Lâm Hi Hi chống thân đứng bên cửa sổ, cơ thể suy yếu trong chiếc áo bệnh nhân khiến người nàng có vẻ nhỏ gầy.
“Khỏi bệnh chưa?” Giọng Nguyên Đồng từ bên kia bận rộn vang lên.
Lâm Hi Hi hơi kinh ngạc, liền đáp: “Dạ… không sao rồi.” Miệng vết thương đã lành, chỉ là cần tĩnh dưỡng thôi.
“Vậy khi nào sẽ trở lại đi làm,” Nguyên Đồng nhíu mày, bước nhanh tới điều phối công việc, bấm điện thoại di động lạnh giọng oán giận, “Cô không biết công ty bề bộn nhiều việc sao? Bác Viễn Thế Kỷ một năm ỗi một nhân viên bao nhiêu ngày nghỉ, cô không biết thì phải đi hỏi chứ, đã hiểu chưa?”
Lâm Hi Hi căng thẳng, trên lưng có chút đau nhức, nàng cắn môi chịu đựng, chốc lát sau mới vững giọng nói: “Tôi biết rồi, chị Đồng, ngày mai tôi sẽ đi làm.”
Tags: Ngôn tình hiện đại, Tổng Tài Thực Đáng Sợ, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sắc, Truyện Trung Quốc