Nghĩ đến đây Mộ Chỉ Ly liền bước nhanh hơn, mặc dù bây giờ nàng đang đuổi theo đám người kia nhưng sợ là cũng không có cách giải quyết nào vì dù sao một người mà chống lại hơn 40 người thì xác suất chiến thắng chỉ là con số không.
Những người xuất hiện ở đây cũng không phải là đồ vô dụng mà là những người tu luyện có thực lực mạnh mẽ, đi theo bọn họ là để muốn tìm kiếm cơ hội thôi.
Sau khi Mộ Chỉ Ly tăng tốc độ đi thì Xảo Xảo chợt nói:
– Chủ nhân, phía trước có người.
Nghe vậy Mộ Chỉ Ly nhìn thoáng qua rồi bước nhẹ đi, nói:
– Phía trước à?
Xảo Xảo gật đầu:
– Đúng vậy, điều quan trọng chính là còn có thêm một nhóm người to lớn khác bên kia nữa, người của hai môn phái cách nhau không xa nên chắc chắn sẽ gặp nhau nhanh thôi.
Trên mặt Xảo Xảo tràn đầy sự tự tin, đối với việc điều tra này thì nàng vẫn có năng lực nhất định.
– Còn có một nhóm người khác sao?
Mộ Chỉ Ly lẩm bẩm nói, trong con ngươi phát ra một tia sáng, nếu như là một nhóm người thuộc môn phái chính đạo thì có trò hay để xem rồi, nói không chừng nàng có thể làm ngư ông đắc lợi, lợi dụng lúc hai bên thương vong thì nàng sẽ xuất hiện và thu lượm chiến lợi phẩm.
Còn nếu hai bên đều là môn phái ma đạo thì nàng sẽ không nắm được tình hình. Chính vì điều này nên nàng liền nghĩ đến một con đường lui cho mình, một khi tình thế không đúng như tính toán thì nàng phải là người rời khỏi đó đầu tiên.
Ngay lúc này nàng đã tiếp cận được đội ngũ của Huyết Khấp Minh. Đội Huyết Khấp Minh mặc quần áo màu đỏ nên nàng chỉ cần liếc mắt một cái là đoán được mối quan hệ của những người này.
Ngay lúc này mà mặc quần áo màu đỏ ở trong Huyết sắc địa ngục thì đúng là thích hợp nhất.
Mặc dù quần áo của họ màu đỏ nhưng tóc lại màu đen, trong thế giới huyết sắc này chỉ cần một màu khác tồn tại thì có thể dễ dàng bị nhìn thấy, riêng chuyện này thì rất khác với Mộ Chỉ Ly.
Lúc này những tu luyện giả của Huyết Khấp Minh đang nghỉ ngơi, Mộ Chỉ Ly chọn một góc khuất ở xa quan sát động tĩnh phía bên này.
Mấy ngày nay Huyết Khấp Minh cũng không có tổn thất gì ngoài việc Bùi Ý và Tần Lai tách khỏi nhóm, ở đây chỉ còn lại 48 người. Lúc này bọn họ ngồi thành vòng tròn, bất kể có một nguy hiểm nào ập đến thì tất cả sẽ lập tức phát hiện ra, đây được xem là kế sách cực kì thích hợp.
Mộ Chỉ Ly im lặng đứng nấp trên một cái cây rậm rạp, cả người bám trên cây không nhúc nhích, thậm chí ngay cả nhịp tim cũng đập chậm lại, cả người và cây như hòa vào làm một.
Thực lực của Huyết Khấp Minh mặc dù đứng thứ 3 trong tam đại môn phái nhưng kỳ thật cũng không tồi, nàng chỉ liếc mắt qua là biết được có hơn mười người trong đội này mạnh hơn nàng rồi.
Bầu không khí này không kéo dài được bao lâu thì đột nhiên có một tiếng động vang lên.
Tất cả thành viên của nhóm Huyết Khấp Minh đều ngẩn người ra, rõ ràng là không ngờ lại có người đến vào lúc này, tất cả lập tức đứng lên, nắm chặt vũ khí trong tay, hai mắt cảnh giác.
Tuy nhiên từ đầu đến cuối không ai nói câu nào, chỉ một ánh mắt của đội trưởng là mọi người đã hiểu được mình cần phải làm gì nên tất cả đều sẵn sàng chiến đấu.
Nhìn thấy vậy Mộ Chỉ Ly cũng không khỏi tán thưởng, tố chất của Huyết Khấp Minh này đúng là không tồi, ít nhất với năng lực phối hợp đó thì Thiên Âm Môn không thể sánh bằng được.
Tu luyện giả ở Thiên Âm Môn chia năm rẻ bảy, mặc dù mọi người bầu ra đội trưởng nhưng ảnh hưởng của Đỗ Vũ Phàm cũng không có bao nhiêu. Không phải vì những ý kiến hắn đưa ra vô ích mà là có nhiều người không chịu tuân thủ thôi.
Thực lực tu luyện giả của Thiên Âm Môn mạnh hơn những tu luyện giả của môn phái khác cũng không ít, nhưng tâm khí cao ngạo thì không phải ai cũng sánh được, có lẽ đây chính là điểm để nàng đánh giá họ.
Có tiếng bước chân rất nhỏ đang đến gần, hàng chục người mà chỉ phát hiện ra tiếng động nhỏ như vậy thì đúng là cao thủ, chỉ tiếc là lúc này tu luyện giả của Huyết Khấp Minh đang nghỉ ngơi nên đến ngay cả tiếng động nhỏ cũng bị phát hiện, nếu không như vậy thì đối phương không thể nào phát hiện ra manh mối được.
– Rắc!
Một cành cây bị gãy khiến cả không khí đột nhiên đông cứng lại.
Môn phái đệ tam chính đạo – đội trưởng Mạc Tập Lẫm của môn phái Sất Trá Điện đột nhiên nhíu mày, nhìn phía trước không có gì khác thường thì trong lòng cảm thấy có một mối nguy hiểm phía trước, nhất thời vung tay lên ý bảo mọi người dừng lại.
Mọi người thấy Mạc Tập Lẫm đột nhiên giơ tay lên thì mặc dù nghi ngờ nhưng vẫn dừng lại, và nhìn vào hắn, muốn biết nguyên nhân hắn làm như vậy.
Mạc Tập Lẫm nhíu mày, nhìn mọi người và giải thích:
– Phía trước có nguy hiểm, mọi người chú ý cẩn thận.
Mặc dù hắn không chắc ăn nhưng nhiều năm qua hắn đã tạo cho mình được một trực giác là mỗi khi có nguy hiểm xuất hiện hắn đều cảm nhận được, không còn gì để nghi ngờ nữa, hắn vừa mới cảm nhận được sự nguy hiểm lần thứ hai.
Sau khi hắn dứt lời thì đội trưởng Huyết Khấp Minh là Sở Lê Hiên vỗ tay bước ra, nhìn vào hắn và cười nói:
– Không hổ danh là đội trưởng của môn phát Sất Trá Điện, vậy mà cũng có thể phát hiện ra, đúng là tuyệt vời.
Vốn dĩ hắn đợi cho tu luyện giả của Sất Trá Điện đi tới rồi mới đánh lén, đó cũng là cách hiệu quả nhất những không ngờ là Mạc Tập Lẫm lại phát hiện ra trước nên độ cảnh giác của đối phương đã tăng lên, nếu tiếp tục giả vờ cũng không còn ý nghĩa gì nên chi bằng cứ trực tiếp đi ra.
Vốn còn nghi ngờ lời nói của Mạc Tập Lẫm nhưng ngay sau khi thấy bọn người Huyết Khấp Minh thì đám tu luyện giả kia mới tin vào lời Mạc Tập Lẫm và xác định được tình hình lúc này. Nếu không có Mạc Tập Lẫm biết trước nguy hiểm kêu bọn họ dừng lại, một khi họ tiếp tục đi về phía trước thì sẽ bị đánh lén.
Tuy nói là đánh lén nhưng với thực lực rất mạnh của những tu luyện giả đánh lén kia thì đó có thể là một đòn trí mạng. Có thể khó mà giữ được tính mạng của mình, may mà có Mạc Tập Lẫm.
– Huyết Khấp Minh?
Mạc Tập Lẫm cười nói, giọng nói bình thản.
– Đúng là rất khéo à.
Bọn họ tiến vào Huyết sắc địa ngục đã mấy ngày, giờ lại gặp phải môn phái thứ ba của ma đạo, đúng là rất khéo.
Trong mắt những tu luyện giả ở Bồng Lai Bí Cảnh thì Sất Trá Điện và Huyết Khấp Minh liên tục tranh đấu, rất nhiều người muốn biết được rốt cuộc hai môn phái này ai mạnh ai yếu, người của hai môn phái này trở thành kẻ thù của nhau, thường xuyên xung đột.
– Vừa đến đã gặp phải đối thủ cũ, đúng là ông trời thật biết cách sắp xếp à.
Sở Lê Hiên hất hàm nói, đôi mắt xẹt qua một tia hung dữ.
Mạc Tập Lẫm cũng lộ vẻ không kiên nhẫn, nói:
– Nếu hai bên đã gặp nhau thì động thủ đi, chúng ta đều không có thời gian để nói chuyện phiếm đâu.
Bọn họ đều hiểu chỉ cần một khi đụng phải đối thủ thì cần phải ra tay ngay.
– Rất thẳng thắn.
Sở Lê Hiên cười ha ha, trong mắt hiện lên một sự nghiêm túc, nói:
– Mạc huynh đã thẳng thắn như vậy thì lúc trước nên gia nhập môn phái ma đạo chúng ta mới phải, ở môn phái chính đạo đúng là che giấu tính cách thật sự của huynh đấy.
Cách nói chuyện của Sở Lê Hiên giống như là bạn tốt nhiều năm đang nói chuyện phiếm vậy, tuy nhiên trong đôi mắt thông minh kia khiến mọi người biết suy nghĩ của hắn không hề đơn giản như vậy.
Mạc Tập Lẫm thì chẳng thèm tiếp chuyện Sở Lê Hiên mà ra lệnh:
– Ra tay.
Hắn cũng không phải đồ ngốc nên biết Sở Lê Hiên này bên ngoài giống như nói chuyện phiếm nhưng trong lòng lại không ngừng nghĩ cách chiến đấu, hắn không thể để cho đối phương có thời gian suy nghĩ như vậy.
Mạc Tập Lẫm vừa dứt lời thì ánh mắt xung quanh liền ngưng lại, thậm chí đến bầu không khí cũng ngưng lại nốt. Mộ Chỉ Ly bám vào cây mơ hồ nhìn hai bên chiến đấu, trong mắt hiện lên sự hứng thú.
Nàng đến Bồng Lai Bí Cảnh cũng đã được một thời gian nhưng cho tới nay vẫn chưa nhìn thấy tu luyện giả ở Bồng Lai Bí Cảnh động thủ chứ đừng nói là tu luyện giả của hai môn phái lớn quần chiến với nhau, đúng là cực kì phấn khích.
Sở Lê Hiên cũng thu hồi vẻ trêu đùa, vung bàn tay lên, nói:
– Động thủ!
Hình như trong lúc nhất thời sức lực trong cơ thể mọi người tuôn trào ra, một cỗ uy áp đổ vào không trung, uy áp ở đây rất lớn, đến cả không khí ở Huyết sắc địa ngục cũng bị nén lại, sự uy áp này thực sự rất lớn.
Mọi thứ chung quanh dường như yên lặng, đội ngũ hai bên đứng song song, trên mặt hiện lên ý chí chiến đấu nồng đậm. Tiếp theo, hình như mọi người đều đã sẵn sàng để tiếp đối thủ của mình.
Mạc Tập Lẫm đương nhiên là tiếp đón Sở Lê Hiên, một hồi hai bên đại chiến, tiếng binh khí va chạm nhau chính thức khai hỏa! Trong lúc nhất thời vô số chiêu thức bùng nổ bốn phía, vũ khí liên tục va vào nhau tạo nên tiếng vang đinh tai nhức óc.
Vốn dĩ mặt đất ở đây bằng phẳng giờ nhất thời xuất hiện một vũng sâu, chung quanh mấy trăm trượng đều chịu ảnh hưởng của cuộc chiến này. Cây cỏ xung quanh cũng vỡ vụn ra, cho dù chỗ Mộ Chỉ Ly cách đó rất xa nhưng đến lúc này đã bị lan đến.
Nàng có thể cảm nhận được cái cây mình đang bám vào cũng bị ảnh hưởng mà rung lên, chắc chắn một lát nữa cũng sẽ bị đánh gãy mà thôi.