lần này Mộ Chỉ Ly không chết thì e rằng nàng sẽ thấy bất mãn với Thiên Âm Môn, lúc ấy hắn phải cố gắng mời nàng quay lại, thỉnh thoảng làm mặt dày cũng chả sao. Dù sao thiên tài sẽ mãi mãi là thiên tài, đưa nàng về sẽ không lỗ.
Hai tay Mộ Chỉ Ly dần nắm chặt lại, cảm nhận được năng lượng tràn đầy cơ thể, trong lòng cũng vui mừng. Lần đầu tiên thi triển ra kết giới mức này, may mà thành công.
– Grào!
Tiếng rống của ma tiên thú vang vọng khắp không trung, nhiều năm như vậy không ai có thể khống chế hắn, thực lực này của hắn không thể so sánh với sức mạnh của nhân loại vậy mà lại có một thực lực có thể khống chế được mình, cảm giác này đúng là cực kì khó chịu.
Thêm một chưởng nữa hung hăng đánh về phía Mộ Chỉ Ly, tay hắn đi đến đâu thì phát ra tiếng động ầm ầm đến đó, tuy nhiên uy lực kia đã nhỏ hơn lúc trước vài phần.
Mộ Chỉ Ly cầm kiếm Vị Ương, thân pháp lúc ẩn lúc hiện, trực tiếp thoát khỏi bàn tay của ma tiên thú rồi tấn công nó từ phía sau.
– Keng, keng!
Kiếm Vị Ương đâm vào người ma tiên thú, lân giáp dày chi chít phòng ngự không có kẽ hở, bị kiếm Vị Ương chém vào thì cũng chỉ để lại vài vết xước, không thể công phá phòng ngự này được.
Thấy vậy Mộ Chỉ Ly không khỏi nhíu mày, ma tiên thú này thật lì lợm, muốn đánh bại nó đúng là cực kì khó khăn. Ngay cả lúc thi triển kết giới rồi cũng không thể đánh bại được nó.
Đúng lúc này bàn tay khổng lồ của ma tiên thú lại đánh tới, Mộ Chỉ Ly lui lại, nhưng do đứng sát bên nên ma tiên thú chụp được cái mũ, trong lúc nhất thời mái tóc dài xõa xuống, khuôn mặt cùng mái tóc dài kia Mộ Chỉ Ly đúng là rất quyến rũ.
Mộ Chỉ Ly ngẩn ra, nhưng vì nguy hiểm cận kề nên không cho nàng có thời gian để suy nghĩ đến việc này mà tiếp tục đánh nhau với ma tiên thú.
Tuy nhiên những người có mặt ở đây thì đồng loạt đứng ngây người ra, nhìn thân hình đang di chuyển trên không trung kia có chút quen thuộc, ai cũng nhận ra đó chính là Mộ Chỉ Ly.
– Mộ Chỉ Ly, đó là Mộ Chỉ Ly. Ha ha, đúng là thú vị, ta đã nói là nha đầu kia không chết một cách dễ dàng ở Huyết sắc địa ngục đâu.
Mẫn Vô Song sau khi giật mình thì chợt cười phá lên, nhìn sắc mặt khó coi của Hạ Trường Thanh đứng đối diện thì hắn lại cảm thấy rất buồn cười.
Khó trách lúc trước Hạ Trường Thanh hỏi Mộ Chỉ Ly có đồng ý gia nhập Thiên Âm Môn hay không, trong khi đó Mộ Chỉ Ly vừa bị Thiên Âm Môn đuổi đi, đây đúng là chuyện cười cho thiên hạ mà. Thiên tài như vậy giờ lại tỏa sáng ở bên ngoài, cảm giác này chỉ có bọn họ mới có thể cảm nhận được mà thôi.
Hạ Trường Thanh mặt mày tái mét, nhìn bóng người màu xanh kia, trong lòng ngổn ngang cảm xúc. Nhân tài trước mặt này lại là Mộ Chỉ Ly, nhớ lại hành động lúc trước của mình thì đúng là một kẻ ngốc. Uổng cho hắn tự xưng mình là người anh minh, cuối cùng lại có kết quả như vậy.
Nhân tài như vậy lại đuổi ra ngoài, đúng là hành động cực kì ngu xuẩn. Tuy nhiên, nếu đã như vậy thì chỉ có nhổ cỏ tận gốc mà thôi. Vì nếu trơ mắt nhìn Mộ Chỉ Ly tồn tại như vậy thì đồng nghĩa với việc Thiên Âm Môn sẽ làm trò cười cho thiên hạ rồi.
Trong số những người ở đây thì Mạc Vũ Vân chính là người bị sốc nhiều nhất, hắn đối với việc Mộ Chỉ Ly là nam hay nữ thì không quan trọng, nhưng lúc hắn nghe đến nữ tử này chính là Mộ Chỉ Ly thì trong mắt hiện lên sự tức giận cực điểm. Chính nữ tử này đã chết chết đứa cháu trai bảo bối của hắn, vốn không biết sống chết thế nào, bây giờ thì có thể nhìn thấy nàng chết trước mặt mình rồi.
Có thể nào là do Mạc Tập Lẫm dưới suối vàng mang đến cho mình cơ hội để báo thù này không? Lẫm Nhi, từ nay ngươi có thể ngủ yên rồi!
Mạc Vũ Vân ngửa đầu nhìn lên trời, rồi hắn nhìn Mộ Chỉ Ly, trong đôi mắt kia hiện lên sự thù hận tận xương tủy.
Ích Hàn đứng bật dậy nhìn bóng người màu xanh kia, cả người choáng váng, hắn chạy đến bên cạnh Mộ Hàn Mặc, kéo áo Mộ Hàn Mặc hỏi:
– Hàn Mặc, Mộ Ly là Mộ Chỉ Ly sao? Nàng là con gái sao?
Mộ Ích Hàn hơi lúng túng, nhìn thấy thân phận của Mộ Chỉ Ly đã bị bại lộ nên muốn che giấu cũng không được, chỉ còn cách thừa nhận thôi:
– Đúng vậy, đó là tỷ tỷ của ta.
Ích Hàn buông áo Mộ Hàn Mặc ra, cúi đầu, ánh mắt cực kỳ phức tạp. Nhớ lại quãng thời gian hắn và Mộ Chỉ Ly biết nhau, nghĩ đến cảnh tượng ngày đó ở Bách Hoa Viên, hóa ra không phải hắn cảm nhận sai, Mộ Chỉ Ly đúng là con gái.
Tuy nhiên sự trầm mặc này của hắn chỉ diễn ra trong chốc lát, Ích Hàn lại ngẩng đầu lên, thản nhiên nhìn về phía trên kia, mỉm cười vui sướng.
Hắn mặc kệ Mộ Chỉ Ly là nam hay nữ, mặc kệ là Mộ Ly hay Mộ Chỉ Ly thì vẫn sẽ là huynh đệ của Ích Hàn. Chỉ cần điều này không thay đổi vậy là được rồi. Nhưng vị huynh đệ này đúng là giấu kĩ thật, đợi tỷ thí xong thì nhất định phải trả thù lại mới được.
Lúc này đòn tấn công của ma tiên thú rất nguy hiểm nên Mộ Chỉ Ly không thể đánh trực diện được, nhưng ma tiên thú cứ tấn công liên tục nên Mộ Chỉ Ly cũng không có cách nào thi triển đòn tấn công khác.
Dần dần Mộ Chỉ Ly chỉ biết nhíu mày. Nhưng ngay sau đó nàng lại nở một nụ cười.
– Ầm!
Tiếng gầm rú vừa vang lên thì có một bóng dáng to lớn xuất hiện trước mặt mọi người, bóng dáng to lớn có màu máu, tỏa ra mùi máu tanh tưởi, hạt vĩ (đuôi bọ cạp) quét qua như cây đao khiến mọi người phát lạnh và khiếρ sợ.
Mộ Chỉ Ly lúc này đang đứng trên bóng dáng có màu máu kia và đứng đối diện với ma tiên thú, khí tức không hề thua kém ai.
– Đây là…Huyết Nhân Hạt?
Một người kinh ngạc nói.
– Đây đúng là Huyết Nhân Hạt, nhưng sao lại có con Huyết Nhân Hạt lớn như vậy được?
Tên còn lại hoảng sợ nói, quái vật kia lớn hơn không biết bao nhiêu lần so với Huyết Nhân Hạt bình thường nữa.
Mộ Chỉ Ly cười nói:
– Tiểu Huyết, đối phương ỷ mình có cự thú kia, khinh thường ta không có nên ta mới gọi ngươi đến đây. Hôm nay chúng ta cùng nhau chiến đấu nào.
Tiểu Huyết gật đầu, tầm mắt chuyển qua phía ma tiên thú, lập tức hung hăng tiến về phía ma tiên thú.
Đòn tấn công tiếp theo đã vượt qua khỏi sự tưởng tượng của mọi người, trận chiến này vốn không còn là của hai người có tu vi Xuất Khiếu cảnh nữa mà đã chuyển thành cuộc chiến của hai con quái vật. Tiếng động cùng với năng lượng tàn phá kinh thiên động địa kia khiến cho mọi người hoảng sợ.
Trong ánh mắt Hoàng Phổ Vân chợt sáng lên:
– Khó trách là Mộ Chỉ Ly có thể ở trong Huyết sắc địa ngục cả năm trời mà vẫn còn sống, ngay cả Huyết Nhân Hạt chúa cũng là bằng hữu của nàng, bản lĩnh mức này đúng là làm cho người ta phải cứng họng.
Hắn ở trong Huyết sắc địa ngục cũng khá lâu nên đối với Huyết Nhân Hạt cũng có chút hiểu biết, người này tuy là con người nhưng nếu là người bình thường thì không thể làm được như vậy, rốt cuộc là Mộ Chỉ Ly đã dùng đến thủ đoạn gì để đạt được mức độ này?
Cùng lúc Hoàng Phổ Vân đang suy nghĩ thì trưởng lão của lục đại môn phái chỉ biết mở to mắt ra mà nhìn, há hốc mồm không ngậm lại được, bọn họ biết Huyết Nhân Hạt chúa này chính là vật cưng của vị đại năng kia. Vậy mà giờ đây trước mặt họ Huyết Nhân Hạt chúa lại vô cùng thân thiết với Mộ Chỉ Ly, vậy mối quan hệ giữa Mộ Chỉ Ly và Vô Bi lão giả là gì?
Tiểu Huyết vừa xuất hiện thì tình thế có sự thay đổi cực lớn, trong nháy mắt Tiểu Huyết và ma tiên thú đã trở thành đối thủ xứng tầm với nhau.
Tuy nhiên hiện giờ ma tiên thú đã thể hiện toàn lực, hai bên đều đã dùng hết tiềm lực của mình để tiến công liên tục, yêu thú càng đánh càng mạnh.
Mộ Chỉ Ly đứng trên người Tiểu Huyết, đối diện với tiên ma thú, không ngừng tìm kiếm cơ hội để tấn công, tuy nhiên phát hiện ra công kich mức này cũng chỉ tạo ra được thương tổn rất nhỏ với tiên ma thú mà thôi.
Ngay sau đó, Mộ Chỉ Ly hình như là quyết định làm một cái gì đó nên chậm rãi nhắm đôi mắt lại, cảm nhận sự biến hóa của không gian xung quanh. Nhất chiêu này nàng thì triển với xác suất thành công cũng không cao, thỉnh thoảng mới thành công, hy vọng lần này sẽ thành công.
Không gian dao động xung quanh dần hình thành trong tâm trí Mộ Chỉ Ly, mãi một lúc sau vẫn chưa có hành động nào. Gió nhẹ thổi qua làm bay tà áo và mái tóc dài, phía dưới là một cự thú khổng lồ cường thế, khuôn mặt xinh đẹp trong giờ phút này đúng là không còn lời nào để diễn tả nữa.
Tuy nhiên điều này cũng không kéo dài, ngay lúc đó mặt Mộ Chỉ Ly biến sắc, hiện rõ sự tự tin.
Đột nhiên nàng đưa bàn tay trắng nõn ra, đôi mắt ngưng lại, một ánh sáng sắc bén lóe lên, bàn tay đột nhiên nắm lại giữa hư không.
Không ai hiểu được là Mộ Chỉ Ly đang làm gì, một lát sau có một tiếng kêu thảm thiết vang lên chấn động, mọi người kinh sợ nhìn tay phải của ma tiên thú đã biến thành một bãi máu.
Tuy nhiên động tác của Mộ Chỉ Ly vẫn chưa dừng lại, tay nàng đưa ra một lần nữa, nhắm mắt lại, nhìn ma tiên thú không ngừng gào thét thì khóe miệng của nàng lại cong lên, bàn tay nắm chặt lại.
– Rào rào.
Lại thêm một bãi máu nữa xuất hiện trên mặt đất.
Động tác của Tiểu Huyết cũng không chậm, nhân lúc Mộ Chỉ Ly phá hủy hai tay của ma tiên thú thì liền vọt lên, dùng hạt vĩ khổng lồ xuyên qua chỗ tay cụt của ma tiên thú, hung hăng đâm vào đó.
– Grào…
Một tiếng rống thảm thiết vang lên từ miệng ma tiên thú, với đòn công kich liên tục của Tiểu Huyết thì hơi thở của ma tiên thú đã yếu đi nhiều, tất nhiên là sống không được bao lâu nữa.
– Ầm!
Ma tiên thú nặng nề ngã xuống, tạo ra một cái hố sâu dưới mặt đất, hơi thở cũng dần dần biến mất.
– Hic.
Mọi người hít một hơi khí lạnh, một ma tiên thú mạnh mẽ như vậy mà lại bị Mộ Chỉ Ly giết sao? Đúng là chấn động mà.
Trong một thời gian ngắn thì ánh mắt mọi người nhìn Mộ Chỉ Ly đã hoàn toàn thay đổi, thực lực của nàng đúng là đã khiến người ta phải bội phục. Nhất là thủ đoạn cuối cùng mà nàng thi triển, quỷ dị không ai hiểu, uy lực cực lớn.
Dương Thiếu Phi phun ra một ngụm máu, cả người ngã xuống đất, khuôn mặt tái nhợt kia đã bị rơi vào hôn mê bất tỉnh rồi.