Tâm xuống xe, làm theo những gì bọn chúng nói, khi mở chiếc hộp điện ở thân cầu ra, gã ma xó thấy có một chiếc điện thoại Nokia đời cũ 8910, ngay khi vừa lấy được chiếc điện thoại, lập tức con 8910 đã đổ chuông, Tâm áp vào tai, lại là giọng của bọn bắt cóc:
– Mày làm tốt lắm, bây giờ thì nghe đây, ném cái điện thoại của mày xuống sông cho cá ăn đi, sau đó sử dụng cái điện thoại này, tao sẽ cho mày biết địa điểm chúng ta gặp nhau.
Biết chúng cài người khắp nơi, Tâm quay ngang dọc xem tình hình xung quanh thế nào, hôm nay người đi đường trên cầu vắng hơn mọi ngày và rất có thể những chiếc xe đi ngang qua nãy giờ đều là chân tay của bọn chúng. Biết đụng phải bọn có đầu óc, Tâm ném chiếc điện thoại của mình xuống sông, cầm lại con Nokia 8910 rồi lên xe đi tiếp…
Dường như nhận thấy không có dấu hiệu khả nghi và cũng không có một chiếc xe nào bám theo sau xe của Tâm, bọn chúng tiếp tục ra lệnh cho Tâm chạy xuống chân cầu, rẽ trái vào một ngôi làng, sau đó đi thẳng đường đê thêm 12km đến một công trường gạch bị bỏ hoang lâu năm.
Nơi này đúng là rất thích hợp cho việc bắt giữ và trao đổi con tin… Tâm đánh xe tiến sâu vào trong, địa điểm bọn chúng giao hẹn là ở cuối công trường nơi có những dẫy nhà cấp 4 đã bị hư hỏng nặng và từ lâu chỉ còn là nơi tụ tập của dân hút chích trong làng.
Vừa đi gã ma xó vừa quan sát địa hình xung quanh, công trường này khá rộng, lại có ao hồ bao bọc, ngổn ngang là gạch ngói, đường ra vào chỉ có một, càng về sâu càng heo hút, cỏ lau mọc um tùm, cuối cùng mới là dẫy nhà cấp 4 bỏ hoang.
Tâm dừng xe, cầm chiếc điện thoại và túi tiền bước ra ngoài… ngay sau đó từ 4 phía, quân du kích của bọn bắt cóc dần dần lộ diện, 2 bên khoảng 7-8 thằng, phía đằng sau khoảng 4 thằng còn phía đằng trước, một thằng to béo từ trong ngôi nhà bước ra, theo sau hắn có khoảng 3 tên nữa. Hóa ra không phải ai xa lạ, chính là thằng Chính “béo” Sơn La, kẻ bị Tâm “ma xó” cắt gân vào dịp tết năm ngoái.
Có lẽ nuôi mối thù với Tâm từ hồi ấy cho đến giờ nên Chính “béo” mới bầy ra thủ đoạn này. Hắn nhìn Tâm với một ánh mắt sắc như dao cạo, một ánh mắt đầy thách thức, Tâm thả túi tiền xuống đất, hất cằm hỏi :
– Người đâu ?
Chính “béo” cười nhạt, hất cằm, ngay lập tức 2 gã đàn em từ bên trong nhà đi ra mang theo Bảo Trang đang bị bịt kín miệng và trói chặt 2 tay.
Trông thấy Tâm, Bảo Trang vùng vẫy đòi thoát, miệng không ngừng ú ớ, nhưng sức cô làm sao thoát được 2 thằng đàn em lực lưỡng. Trông thấy cảnh tượng ấy, Tâm “ma xó” bức xúc thét lên :
– Chính béo, thả cô ấy ra… tao sẽ tha tội chết cho mày !!
– Mẹ kiếp ! Mày nghĩ mày là ai ? Một mình mày có thể thoát khỏi đây à ? Chó chết, mối thù cách đây 1 năm, tao vẫn chưa quên đâu !!
– Đó là chuyện cá nhân giữa tao và mày không liên quan gì đến cô ấy hết, tiền của mày đây, lại mà lấy…
Chính “béo” vẫy tay, thằng đàn em buông tay Bảo Trang ra rồi lừ lừ tiến về phía trước, khi chỉ còn cách Tâm có 1m, hắn ngước lên nhìn trộm kẻ đã 1 mình quét sạch bọn đại ca hắn trong dịp tết năm ngoái, trông thấy ánh mắt sắc lẹm và gương mặt cô hồn của Tâm, gã cũng cảm thấy hơi sợ, từ từ cúi xuống nhặt túi tiền… nhưng bỗng trước mặt hắn trời đất như tối sầm lại…
BỐP !!
Nhanh như cắt, Tâm tung một cú đá thẳng vào cằm tên này hất hắn bay ngược về phía sau đến cả mét, tên đàn em của Chính “béo” bất ngờ nhận một đòn nặng, rơi xuống đất gục ngay tại chỗ. Bọn xung quanh thấy vậy thì gầm lên rồi dút kiếm lao về phía Tâm, nhưng gã ma xó cũng không vừa, rút ngay khấu súng Colt trong túi áo dí thẳng vào mặt thằng đứng gần nhất… lên cò…
– Chính “béo” mày không thoát được tao đâu !! Tâm hét lên rồi bắn một phát lên trời…
Ngay sau đó con xe Innova động đậy, chiếc cốp xe mở tung ra, từ bên trong Vinh “sô” và Hải “dớ” lao ra ngoài, mang theo một kẻ bị chùm kín mặt…
Và khi mà Chính “béo” cùng bọn đàn em đang còn ngơ ngác không hiểu chuyện gì thì Vinh “sô” đã lột ngay tấm vải đen ra, kẻ bị đem tới không ai khác chính là sát thủ đầu trọc, em họ đại ca Bình Lâm, Trung “con”… Hải “dớ” dí ngay con dao vào cổ Trung “con” chờ lệnh đại ca Tâm “ma xó”…
Trông thấy thằng hoàng tử Trung “con” bị xách đến, Chính “béo” dù rất bất ngờ nhưng cũng cố lên giọng :
– Mày đem thằng chó này đến đây làm gì ?? Được lắm bọn tao cũng đang đi tìm nó đây…
Nghe thấy mấy câu này, Tâm ‘ma xó” cười nhạt :
– Đúng không đấy ? Rồi lắc đầu ra hiệu cho Hải “dớ”
Ngay lập tức con dao trên tay Hải làm một đường dài trên mặt Trung “con”, với vết thương này, Trung “con” có lẽ phải đổi biệt danh thành Trung “sẹo” mất…
Bất ngờ bị rạch mặt, thằng công tử của vũ trường Queen Club hét lên đau đớn, gã nhằm vào Chính “béo” mà chửi :
– Mẹ kiếp !! Thằng Chính “béo” mày có câm mồm đi không !! A..a..
Biết đã bị lộ, Chính “béo” đành phải xuống nước :
– Chó chết !! Mày muốn trao đổi con tin chứ gì ? Được thôi…
Lúc này tại khách sạn Thiên Ý … lễ khai trương đang được diễn ra, nhưng thay vì có 5 tiết mục văn nghệ, theo lệnh Tâm “ma xó”, Quang “rùa” và Vân Anh đã chỉ đạo anh chị em trong đội ca múa kịch nhà hát thành phố Hải Phòng quất thêm 5 bài nữa để nhằm kéo dài thời gian…
Kẻ đắc thắng nhất lúc này có lẽ là Bình “lâm”, ông chủ Queen Club đang ung dung ngồi ở dưới thưởng lãm chương trình, có lẽ hắn nghĩ rằng kế hoạch tinh vi của mình đã thành công mà không ngờ được Tâm “ma xó” đã liều một thương vụ được ăn cả ngã về không khi chính thức công khai tuyên chiến với bọn chúng bằng hành động bắt cóc Trung “con”…
Theo như lệnh của Tâm, đích thân Long “cùn” chia anh em làm nhiều hướng tỏa đi khắp Hải Phòng tìm tung tích của Trung “con”, gã đàn em Bình “lâm’ trong lúc đang ung dung ngồi ăn sáng giữa lòng thành phố Hải Phòng nhằm che mắt bên Thiên Ý rằng gã vô can trong vụ bắt cóc Bảo Trang đã bị người của Long “cùn” ùa vào lôi đi, những kẻ đi cùng Trung “con” cũng bị tống vào nhà kho của Thiên Ý để không lộ thông tin trước khi anh Tâm tìm ra được Bảo Trang.
Và cũng chính Long “cùn” là người đã sắp xếp chiếc xe Innova cho Tâm “ma xó” với 3 người nằm trong cốp là Vinh “sô”, Hải “dớ” và Trung “con”, trước đó con Mec của Tâm đã được đem đi rửa ở tiệm rửa xe gần nhất, mục đích là để vụ lấy xe Innova phóng đi trông có vẻ hợp lý.
…
Quay trở lại xưởng gạch xã Hồng Thái, cuộc đấu trí căng thẳng giữa Tâm “ma xó” và Chính “béo” vẫn đang diễn ra, lúc này Tâm biết chỉ cần nhả thằng Trung “con” và đem về Bảo Trang thì ngay lập tức thằng giang hồ Sơn La sẽ ra lệnh cho bọn đàn em xông vào ngay, chưa kể là thằng Trung “con” sau khi bị rạch mặt sẽ rất điên máu và chưa biết nó sẽ giở trò gì tiếp theo…
Nếu chỉ có 3 anh em thì khác, Tâm sẽ mở đường máu để cả 3 cùng chạy, nhưng có cả Bảo Trang thì sự việc lại không đơn giản như vậy, tính trước được điều này, Tâm đã chủ động nhượng bộ tránh xô xát và chờ đợi công an cơ động thành phố Hải Phòng đến giải vây, phát súng chỉ thiên của Tâm chính là tín hiệu cho các chiến sĩ công an nhận ra sau khi đội này bị mất dấu tại chân cầu Kiền do chiếc điện thoại của Tâm đã bị ném xuống sông Cấm.
Có vẻ như nhận thấy sự hồi hộp pha chút lo sợ của Tâm, thằng Chính “béo” tự tin rằng hắn vẫn đang nắm thế chủ động, gã tích cực đưa ra vụ trao đổi con tin với việc đẩy Bảo Trang tiến về phía trước…
Không còn cách nào kéo dài thời gian, Tâm cũng vẫy tay ra hiệu cho Hải dớ, ném Trung “con” lên, khẩu súng Colt 6 viên chĩa thẳng vào lưng thằng công tử… sau đó nhìn Trang với nụ cười nhẹ nhàng thường có, Tâm động viên :
– Nào em, lại đây với anh, không có chuyện gì xảy ra đâu…
Bảo Trang chạy như bay về phía Tâm “ma xó”, ở đầu bên kia thằng Trung “con” cũng bắt đầu chạy… cuộc hỗn chiến có lẽ sẽ khai màn ngay sau khi cả hai về đến nơi…
Bảo Trang về trước, cô nàng ôm chầm lấy Tâm trong sự hoảng sợ mà có lẽ cả đời cô chưa từng gặp bao giờ, người ta bảo “đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy” chơi với giang hồ thì chuyện như thế này là bình thường thôi.
Tâm ôm chặt Bảo Trang, hôn nhẹ lên trán cô bé rồi rất nhanh vừa bế người yêu vừa xoay người ném cô vào trong cabin, chiếc cốp ngay lập tức được đóng chặt lại, làm thế này trước mắt Bảo Trang sẽ được an toàn…
Đúng như dự tính của Tâm, ngay khi Trung “con” vừa về đến nơi, thằng Chính “béo” ra lệnh tấn công ngay !!!
Gần 20 thằng mặt mũi bặm trợn, hừng hực sát khí, xăm trổ đầy mình đồng loạt xông về phía 3 anh em…
Tâm ném túi tiền lên trên cao, dùng khẩu súng Colt bắn viên đạn thứ 2 … chiếc túi vỡ toang khiến rất nhiều tiền bay lả xả trên không, gã ma xó hét lên :
– 1 TỶ NÀY ! TAO CHO CHÚNG MÀY ĐẤY !!
Làm thế này sẽ giúp Tâm loại bỏ được một vài tên hám tiền, hơn nữa viên đạn thứ 2 tiếp tục sẽ là tín hiệu giúp Tâm thông báo địa điểm với đội công an thành phố Hải Phòng đang theo dấu chân anh !
Ở trên cao, Trung “con” rút điện thoại từ túi của Chính “béo” gọi gấp vào số của Bình “lâm”, ngay khi vừa có tiếng alo từ đầu dây bên kia, Trung đã gào ầm ầm vào điện thoại :
– Anh Bình, rút ngay !! Bị lộ rồi… Rút ngay !!
Ném chiếc điện thoại sang một bên, Trung “con” giống như một con gà bị cắt tiết, xé toạc chiếc áo ngoài, hắn đưa một tay sờ lên má, vết thương vẫn đang chảy máu, điên tiết, gã đầu trọc xách dao lao thẳng xuống phía dưới quyết chém chết kẻ đã rạch mặt mình…
Tags: Truyện Việt Nam, Truyện xã hội