Thú thực với các bác là trước cái hôm xuống nhà em Xu làm thịt gà, mình lên Youtube search cách chặt thịt gà sao cho ngon và đẹp. Kể cũng không uổng công.
Tầm 8h sáng ngày 26 âm lịch mình phi xe xuống nhà em Xu, đi dọc đường mà mấy tay to mặc áo vàng đứng như chào thủ tướng về. Gặp ai cũng ” chào”, cũng may là xe mình full giấy tờ + mũ bảo hiểm xịn nên rất tự tin khi ” giao tiếp “. Cái tiết xuân mới đến nó mới vui làm sao, chắc tại vì nó pha chút hồi hộp khi xuống nhà em nó nữa.
Em nó cho cái địa chỉ khá rộng, nhưng chắc nhà em cũng có tiếng nên hỏi phát ra luôn. Hình như mình đến còn sớm… bạn bè em Xu chưa ai đến cả.
Vừa mới đáp xe xuống, em nó chẳng thèm chào một câu.
– Nhanh nhanh xuống bếp thịt con gà cho em.
– Lên là lên là lên là lên, lên là lên là lên là lên.
Em nó cười mũm mĩm trông yêu phết, hôm nay em trông chân chất như một cô gái thôn quê, khác hẳn với cách mix đồ, trang sức như ở Hà Nội. Chắc về nhà muốn lấy le với trai làng, hoặc lừa vài thằng “ô – sin” mà em từng nói.
Cũng may là tối hôm trước mới xem kỹ tiết mục chặt thịt gà, nên vụ chặt thịt gà hôm đó được bố mẹ và em nó khen lấy khen để. Miếng nào ra miếng đó, em nó cũng có chút tự hào với bố mẹ.
– Thế thầy bu biết anh là ai chưa?
– Em nói rồi.
– He, trói anh nhanh thế? Định sau con gà này là nhốt anh vào lồng à?
– Sau đó là trần nước sôi và vặt lông nữa.
Sau công cuộc bếp núc phụ cùng em, thấy cũng có đôi chút hạnh phúc len lói yên bình. Độ tầm 1 tiếng rưỡi sau thì bạn bè Xu cũng đến đông đủ, nhưng toàn là đực rựa. May mà sau đó lác đác vài em xinh tươi đến.
– Anh thấy cái anh đang giúp bố em khênh cây đào không?
– Uh, rồi thế nào?
– Anh ấy ở khu phố trên, con trai của bạn thân bố em. Cây si được 5 năm rồi.
– Thế vẫn quyết thực hiện chính sách tìm ô – sin hả?
– Em phũ rồi, nhưng cứ bám riết lấy, lúc nào về cũng lên nhà quà cáp bố mẹ, ngại lắm.
– Ờ thì cứ để đấy làm 1 vé chắc, nhỡ may sau này ế còn có cái mà víu.
(Em nó cầm con dao đang thái rau, lôi cổ mình gần lại).
– Em mà ế thì anh cũng tàn phế, nghe chưa?
Đang gay cấn thì mẹ em Xu vào.
– Ơ kìa con Xu làm cái gì thế?
Hai đứa mình nhìn bác cười xong phát rồi lại quay sang nhau lườm, môi trên cắn nửa môi dưới. Mình thấy thích cảm giác kéo co, cân não nhau thế này. Nó luôn luôn thú vị và không bao giờ nhàm chán.
Mâm cỗ cũng xong xuôi, bia bọt gì là đầy đủ cả rồi, bố mẹ Xu thì lánh sang nhà ông họ hàng gì đấy cho các thanh niên thoải mái. Mình thì ổn định sẵn chỗ ngồi cùng các bạn của Xu, thấy Xu còn đứng lông nhông chuẩn bị các thứ lặt vặt thì mọi người gọi Xu ngồi xuống, định bụng lần này ngồi cạnh nhau xem như là một cặp một đôi luôn. Thế mà em Xu làm quả bất ngờ ngồi cạnh cái tay mà em Xu chỉ lúc nãy, lão tên Như. Quả đấy mình hơi điếng người, nhưng vẫn nhìn Xu cười đểu rất nham hiểm. Biết là Xu đang bày trò. Nhưng tự dưng mình ngồi đơn côi, chả quen ai, thấy cũng hậm hực.
Cũng may là trình uống bia mình cũng tốt nên bạn Xu mời chào làm quen thì cũng ổn và sòng phẳng. Thi thoảng vẫn thấy Xu nó gắp thức ăn cho cái thằng Như kia, lại còn cái miếng thịt lúc nãy mình báo trước với Xu là có chủ rồi. Thế mà…
Đến giữa hiệp thì bắt đầu men nó cũng ngấm dần, các thanh niên cũng bắt đầu nói theo kiểu phiêu phiêu rồi. Đang ngồi gậm nhấm thì có điện thoại của em Cún. Xu để ý thấy mình rút điện thoại ra rồi lại đút vào túi, sau đó thì cũng có tin nhắn.
– Ngày mai em làm cơm, anh lên nhé!
Đang ngồi đọc và nghĩ xem nên nhắn lại thế nào thì em Xu đến gần lúc nào và giật lấy máy. Lúc đó cũng lâng lâng nên kệ để em nó nhắn. Thích thế nào cũng được. Xong thì em nó cầm luôn điện thoại và ngồi xuống cạnh mình.
– Em cũng lắm trò nhỉ?
– Anh cảm thấy thế nào?
– Anh thấy… thức ăn ngon???
– Thích ăn cái gì em gắp cho nào?
– Cho anh miếng chả.
– Thế em thích ăn gì anh gắp cho.
– Cho em miếng nem.
Lúc nào cũng thế, cái kiểu nói chuyện tưng tửng thế này nó hay ho nhưng nhiều lúc cũng bực mình nhưng cũng cố mà “dễ chịu” chứ nếu mà bung là thua.
Đang trong dòng suy nghĩ ngầm với nhau thì có em xinh tươi, miệng thì đang mút đũa nói to:
– Ê Xu, thế tóm lại là người yêu mày là anh nào?
(Đúng rồi, anh nào khai đê – đại loại là mấy đứa a dua theo)
Lúc đó thì mặt mình tỏ vẻ hả hê sung sướng, không phải là nắm chắc phần thắng về mình mà mình thấy như được hả giận khi Xu nó đang ở trong tình thế bối rối và khó xử… mình hiểu em qua nét mặt. Mình thì rung đùi, mặt thì ung dung kiểu như đang huýt sáo.
Cả đám đang chờ xem em Xu trả lời thế nào thì…
Và quả thật cái câu nói sau đây của em đã nói lên đúng được cái độ tinh quái của chính em.
– Yên tâm, anh ấy sẽ đứng lên mời bia mọi người ngay thôi…
Đang lan man trong dòng suy nghĩ là định làm gì và nói gì thì có cái thằng cha nào đó đứng dậy…
– Xu ơi, anh đây! Làm vợ anh đê, mọi người làm chứng nhé!
Thằng ấy vừa nói vừa cười, mặt thì đỏ lòm kiểu say lắm rồi, nói năng thì lè nhè. Cả đám nó cười ầm lên vì chắc thằng này trong đám bạn là vui tính, thường làm trò cười. Tự dưng nó làm tan đi cái không khí trang nghiêm, căng thẳng.
– Thôi lượn đi mày ơi, tao mách con Loan bây giờ. (Một đứa con gái trêu chọc)
Mình thì có kinh nghiệm vụ đám đông và đặc biệt là nhậu nhẹt. Đây cũng là kinh nghiệm cho các bác, mình rất ghét những cha nào hay tỏ ra nguy hiểm và lịch sự. Quả đấy nếu đứng dậy tự giới thiệu là người yêu của Xu với vẻ mặt trang nghiệm thì nghe chừng sẽ bị các thanh niên ném đá ngầm. Vậy cho nên, mình với vẻ mặt cười cực kỳ đẹp và hài hước đứng dậy.
– Thôi thì chuẩn bị hết năm, gia đình nhà mình có làm bữa cơm nho nhỏ mời các bạn. Vợ chồng mình nâng ly mời tất cả mọi người ở đây, xem như là chúc mừng năm mới!!!
Cả đám vỡ òa cười trong không khí vui vẻ, không có một chút căng thẳng. Em Xu thì đang hơi lúng túng chắc do bất ngờ, mình lấy tay đẩy nhẹ em.
– Kìa em, rót bia cho mọi người đi chứ!
– Vâng.
Mình nghĩ kiểu gì sau vụ này cũng bị em cắt tiết. Nhưng kệ chứ, đang oai được thì cứ oai thôi. Trong tiệc rượu hôm đó thì mình cũng có giới thiệu sơ qua cho các bạn ở đó về mình. Về cơ bản là đã để lại ấn tượng tốt đẹp, không quá lố hoặc nhút nhát. Nhưng mặt của cha Như mà em Xu nói hồi sớm thì buồn đi trông thấy, nhiều lúc tự rót bia mà uống nữa. Thi thoảng đá qua mặt em Xu thế nà, thấy em cũng nhìn thằng đó rồi thở dài lắc đầu.
– Thế là xong rồi em nhé!
– Gọn gàng, đỡ lằng nhằng. Mà vợ chồng ngọt xớt nhỉ?
– Của nợ? Được không?
Bị em ấy cấu 1 phát.
Cuộc vui nào cũng có lúc tàn, mấy cô gái thì dọn dẹp bãi chiến trường. Còn mình thì tiếp mấy đứa bạn của Xu như ở nhà mình. Nhiều lúc 2 cặp mặt mình với Xu bắt gặp nhau thì chỉ biết cười trộm, cứ y như là của nhau từ kiếp trước, mọi thứ rất tự nhiên và suôn sẻ.
Mọi thứ về sau của hôm đó không có gì đặc biệt nên mình cũng không kể lại nữa. Chỉ biết là hôm đó về thì mới kiểm tra điện thoại của mình. Cái tin nhắn mà em Cún bảo ngày mai tới nhà em nó, đúng là tết, lịch dày đặc và kín mít. Nhưng thấy đối thoại thế này:
– Ngày mai em làm cơm, anh lên nhé!
– Tất nhiên rồi em, thiếu anh sao được.
– Hi, hôm nay anh ngoan thế?
– Anh ngoan từ bé, giờ em mới biết hả?
– Hôm đó em giới thiệu anh là bạn trai với mấy đứa bạn em nhé!
– Cũng được, nhưng mà anh xấu hổ lắm đấy.
– Kệ, em cứ nói thế đấy.
– Thôi được rồi cưng.
Mẹ trẻ Xu ơi là mẹ trẻ Xu, thế có chết mình không cơ chứ? SMS luôn cho em nó.
– Đúng là của nợ.
– He he, trêu em nó tí.
– Thế giờ cô chơi hay nghỉ đây?
– Cho chừa cái thói lăng nhăng. Liệu đấy mà làm.
– Biết rồi.
Tự dưng đeo cái gông vào người, lúc đó tự dưng thấy hơi tức Xu, đang yên đang lành lại làm rối tùng beng hết.