Hà nội mùa này thiếu vắng những cơn mưa…
– Chúng mình quan he di em. Anh hứa, nhẹ thôi. – Lời nói dê bệ đầy ngọt ngào của tôi.
– …
– Em sợ à? Không đau đâu mà em. Nhé!
Em vẫn lặng thinh, không nói gì.
C0 the em cung hoan toan lang thinh khi t0i c0i den cai quan l0t cua em. Trong dau t0i gi0 phut d0 chj la su vui su0ng, ham mu0n sap du0c th0a man m0t c0 the trang n0n va trinh tiet dung nhu t0i tung hy v0ng.
– Anh làm thật à? – Em hỏi có vẻ ngượng ngùng.
– Ừ em. Nhẹ thôi mà cưng. Anh sẽ làm cho cưng thích.
– …
T0i kh0ng hieu su im lang cua em. Tru0c, t0i tung pha trinh m0t c0 gai. Khi t0i d0i quan he, c0 ay m0 h0i dam dja, lien m0m n0i rang s0 dau. Nhung em… Nhung giay phut ay t0i yeu em, m0i thu thu0c ve em, ke ca su bj hiem… dang le ra kh0ng nen c0.
T0i bat dau.
Sau h0n 1 tj nua. Oi, ngu0i con gai t0i yeu dau c0n trinh. Oi, t0i da nghj em s0 dau. Oi, t0i la 1 thang ngu. T0i nhjn em trong su thu han va d0i mat mu0n giet em.
– Anh… – D0i mat em meu mao nhjn t0i, hai ban tay bup mang cua em nam chat lay chan.
– Mẹ kiếp! Con điếm! – Không kìm được tức giận tôi chửi em.
Em nhắm mắt lại, nhíu mày nhăn nhó.
T0i van lam. T0i lam manh h0n. Du0ng nhu t0i dang d0n het bao cau gian ve viec em da mat trinh len c0 the em. T0i cam phan vj de mat trinh tiet ngu0i mjnh yeu cho thang khac. T0i la 1 thang dan 0ng jch ky!
Tôi và Huyền quen nhau vẻn vẹn 1 tháng.
T0i h0m day t0i dan em ve nha, kh0ng kjm du0c l0ng t0i da be em len giu0ng.
Sau dem d0, nhieu lan t0i da tu an ui mjnh bang viec thay d0i suy nghj ve 2 tu “trinh tiet”. T0i tu nghj, th0i nay trinh tiet cua m0t con dan ba c0 le kh0ng quan tr0ng bang trinh pham cua n0. N0 yeu ai that l0ng thj c0 the quan he, c0 the trao gui cai n0 g0i la trinh tiet d0 cho ngu0i ta, t0i kh0ng nen dau dau qua nhieu vj nhung con dan ba tam thu0ng d0, t0i kh0ng nen t0 ra khinh bj cai loai ngu0i dang bj khinh bj nhu the, t0i kh0ng nen g0i con dan ba d0 la… con diem!
Sau đêm đó, thái độ của em đối với tôi cũng khác.
Em lặng đi, đôi mắt biết cười và đôi môi không bao giờ ngừng nghỉ đã không còn. Tôi đoán em tự ái về lời nói của tôi. Tôi ôm em vỗ về, xoa đầu em đầy an ủi. Nhưng tận trong đáy lòng tôi, tôi cũng có suy nghĩ khác về em. Điếm thì không hẳn, nhưng không phải là một người con gái trinh tiết như tôi từng tìm kiếm.
Liệu tôi đã nên dừng lại hay tiếp tục tìm kiếm?
Câu hỏi đó luôn giày vò tôi từ trong giấc ngủ.
Tôi yêu em. Phải, tôi đã từng rất yêu em. Tôi yêu đôi mắt trong long lanh của em. Ánh lên nhìn tôi như thèm khát, như ao ước, như muốn với lấy 1 ngôi sao. Tôi yêu làn tóc mềm mượt của em, nó làm tôi hạnh phúc mỗi khi vuốt nhẹ lên làn tóc ấy. Tôi yêu đôi tay búp măng của em luôn vuốt má tôi. Tôi yêu mọi thứ thuộc về con người của em.
Nhưng liệu có phải, tình yêu đó chưa đủ lớn để vượt qua ngưỡng của của 2 từ “trinh tiết”??? Liệu có phải tôi yêu cái trinh tiết mờ ảo đó hơn 1 người con gái???
Hai tháng sau đó, tôi và em vẫn yêu nhau.
Tưởng chừng giữa chúng tôi đã xóa tan mọi khoảng cách. Hai tháng hạnh phúc nhất đời tôi.
Đã bao giờ bạn từng yêu một cô gái có đôi mắt to, long lanh, đen láy nhưng lại trong xanh – 1 màu xanh của trời, của gió, của hồn nhiên chưa? Đã bao giờ trong giấc mơ bạn từng yêu 1 cô gái có làn da ngăm đen, đôi má bầu bĩnh và đôi môi chu lên thật đáng yêu chưa?
Chưa đâu. Vì cô ấy chỉ có một mà thôi. Và cô ấy là của tôi rồi.
Hai tháng chúng tôi vui đùa bên nhau.
Một cảm giác bình yên như thế!
Và cứ đều đều, 1 tuần 2 lần, 2 tháng 16 lần, tối thứ 7 và chủ nhật, chúng tôi là của nhau, cả đêm.
Hạnh phúc nối hạnh phúc.
Tình yêu của tôi thật tuyệt.