Sau một đêm tức điên người khi bị Tâm “ma xó” quậy tưng bừng làm hỏng cá bữa tiệc mừng năm mới tại Queen Club, Bình “lâm” cùng bọn đàn em lên bệnh viện thăm Trung “con” để hỏi rõ sự tình về việc kẻ chủ mưu phá Galaxy và phục kích chém trọng thương Hòa “chua”.
Trung “con” dù đang rất đau sau khi bị húc xe vào tối qua nhưng cũng gân cổ lên để cãi với Bình “lâm” :
– Em điên à mà đi thuê bọn thằng Chính “béo”, con mẹ chúng nó tao mà ra viện thì bọn mày đéo có đất để mà ở lại Hải Phòng này đâu…
Bình “lâm” thấy thằng em họ có vẻ rất bức xúc thì tạm nguôi ngoai :
– Bỏ qua việc thằng Chính “béo”, thế còn vụ thằng Hòa “chua”, tại sao nó lại gọi tên mày trước lúc bị ngất đi ?
– Em biết thế đéo nào được, tối qua thằng chó ấy chắc chắn đã cho người phục kích rồi tông xe vào em, mẹ kiếp cả một đoàn đéo nhớ được thằng nào đâm vào mình, nhưng chắc chắn không phải là tai nạn, anh tưởng em đi đua rồi bị ngã à ? Em thề với anh là bọn chúng nó cố tình chơi em…
Nghe đến đây thì Bình “lâm” ù hết cả tai, một phần vì thằng Trung “con” vừa nói vừa quát ầm ầm, một phần vì gã chẳng hiểu gì, đêm qua lão Phi “đen” nói rằng thằng Hòa “chua” bị chém nhiều nhát đang cấp cứu ở bên Việt Tiệp thủ phạm là thằng Trung “con”, sáng nay thì thằng Trung “con” lại kêu nó bị thằng Hòa “chua” phục kích chèn xe cho ngã may mà không chết… chuyện này rút cuộc là như thế nào ???
– Mày thề là không liên quan gì đến vụ thằng Hòa “chua” chứ ? – Bình “lâm” hỏi lại thằng em họ…
– Em thề là em chỉ dọa nó xong rồi em bỏ về, chắc chắn nó cay em nên đã cho người lùa theo rồi chèn xe cho em ngã…
– Thôi được rồi, chuyện này khó hiểu quá, mày để từ từ rồi tao tính…
Bình “lâm” vận dụng hết đầu óc, suy nghĩ, tính toán xem có thằng nào chơi mình không ? Kẻ nào có thù với gã đến mức độ gắp lửa bỏ tay người như thế này ? Đang lúc nước sôi lửa bỏng thì một thằng đàn em bước vào, gọi riêng Bình “lâm” ra bên ngoài nói chuyện :
– Có chuyện gì vậy, nói xem nào ?
Thằng đàn em mặt tái mét, hốt hoảng :
– Lớn chuyện rồi đại ca, bọn thằng Sinh vừa báo về, thằng Hòa “chua” chết rồi…
Đôi mắt Bình “lâm” co lại, hơi thở dồn dập :
– Cái gì ? Nó chết rồi à ?
– Vâng… em vừa mới nghe được tin liền chạy vội tới đây báo cho anh ngay…
– Lớn chuyện rồi… có chuyện lớn thật rồi…
– Bây giờ phải làm sao đây anh ?
– Tao… cũng không… biết nữa, mày qua chỗ Galaxy nghe ngóng xem tình hình thế nào rồi gọi điện về cho tao ngay… đi nhanh lên…
Đêm tết dương lịch – khoa hồi sức cấp cứu bệnh viện Việt Tiệp – Hải Phòng.
Đại ca Phi “đen” vừa rời khỏi bệnh viện sau khi ở lại theo dõi diễn biến ca phẫu thuật của đàn em Hòa “chua”. Lúc này trong bệnh viện có khá đông anh em túc trực để canh chừng đề phòng bọn thằng Bình “lâm” cho người đến gây sự, một phần tất cả muốn ở lại xem tình hình của Hòa “chua” như thế nào, dù vừa được cấp cứu xong tuy nhiên theo các bác sĩ nhận định, cơ hội sống sót của gã sát thủ Hải Phòng vẫn là 50 – 50.
Phải chờ đến khi Hòa “chua” được chuyển sang phòng hồi sức cấp cứu, Phi “đen” mới yên tâm rời khỏi bệnh viện và dặn dò các anh em ở lại theo dõi tình hình, có thông tin gì thì phải báo ngay cho ông ta.
Lúc này Tâm “ma xó” đang bị nhốt ở Galaxy để quản lý vũ trường, ông Phi sợ sẽ có kẻ thừa nước đục thả câu, gây rối tiếp 1 lần nữa vào đêm nay nên muốn Tâm ở lại, có cái bóng Tâm ở đó, bọn phá đám ít nhất cũng sẽ chùn tay.
4 giờ sáng hôm đó, vũ trường Galaxy đóng cửa, Tâm “ma xó” mệt mỏi sau một đêm vật lộn hỗn chiến với bọn Chính “béo” và Bình “lâm”, dù không phải nhận một vết thương nào đáng kể nhưng gã ma xó vẫn cảm thấy toàn thân đau nhức, Tâm bỏ ra ngoài gara, lấy xe ô tô định sẽ phi về nhà đi ngủ. Thế nhưng trong lúc đang mở cửa xe Tâm bỗng cảm thấy lạnh toát người, một cơn gió nhẹ lùa qua khiến gã ma xó chợt rùng mình, ngó lên phía trước, Tâm thấy một bóng đen lấp ló bên cổng vũ trường, nghĩ là có kẻ rình mò mình để trả thù, Tâm thò tay vào trong xe lấy khẩu Colt cất vào sau quần, gã cười nhếch môi “tao biết là chúng mày sẽ đến mà…”
Đóng cửa xe, Tâm giả vờ như không nhìn thấy gì rồi lẳng lặng đi lên phía trước, gã dự định, nếu là 1 – 2 đứa thì sẽ chơi tay không, còn nếu cả chục đứa thì lúc đó khẩu Colt sẽ được sử dụng.
Tiến thêm 2 bước chân, Tâm móc trong túi áo bao thuốc lá, móc ra một điếu rồi châm lửa đốt, vừa châm xong, Tâm liền ném chiếc bật lửa Zippo xịn của Mỹ hình đầu rồng ra trước cổng, lửa vẫn không tắt dù lúc này gió khá to, nhưng… cái mà Tâm cần nhất là một chiếc bóng người hiện ra sau khi chiếc bật lửa rơi xuống đất thì lại không có…
Tâm lao nhanh về phía trước, thủ thế chuẩn bị cho một đòn tấn công nếu gặp kẻ thù… nhưng trước mắt gã ma xó lúc này… là một cảnh tượng đìu hiu vắng vẻ không có lấy một bóng người… gã định thần lại một chút, nhặt chiếc bật lửa lên cất vào túi quần, nghĩ bụng chắc tại do mệt mỏi nên thần kinh có vấn đề… bao năm lăn lộn giang hồ, chưa khi nào Tâm “ma xó” lại linh cảm nhầm như hôm nay…
Quay trở lại xe, Tâm bấm nút mở cửa… dưới ánh đèn mờ mờ của vũ trường ngay lập tức cái bóng của một ai đó hiện ra ngay trước mặt gã… Tâm giật mình quay lại, rút vội khẩu súng… nhưng, vẫn không có bất kỳ một ai ngoài gã…
Đang hoang mang… thì chiếc điện thoại đổ chuông…
Cũng 4 giờ sáng hôm đó, Phi “đen” đã bị gọi dậy bởi một hồi chuông dài, linh cảm có việc chẳng lành, ông vội nhấc máy thì đúng là như vậy, ở đầu dây bên kia bọn đàn em ở bệnh viện báo tin… Hòa “chua” vừa mới tắt thở…
Khoác vội chiếc áo, Phi “đen” vùng dậy, lao vội ra xe…
4h20 cả ông và Tâm “ma xó” đều có mặt tại bệnh viện, bác sĩ trực tiếp phụ trách ca mổ cho Hòa “chua” lập tức đến gặp riêng Phi “đen” để khẳng định hoàn toàn không hề có một sai sót nào sau khi phẫu thuật xong, Hòa “chua” đang trên đường trở lại với cuộc sống, nhất định có chuyện mờ ám trong vụ này, hiện tại toàn bộ số thuốc truyền cho Hòa “chua” trước và sau khi mổ đều đang được đem đi để xét nghiệm nhằm tìm xem có hợp chất nào khác dẫn đến tử vong hay không, khoảng 20 phút nữa sẽ có ngay kết quả… nếu không phát hiện ra nguyên nhân, khi đó các bác sĩ sẽ mổ khám nghiệm tử thi theo nguyện vọng của người nhà bệnh nhân.
Trước cái chết bất ngờ của gã đàn em thân tín đã đi theo mình gần 10 năm nay, Phi “đen” gần như bị sốc nặng và ảnh hưởng lớn đến tinh thần, ông ngồi quỵ xuống ghế, không nói gì nhiều, chỉ để nghị các bác sĩ nhanh chóng tìm cho ra nguyên nhân cái chết…
Tâm “ma xó” cũng vậy, gã đã không còn hung hãn được như trước nữa, sự ra đi đột ngột của đàn anh Hòa “chua” khiến Tâm vô cùng bất ngờ, nhưng sau một vài phút giữ yên lặng, Tâm quyết định sẽ phá tan bầu không khí này và muốn đi trả thù cho đàn anh… chắc chắn là bọn thằng Bình “lâm” đã nhúng tay vào vụ này…
– Cháu ở yên đó cho bác, từ bây giờ nếu chưa có lệnh của Phi “đen” này bất kỳ một ai cũng không được ra khỏi bệnh viện, Tư “mén”, Long “cùn” hai đứa mày không được để lộ tin này ra ngoài, dặn tất cả anh em kín miệng, đứa nào hở ra, bắt ngay…
Cuối cùng ông trùm Phi “đen” cũng lên tiếng, một lời nói vô cùng giá trị vào thời điểm này…
20 phút sau, kết quả giám định đã có, tay bác sĩ phẫu thuật cho Hòa “chua” cũng là đàn em thân tín với Phi “đen” kéo ông ta vào một căn phòng riêng :
– Anh Phi, toàn bộ số thuốc dùng cho ca mổ không có phát hiện gì, nhưng chiếc bình truyền nước cuối cùng cho nạn nhân có chứa một lượng lớn Digoxin, một loại thuốc làm tăng nhịp tim, Hòa “chua” có tiền sử về bệnh tim, lại vừa trải qua một ca phẫu thuật lớn, chỉ cần tiêm một lượng nhỏ loại thuốc này thôi là đã có thể dẫn đến tử vong, trước lúc chết nạn nhân bị sốc thuốc và tim co thắt liên tục rất đúng với tác dụng phụ của loại thuốc này…
– Nói như vậy… có nghĩa là… – Phi “đen” gằn giọng..
– Anh Phi, có kẻ đã tiêm Digoxin vào bình truyền nước, cố tình giết chết Hòa “chua”… có lẽ anh nên báo công an…
– Có bao nhiêu người trong đội của chú biết chuyện này ? – Phi “đen” nhắm mắt lại để giữ sự bình tĩnh của mình…
– Dạ 3 người, 1 phụ mổ, 1 y tá và 1 hồi sức…
– Dặn tất cả giữ im lặng, không báo công an, không truy cứu trách nhiệm, Hòa “chua” chết vì một tai nạn, tất cả những việc còn lại về thủ tục, chú giúp anh lo xong trước sáng mai để anh đưa xác thằng Hòa về làm tang lễ…
– Anh Phi… liệu như vậy có được không … em biết báo cáo thế nào bây giờ ?
– Chú cứ xem như thằng Hòa “chua” chết vì bị tai nạn, các y bác sĩ đã cố gắng nhưng không thể cứu chữa, nên nhớ không một bệnh viện nào ở đất Hải Phòng này muốn bị đào xới tung lên bởi cái chết của đàn em Phi “đen” cả, cứ làm đi… và phải nhớ, giữ im lặng, nếu không… hậu quả thế nào chú biết rồi đấy…
– Vâng… vâng… em hiểu rồi…
Hít một hơi dài, Phi “đen” lấy lại sự bình tĩnh rồi xô cửa bước ra ngoài, ngay lập tức bọn đàn em vây lấy ông ta, hỏi dồn dập :
– Anh Phi, kết quả thế nào ? Tại sao anh Hòa “chua” lại chết ?
Nhìn thẳng vào mắt từng đứa hết một lượt, Phi “đen” trả lời :
– Trước khi bị chém, thằng Hòa có chơi ma túy, nó bị sốc sau khi phẫu thuật rồi chết…
Trả lời xong, ông Phi lại tiếp tục quan sát xung quanh, để ý từng sự thay đổi diễn ra trên gương mặt bọn đàn em của mình, rồi ông hướng đôi mắt về Tâm “ma xó”, thấy Tâm đang chuẩn bị nói gì đó, ông vội cướp lời ngay :
– Bác đã dặn cháu thế nào hả Tâm ? Đừng suy nghĩ nữa, đây là sự thật… mọi người cũng chuẩn bị đi, lát nữa sẽ đưa xác thằng Hòa “chua” về, rồi còn làm tang lễ cho nó…
9h sáng ngày 1/1…
Chiếc xe Acura của Bình “lâm” vừa đậu ngoài ngõ, hắn cùng bọn đàn em cũng đến để đưa tang, Bình “lâm” không muốn vì chuyện này mà hắn càng bị nghi ngờ hơn nữa, vì vậy cho dù có phải dấn thân vào hang cọp, hắn cũng phải xuất hiện.
Trông thấy sự xuất hiện của Bình “lâm”, bọn đàn em vội vào trong nhà báo tin cho Phi “đen”, trong khi đó ở bên ngoài, đàn em của Hòa “chua” thằng nào cũng đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm vào ông chủ của Queen Club…
Bỗng từ trong nhà, một thằng đầu trọc phi ra, lao về phía Bình “lâm”, thằng này là Long “cùn” đệ ruột của Hòa “chua” :
– Mẹ kiếp mày còn dám vác mặt đến đây à ? Tao phải giết mày…
Ngay lập tức Tư “mén” lao theo ôm chặt lấy Long “cùn”, bọn đàn em của Bình “lâm” cũng vây chặt xung quanh đại ca…
– Anh Tư bỏ ra, ĐKM em phải chém chết nó báo thù cho anh Hòa, anh buông ra…!!!!
– Chú bình tĩnh lại xem nào, đây là đám tang của anh chú, đừng có mà làm loạn lên… – Tư “mén” cũng nhất quyết không buông tay…
Lúc này có thêm một vài bọn đàn em nữa của Tư “mén” cũng lao vào ôm chặt lấy Long “cùn”…
Từ bên trong, Tâm “ma xó” không nói gì, chỉ hướng con mắt về phía kẻ mới đến Bình “lâm”, Vân Anh ngồi ngay bên cạnh Tâm, đôi mắt sưng húp vì khóc, với cô bé, Hòa “chua” là người chú thân thiết đã chăm sóc cô từ hồi còn bé, hết cho đi chơi lại mua quà, bánh kẹo…
Mọi chuyện lộn xộn chỉ dừng lại khi Phi “đen” xuất hiện lên tiếng nạt nộ Long “cùn”, gã đầu trọc tức tối bỏ ra ngoài, nhường đường cho Bình “lâm” tiến vào bên trong thắp nén nhang cho Hòa “chua”.
– Anh Phi, không bao giờ thằng em này lại dám phản bội anh em… Anh hãy tin em…
Phi “đen” không nói gì, chỉ thay mặt gia đình, gật đầu tạ lễ rồi đưa tay tiễn khách, không quên dặn với theo :
– Bình “lâm” thời hạn còn lại là 2 ngày, hãy nhớ đấy !!
Lúc này ở bên ngoài, một kẻ anh em khác là Tuấn “tờ” cũng đang có mặt ở tang lễ, trước những chuyện lộn xộn giữa nhóm của Phi “đen” và Bình “lâm”, gã béo chỉ ngồi cười, húp miếng trà rồi thở dài nhẹ nhõm…
Tối hôm đó sau khi lo xong xuôi mọi chuyện tang lễ cho Hòa “chua”, Phi “đen” mới gọi riêng Tâm “ma xó” vào phòng nói chuyện:
– Cháu ngồi đi… Vân Anh thế nào rồi ?
– Con bé ngủ rồi bác ạ, tội nghiệp nó, chắc ngày bé anh Hòa “chua” hay mua quà cho nó lắm…
– Uh, nó cũng hay quấn thằng Hòa… mà Tâm này…
– Dạ… cháu đang nghe đây…
– Cuộc đời bác, 40 năm giang hồ vào sinh ra tử đã nhiều lần nhưng chưa bao giờ bác cảm thấy bất lực như lúc này…
– Ý bác là sao ạ ? Có phải đã có chuyện gì đó với cái chết của anh Hòa ?
– Nó không phải chết vì ma túy, đã có kẻ tiêm thuốc tăng nhịp tim vào chai nước truyền dẫn đến bị sốc và nhồi máu cơ tim…
– Cháu đoán không sai mà… vậy bác đoán bọn nào đã làm chuyện này ??
– Bác chưa thể nghĩ ra được, nhưng có thể không phải là bọn Bình “lâm”, linh tính của bác nói với bác như vậy…
– Có khi nào… bọn thằng Tuấn “tờ” chơi mình, rồi ở giữa ngư ông đắc lợi không ??
– Nếu như vậy thì chúng cũng không nhất thiết phải giết thằng Hòa “chua” và nếu đúng là bọn nó thì bằng cách nào ??
– Nếu vậy, bây giờ ta phải làm gì ? Chẳng lẽ cứ ngồi yên sao ??
– Không đâu, bác không báo công an chính là để vụ này sẽ do chúng ta xử lý, luật rừng thì phải trả bằng luật rừng mới đáng… con chuột sẽ không ngồi yên đâu, nhất định nó sẽ có một sơ hở nào đó… điều quan trọng lúc này, đó là cháu phải thật cẩn thận, bác đã dặn bọn thằng Long rồi, chúng nó là chỗ có thể tin tưởng được, từ mai, nó sẽ theo cháu…
– Vậy còn bọn thằng Bình “lâm” – xử lý bọn nó thế nào đây hả bác ?
– Có gì mà phải xử lý, bác đã cho bọn nó hạn 3 ngày, hãy để xem đến lúc đó chúng sẽ trả lời như thế nào…
Tags: Truyện Việt Nam, Truyện xã hội