Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Tổng Tài Thực Đáng Sợ » Phần 121

Tổng Tài Thực Đáng Sợ

Phần 121

“Tôi nói cho cô biết, chúng tôi là hội phụ nữ của bệnh viện, bất cứ khi nào cần giúp đỡ cô cứ tìm chúng tôi, cô không nên coi thường sức mạnh của chúng tôi, nếu như cô quyết định khởi tố thì tôi sẽ là người đầu tiên ủng hộ cô.” Bác sĩ vỗ ngực trừng mắt nhìn nàng, giọng nói trở nên vô cùng phấn khích cùng tự tin.

Mặt Lâm Hi Hi không còn biết giấu ở đâu, chỉ hận không thể tìm chỗ chui xuống.

Trầm mặc quả nhiên không phải là chuyện tốt, bác sĩ sau một thời gian dài độc thoại cũng cảm thấy chút xấu hổ.

Tần Dịch Dương thu hồi ánh mắt, trong đôi mắt lộ ra một tia nghiền ngẫm, nhìn sang cô gái nhỏ bên cạnh, khuôn mặt biểu cảm, nhẹ nhàng nói: “Cô cùng ông ta đã nói gì vậy?”

“Anh không cần quan tâm tôi cùng vợ anh nói chuyện gì, trước mặt anh, cô ấy nhất định không dám nói thật, thế nhưng như vậy không có nghĩa không có việc gì xảy ra.”

“Tôi nói cho anh biết, nếu như anh còn không giữ được mình mà thu tay lại, tôi sẽ không cho cô ấy xuất viện đâu.” Vẻ mặt bác sĩ dữ dằn, không hề tỏ vẻ băn khoăn, lo lắng, chỉ hung hăng lên án người đàn ông kia.

Đẹp trai thì sao? Có tiền thì thế nào? Đánh đập vợ mình như vậy đều không phải là người tốt.

Đôi mắt thâm thúy của Tần Dịch Dương nheo lại, hiện lên vẻ trêu đùa, khuôn mặt anh tuấn khẽ cười.

Tại phòng bệnh sạch sẽ như tuyết này, hình ảnh ấy quả thực làm say lòng người.

“Bác sĩ Lý…” Lâm Hi Hi rốt cục nhịn không được, không màng đến giọng nói khàn khàn, ngắt lời bác sĩ: “Xin lỗi, tại tôi làm ngài hiểu lầm, thực chất vết thương này là do tôi không cẩn thận mà gây ra, không phải lỗi của anh ấy…”

“Cô gái này, cô còn giúp anh ta giải thích sao?” Bác sĩ kinh hô lên một tiếng, biểu tình ngày một nghiêm túc, kéo tay nàng nói: “Phu nhân à, đối với đàn ông thì không được nuông chiều, cô bỏ qua cho hắn một lần, hắn càng được thể lấn tới, chỉ làm vấn đề thêm trầm trọng hơn mà thôi. Cô phải nghĩ cho tương lai của chính mình, mai này nếu có con, cô phải cân nhắc xem mình có nên tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân này không. Cô thấy đúng không?”

Vị bác sĩ vẫn cứ thao thao bất tuyệt, Lâm Hi Hi không thể nói chen lời vào được, trên mặt lộ ra một tia xấu hổ.

Làm thế nào bây giờ? Ông ấy không tin…

Gia đình, chồng, con… những chữ này bộc lộ trên người nàng, cảm thấy trái tim mình có chút nóng rực, suýt chút nữa không dậy nổi.

Tần Dịch Dương vẫn đứng tại chỗ, nhìn vị bác sĩ “cực kỳ có trách nhiệm kia” do chính miệng bác sĩ phát biểu, đôi mắt hắn lộ ra chút ôn nhu hiếm có.

Khóe miệng cong lên lộ vẻ kiên trì chờ ông ta nói xong.

“Được rồi, tôi cũng chỉ nói vậy thôi, cụ thể sự việc thế nào hay là để chính cô tự suy nghĩ thôi…” Bác sĩ trìu mến vỗ vỗ vai nàng.

Thu tay về, trong ánh mắt như có tiếng thở dài, rốt cuộc cũng buông lỏng nàng.

Mặt Lâm Hi Hi đỏ bừng, không dám liếc mắt nhìn Tần Dịch Dương.

Mãi cho đến khi không còn động tĩnh gì, thân ảnh cao ngất của hắn mới từ từ đi lại, cúi người xuống phía dưới, chậm rãi ôm lấy thắt lưng nàng vào trong ngực…

Xoa tóc nàng, tiếng nói du dương mang theo an ủi cùng vui thích “Được, tôi bảo đảm sẽ đối xử thật tốt cô ấy, không để cô ấy phải chịu bất kỳ ủy khuất nào. Nếu như cô ấy có chuyện thì tôi sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc, đã được chưa?”

Một mảnh yên tĩnh trong phòng bệnh, giọng nói hắn trầm thấp như tiếng đàn, ôn nhu vờn quanh nàng.

Lâm Hi Hi không khỏi mở to hai mắt, lóe ra nước mắt, thấy hắn chăm chú cùng thâm tình thanh minh với bác sĩ.

“Ai, vậy là được rồi. Vợ cũng nên bỏ qua đi thôi. Cô xem, hiện tại thật tốt, có đúng hay không?” Bác sĩ nói liên tục không ngừng.

Bác sĩ quay mặt về phía Lâm Hi Hi nói “Phu nhân, sau này nếu như anh ta còn dám động thủ nữa thì cô cứ tới đây tìm tôi”.

Nàng chấn kinh, hồi lâu sau mới phản ứng, nhẹ nhàng nghiêng khuôn mặt “Tôi…”

“Được rồi…” Tần Dịch Dương đem nàng từ chỗ ngồi nhẹ nhàng kéo lại, vòng tay bá đạo ôm chặt lấy thân mình nàng “Chúng ta phải về thôi.”

Bất đắc dĩ, Lâm Hi Hi chỉ có thể cố nén xấu hổ, nói lời từ biệt với bác sĩ.

Hành lang dài nhàn nhạt phảng phất mùi thuốc sát trùng, ngón tay yếu ớt của Lâm Hi Hi chạm đến vết thương bị quấn chặt băng gặc, trong lòng không khỏi lo lắng, bị hắn mang đi cả dọc đường, nàng nhịn không được lên tiếng hỏi: “Anh vừa rồi sao không giải thích? Chúng ta căn bản không phải là như vậy”.

Bước chân Tần Dịch Dương chậm lại.

Dọc hành lang không phải là không có người qua lại, thế nhưng hắn không hề kiêng kỵ, đem thân thể nàng dán tại trên tường.

Đôi mắt thâm thúy sáng lên dị thường, bao quát nhìn nàng, như là muốn ăn tươi nuốt sống nàng.

“Như thế không được hay sao?”

Như vậy… nghĩa là sao?

Ngón tay thon dài chậm rãi vuốt ve cằm của nàng, tiếng nói trầm thấp mà mị hoặc “Làm vợ của tôi, cảm giác như thế nào?”

Lâm Hi Hi nhất thời nhớ lại cảnh tượng vừa rồi.

Nàng nghiêng đầu, nhẹ nhàng gỡ ngón tay hắn ra khỏi cằm: “Như vậy không giống, tôi đâu nghĩ là ông ấy cố chấp như vậy, để ông ấy hiểu lầm như vậy.”

“Tôi hỏi em cảm giác thế nào?” Tần Tịch Dương không nóng nảy, dẫn dụ nhìn nàng.

Cảm giác…

Nàng lắc lắc đầu, nàng cư nhiên lại có thể suy xét đến cảm giác đó. Trên mặt có chút nóng ran, nàng lắc đầu, ngiêm mặt nhìn hắn…

“Tôi nói rồi, tôi không phải là người tùy tiện, Tần tiên sinh, tôi không nghĩ ngài nhất định phải muốn tôi, chỉ cần ngài muốn, chắc chắn sẽ có rất nhiều lựa chọn…”

Hắn là người đàn ông chân chính như vậy, sẽ không phải lo lắng không có đàn bà yêu hắn.

Tần Dịch Dương nhìn nàng, khóe miệng dẫn ra nụ cười nhàn nhạt, cả người âm trầm tiến lại gần nàng, cúi đầu hỏi “Em tùy tiện nghĩ thế à?”

Tùy tiện nghĩ à, đương nhiên là hắn muốn nàng, điều đó là không được.

Lâm Hi Hi nhẹ nhàng cắn môi dưới, cánh môi non mềm tái nhợt, tản ra mùi vị mê người.

Tần Dịch Dương cũng không bức bách nàng, chỉ là chậm rãi câu dẫn thắt lưng nàng làm nàng nhập vào lòng hắn, cúi đầu như là tự nói “Hi Hi…”

Đã lâu không gặp nàng, trong lòng hắn nổi lên cảm giác ấm áp, ngực gợn lên từng đợt sóng nhỏ, rất dễ chịu, cũng rất say lòng người. Đôi mắt Lâm Hi Hi trong nháy mắt tản ra một ít mềm nhẹ, hô hấp tại cổ hắn cứ phun ra lại nuốt vào, như vậy. Thật thân mật.

Nếu như thực sự thân mật như vậy, nếu có khả năng duy trì như vậy mãi mãi thì ai lại không muốn chứ?

Hành lang bệnh viện vẫn đầy người đến người đi như trước, đều nhìn chăm chú vào đôi nam nữ hoàn mỹ, ánh mắt yêu thích và đầy ngưỡng mộ.

Ôn tồn hồi lâu, bàn tay ấm áp của Tần Dịch Dương bao lấy cánh tay nhỏ bé của nàng, kéo nàng ra ngoài.

Đi ra ngoài Lâm Hi Hi mới nhớ tới một vấn đề, hắn lúc đó thế nào lại ở lễ tang của Viện Y? Chỉ là sắc mặt hắn lãnh đạm không muốn nhắc lại, cũng không để ý đến diện mạo, nàng cũng không thể mở miệng ra hỏi được.

Chỉ khi gần đến nhà trọ, nàng mới ngĩ đến một chuyện.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất