Quân bước tới quầy lễ tân, rút điện thoại bàn ngăn không cho đứa nào gọi tiếp viện, rồi dặn dò đàn anh :
– Anh đi tìm thằng nhỏ đi, chuyện ở đây có em lo, nhanh lên kẻo bọn nó kéo đến!
Tâm mỉm cười :
– Cảm ơn chú mày nhé !
Tên đàn em của Hiếu “đen” dẫn Tâm đi tới nhà kho, hắn lúng túng tra mãi mà không đưa được chìa khóa vào để mở cửa, Tâm sốt ruột, vừa giục hắn vừa gọi to :
– Quang, em có ở trong đó không ?
Không có âm thanh đáp lại, Tâm lại càng lo lắng hơn, rất may là cuối cùng chiếc khóa cửa nhà kho cũng bung ra, Tâm đập mạnh đầu tên này vào tường cho gục xuống, rồi mở cửa, xông vào…
Trước mặt Tâm lúc này là phòng đựng vỏ bia của quán hát, rất nhiều thùng bia được xếp lẫn lộn, che kín cả một khoảng giữa phòng, Tâm trèo vào, gọi to tên thằng em, nhưng chẳng thấy nó đáp lại…
Phải đến khi vào đến cuối phòng, Tâm mới thấy Quang đang nằm ngất ở một góc, có lẽ nó đã bị bỏ đói.
Hốt hoảng bế vội Quang lên vai, Tâm leo ra bên ngoài, vừa chạy hắn vừa gào to kêu Quân “quế” đi lấy xe, ngày hôm nay Tâm đã mất đi hai người thân, một là bà Thùy, sau đó là Tuấn béo, giờ gã không muốn sẽ mất nốt Quang nữa…
Chiếc xe máy đã chờ sẵn ở trước cửa, Tâm vớ vội chai nước suối cầm theo, trèo lên xe, giục Quân chạy thẳng về bệnh viện, trên đường đi, gã sẽ cho Quang uống nước !
Bệnh viện SK, phòng 604
Bỏ cổ áo Dương “dê” ra, Thắng “xoăn” ném vỡ toang chiếc cốc, sau đó hắn gầm lên trong căm giận, đây là phòng yêu cầu nên cũng chỉ có 2 giường, các y bác sĩ cũng không có ở phòng lúc này nếu không cũng đã tiêm cho hắn mấy mũi thuốc an thần…
Nằm ngay bên cạnh, Thành “ba tai” theo dõi lại một lần nữa những vết thương ở bả vai và cánh tay, hắn xoay đi xoay lại cánh tay phải của mình, nó đã bị trật khớp sau khi phải nhận những cú đá liên tiếp từ Tâm “ma xó”, hơn thế nữa vết chém ở sát cổ cũng khiến hắn đã mất một thời gian dài mới cử động được như bây giờ, nhưng so với đàn anh là Thắng “xoăn”, Thành “ba tai” có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều :
– Anh Thắng ! Đừng làm ầm lên thế, nếu chuyện đã xảy ra rồi thì đây không phải là lúc để anh kêu gào ! Phải nghĩ cách đi, phải tìm cách trả thù cho anh Huy, riêng em, em không tin một mình Duy báo có thể làm được điều này, chắc chắn kẻ thù số 1 của em đã giúp hắn…
– Kẻ thù số 1 của mày là ai? – Thắng “xoăn” quay sang gằn giọng !
– Còn ai nữa, Tâm “ma xó” kẻ đã khiến em phải nằm viện như thế này đây !
– Tao gọi mày từ Nam Định về để xử nó, cuối cùng mày lại bị nó đánh cho tơi tả như thế này, mày là đồ vô dụng! – Thắng xoăn bực tức gào ầm lên !
– Anh bình tĩnh nào, một phần cũng là do em chủ quan mà thôi, nhưng nếu gặp lại, em sẽ không bỏ qua cho hắn đâu !
Đoạn, Thành “ba tai” quay sang nói với Dương dê:
– Mày đi lo thủ tục xuất viện đi, hôm nay tao với anh Thắng sẽ ra viện !
…
Bệnh viện đa khoa tỉnh :
Hoàng xì vừa về đến bệnh viện, hắn đã vội vàng lao vào khu cấp cứu :
– Anh Tú, anh Tú… lớn chuyện rồi…
Cu tú bước ra từ hàng lang, ngạc nhiên hỏi :
– Sao thế ? Có chuyện gì ?
Hoàng thở dốc, cúi người xuống, chống hai tay vào đầu gối, hổn hển:
– Anh Báo, anh báo với anh Trung quay bị bắt rồi !
– Mày nói gì ? Aao anh Báo lại bị bắt ???
– Em… em không biết… khi… em đến … em thấy anh Báo, với anh Trung đang bị công an xích đi…
– Mẹ kiếp ! Sao anh Báo lại không trốn đi chứ ??
– Còn… còn nữa, Huy “long” với Tuấn “béo”, chết rồi !!
Đây là tin thực sự gây sốc với Cu tú, hắn ngơ người một lúc, đôi mắt vô cùng hoang mang, như vậy là Duy báo đã giết Huy “long” và đã bị Công an tóm, thế giới ngầm sắp xảy ra chuyển biến lớn rồi, chắc chắn bọn đàn em của Huy “long” khi biết tin sẽ không bỏ qua chuyện này đâu !
– Bây, bây giờ phải làm sao hả anh ?
Cu tú cũng thở dài :
– Anh không biết !!
Từ đầu cổng, Quân “quế” phi thẳng xe vào bệnh viện và chỉ chịu dừng lại nơi bậc tam cấp, Tâm “ma xó” nhẩy xuống, ôm chặt Quang, lao vào tiền sảnh, miệng hô lớn :
– Bác sĩ, bác sĩ, cứu với…
Một nhóm y tá xúm lại bên Tâm, họ dìu Quang lên cáng rồi đẩy về phòng cấp cứu, gã ma xó cũng lao theo bên cạnh…
Chỉ đến khi chiếc cáng được đưa vào phòng, cánh cửa đóng sập lại và bị mời ra ngoài, Tâm mới lững thững bước ra ghế ngồi chờ đợi, khung cảnh này khiến hắn nhớ lại những gì đã diễn ra vào sáng nay khi cũng từ những nơi như thế này, bà Thùy đã trút hơi thở cuối cùng bên cạnh hắn ! Mệt mỏi và lo sợ, Tâm ôm đầu gục xuống !
Từ đằng xa, Quân “quế” lặng im, quan sát dòng cảm xúc của đàn anh !
Toa giường nằm, Tầu SE1
Ngồi bên cửa sổ trông ra ngoài, Linh cảm thấy trong mình thực sự trống rỗng, trước đây mỗi lần đi tầu, Linh đều có Hải ở bên, anh luôn xuống tận căng tin mua nước cho Linh, hai đứa thường dành thời gian ngồi trò chuyện với nhau, đến giờ cơm trên tầu là giờ vui nhất, Linh vốn không quen ăn cơm ở ngoài nên chẳng dám ăn nhiều, vì vậy có lần Hải đã bí mật mang theo cả cơm nắm, ruốc và muối vừng cho cô… nói rằng tất cả những món này đều do anh tự làm, Linh biết đúng là do Hải tự giã lạc, tự giã thịt, còn tất cả phần nấu nướng là do chị Thanh Vân giúp!
Trước đây, chẳng phải nhờ toa giường nằm đơn này mà Linh và Hải đã quen nhau đấy thôi ? Một tiểu thư con nhà giầu, sống giữa đất thủ đô quanh năm được chiều chuộng, đi đâu cũng có người bên cạnh, chẳng bao giờ Linh nghĩ sẽ lại gặp Hải trong một tình huống kỳ lạ đến như vậy ! Càng nhớ lại chuyện xưa, nhớ lại những điều ngốc nghếch Hải đã làm cho cô, Linh lại càng thấy buồn cười, nhưng chẳng hiểu sao, cô cười mà nước mắt cứ tuôn rơi !!!
Còn 30 phút nữa, tầu sẽ dừng lại … và Linh sẽ phải đối mặt với một sự thật khủng khiếp, dự đám tang của người mà mình yêu thương nhất !
…
Phòng tạm giam, lấy cung tội phạm, đội điều tra công an tỉnh…
Duy “báo” và Trung “quay” được nhốt riêng ở hai phòng khác nhau, theo nhận định sơ bộ của Thiếu tá Trần Minh – người trực tiếp thụ lý vụ án này, đây gần như là một vụ giang hồ thanh toán nhau, Duy báo và Huy long đều không phải là những kẻ vô danh trong giới xã hội đen ở thành phố, công an cũng đang trong quá trình thu thập chứng cứ để khởi tố cả hai về tội danh buôn bán trái phép thuốc lắc, tuy nhiên có vẻ như việc làm ăn chung đã thất bại và Duy báo đã xử Huy “long” ngay tại địa bàn của đối phương !
Khi được hỏi có muốn gọi luật sư hay không, Duy “báo” đã từ chối và hứa sẽ thành khẩn khai nhận mọi tội lỗi, điều này khiến lực lượng điều tra vô cùng cảm thấy bất ngờ, thông thường khi phạm tội, tội phạm sẽ hoang mang và tìm mọi cách để chối tội còn đằng này Duy báo trông rất bình thản và quyết định sẽ hợp tác với bên điều tra ! Điều này khiến thiếu tá Trần Minh cảm thấy dường như vẫn còn điều gì đó ẩn khuất sau vụ án này.
Toàn bộ số hung khí được cho là đã gây nên cuộc thanh toán đã được đem tới phòng xét nghiệm để truy tìm dấu vân tay, trên đó chắc chắn sẽ chỉ có của 3 người, một là Duy báo, hai là Huy long và 3 là Tuấn béo, trong khi đó Trung Quay sẽ đóng vai trò là nhân chứng thuật lại chi tiết vụ án đúng như những gì mà hai anh em đã thống nhất với nhau trước khi công an xô cửa xông vào ! Tất cả điều này đều nhằm mục đích tránh tội cho Nam lùn và Tâm ma xó.
Tags: Truyện Việt Nam, Truyện xã hội