‘Thanh Nhi, còn định trốn anh hai đến lúc nào?’
Cô gái nãy giờ đứng bên cạnh Nhiếρ Ngấn đúng là Lãnh Tang Thanh.
Thấy mình đã bị phát hiện, cô cũng không muốn trốn tránh nữa, vừa cười vừa đi đến trước mặt Lãnh Thiên Dục, nịnh nọt nói: ‘Anh hai, Thanh Nhi đâu có trốn anh, chỉ là thấy anh hình như có hứng thú với cái xác hơn cho nên mới không làm phiền anh thôi mà!’
Còn Thượng Quan Tuyền thì trọn mắt nhìn Lãnh Tang Thanh …
‘Trời ơi, Thanh Nhi, sao em lại …’
‘Thế nào, cách ăn mặc của em có “cool” không?’
Lãnh Tang Thanh biết Thượng Quan Tuyền biết được chuyện gì đó, cô cố ý cười chuyển chủ đề.
‘Thật là ồn ào!’ Vẻ mặt của Lãnh Thiên Dục lại hiện lên nét không vui, ‘Một cô gái đàng hoàng sao lại ăn mặc thành ra thế này? Còn đầu tóc nữa, cắt như một người đàn ông vậy, thật chẳng giống ai!’
‘Ai ya, anh hai …’
Lãnh Tang Thanh nũng nịu bám lấy cánh tay hắn: ‘Người ta cũng là vì đi du lịch được thuận tiện thôi mà!’
‘Du lịch? Em là đi du lịch với người này?’
Nét không vui trên mặt Lãnh Thiên Dục càng rõ rệt hơn, hắn thế nào cũng không nghĩ tới em gái mình lại đi theo Niếp Ngân.
Hai người họ làm sao mà biết nhau?
‘Anh hai, cũng không phải …’ Lãnh Tang Thanh ấp a ấp úng, giống như có lời muốn nói.
Thấy vậy , Lãnh Thiên Dục đột nhiên chuyển ánh mắt về phía Niếp Ngân , giọng sắc bén hỏi …
“ Niếp Ngân anh đã làm gì nó ?”
“ Anh hai …”
“ Câm miệng !” Lãnh Thiên Dục ngắt lời cô.
Niếp Ngân bước đến nhìn Lãnh Thiên Dục , ưu nhã nói từng chữ : “ Cậu sai rồi, có thì nên hỏi em gái cậu đã làm gì tôi ?”
Một câu nói ra khiến cả Lãnh Thiên Dục lẫn Thượng Quan Tuyền đều giạt mình.
“ Thanh Nhi kết thúc chuyến đi của em đi , lập tức về nhà họ Lãnh với anh !”
Lãnh Thiên Dục nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra em gái của mình đã làm gì Niếp Ngân nhưng …hắn tuyệt đối sẽ không để Thanh Nhi có bất kỳ quan hệ nào với tên kia.
Đáng chết ! Sao em gái hắn lại ở bên cạnh Niếp Ngân chứ ?
Lãnh Tang Thanh vừa định nói gì thì lúc này một giọng nam sảng khoái cất lên.
“ Hôm nay là ngày gì thế này , ở trong nhà xác mà cũng náo nhiệt như vậy !” Tiếp theo lại là một tràng cười sảng khoái.
Tất cả mọi người đều nhìn về hướng phát ra tiếng nói.
“ Anh Ngạn Thương …”
Lãnh Tang Thanh nhanh mắt đã nhận ra người vừa tiến đến là Hoàng Phủ Ngạn Thương , nét mặt liền trở nên tươi cười , bước vội lên níu lấy tay hắn …
“ Thật sự là anh sao , em đang nghĩ xem hôm nay có thể gặp được anh hay không đây !”
“ Thanh nha đầu , em thật là tinh lực dồi dào nha , bất kỳ trường hợp nào cũng không thiếu phần em , ngay cả chỗ này em tới , ồ , nhưng mà cách ăn mặc của em hôm nay rất cool đấy , giống như một playboy vậy !” Hoàng Phủ Ngạn Thương cười ấm áp như ánh mặt trời.
“ Anh Ngạn Thương , anh thật đáng ghét , mới gặp mặt , nói chuyện dễ nghe một chút có được không ?” Lãnh Tang Thanh xụ mặt.
“ Được , được , Thanh nha đầu là đẹp nhất , đến đây , hôn anh Ngạn Thương một cái !” Hoàng Phủ Ngạn Thương vò vò đầu cô trêu.
“ Vậy còn tạm được …” Lãnh Tang Thanh cười rạng rỡ , đang định tiến đến hôn lên má hắn nào ngờ Niếp Ngân đứng bên cạnh đưa tay kéo lại.
Mọi người ở đó lại một phen giật mình , nhất là Lãnh Thiên Dục , ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén như dao.
Mà Lãnh Tang Thanh cũng không ngờ Niếp Ngân lại làm như vậy , cô cau mày nhìn hắn , bất mãn quát lên : “ Này , anh làm gì vậy ?”
Niếp Ngân không trả lời , sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Hoàng Phủ Ngạn Thương cũng sững sờ một lút mới nhún vai đi đến bên cạnh Lãnh Thiên Dục …
“Anh Lãnh , không ngờ anh cũng đến , nhưng mà … Thanh nha đầu sao lại cùng cái tên kia vậy ?”
Lãnh Thiên Dục cố nén cơn giận trong lòng , trả lời hắn : “ Ngạn Thương , cũng lâu lắm không gặp rồi , nghe nói em là người phụ trách vụ án thi hàng , trước mắt có tiến triển gì chưa ?”
Niếp Ngân nghe hắn hỏi , liền tập trung sự chú ý vào Hoàng Phủ Ngạn Thương.
Hoàng Phủ Ngạn Thương nhún vai : “ Chưa có tiến triển gì , đây là chuyện khoa học không thể giải thích được.”
“ Sao lại nói vậy ?” Lãnh Thiên Dục hỏi.
“ Chúng ta đều biết quá trình hình thành thi hàng phải mất ít nhất từ một đến hai năm , nhưng ba cỗ thi thể này chỉ trong một thời gian ngắn , thậm chí là vài giờ đồng hồ đã xuất hiện hiện tượng này , cho nên Nhiễm Dung cho rằng chuyện này có liên quan đến Giáng Đầu Thuật !” Hoàng Phủ Ngạn Thương nghi hoặc.
“ Giáng Đầu Thuật ??”
Không chỉ Lãnh Thiên Dục ngay cả Niếp Ngân cũng giật mình.
“ Ngạn Thương em vừa nhắc đến Nhiễm Dung , đó có phải là cô gái đi cùng em…”
Lãnh Thiên Dục sau khi phản ứng lại , liền nhìn về phía cô gái sau lưng Hoàng Phủ Ngạn Thương.
Hoàng Phủ Ngạn Thương tươi cười kéo Mạc Di Nhiễm Dung từ phía sau đến bên cạnh mình , giới thiệu với mọi người : “ Đây là Mặc Di Nhiễm Dung , cô ấy là Giáng Đầu Sư và chiêm bặc sư nổi tiếng nhất đến từ vương thất Mã Lai !”
Tất cả mọi người đều chấn động nhìn về phía cô gái bên cạnh Hoàng Phủ Ngạn Thương , chỉ thấy cô ấy yêu kiều xinh xắn thoát tục , đặc biệt là đôi mắt màu tím hoa tử lan xinh đẹp động lòng người nhưng gương mặt lạnh lùng , chỉ hướng về mọi người hơi gật đầu chào.
“ Trời ơi , chị tinh thông cả Giáng Đầu Thuật vfa chiêm bặc sao ? Oa, chị thật lợi hại , tuổi trẻ lại xinh đẹp như vậy !” Lãnh Tang Thanh vẻ mặt sùng bái nhìn Mặc Di Nhiễm Dung.
Còn Mặc Di Nhiễm Dung nghi hoặc nhìn Lãnh Tang Thanh , cô không hiểu Giáng Đầu Thuật và xinh đẹp với tuổi trẻ thì có liên quan gì tới nhau.
Ngược lại Hoàng Phủ Ngạn Thương ở bên cạnh lại cất lời : “ Thanh nha đầu , em nhiệt tình như vậy sẽ dọa sợ Nhiễm Dung đó !”
Lãnh Tang Thanh nghe vậy cũng không phản bác , ngược lai Thượng Quan Tuyền đứng gần đó cười cười.
“ Tiểu Tuyền , em cười rất gian đó !” Hoàng Phủ Ngạn Thương nhìn cô nói.
Thượng Quan Tuyền vẫn đang dựa vào Lãnh Thiên Dục nói : “ Ngạn Thương , em thấy người có tật giật mình là anh đó !” Nói xong liền nhón chân lên , nói thầm bên tai Lãnh Thiên Dục mấy câu.
Hoàng Phủ Ngạn Thương không nghe rõ cô nói gì với Lãnh Thiên Dục chỉ thấy hắn nghe Thượng Quan Tuyền nói xong , trên gương mặt lạnh lùng hiện lên một nét cười , trìu mến đưa tay vuốt mũi Thượng Quan Tuyền … “ Em đó …”
Cử chỉ giọng nói mang theo sự vô hạn sủng nịnh và quyến luyến.