Một loạt lời nói của người đàn ông trẻ tuổi bên trong mang theo mùi vị uy hiếρ rõ ràng, tất cả mọi người có mặt đều ngây người, đặc biệt là Trình Vĩ Hào, sắc mặt của hắn thay đổi có chút khó coi, người đàn ông trẻ tuổi này hắn rất quen thuộc, anh ta chính là luật sư nổi tiếng nhất, cũng là anh trai Mạc Tử Phàm của tổng giám đốc Mạc thị Mạc Tử Hiên, nghe nói, anh ta kiện tụng chưa từng thua.
Lúc trước anh ta cùng Mạc Tử Phàm đã đối đầu nhau mấy lần, tất cả đều thất bại, lần này lại là như vậy, Mạc Tử Phàm đẩy hắn đến một tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, nếu hắn không tạm giam Sở Quốc Vĩ và Xa Lan, Mạc Tử Phàm sẽ kiện hắn vì tình riêng mà làm trái pháp luật, thiên vị tổng giám đốc Sở thị, như vậy, công việc cảnh sát của hắn cũng đi tong.
Nếu hắn vì lời nói của Sở Quốc Vĩ và Xa Lan mà giam lại, vừa không có đầy đủ lý do, phải biết rằng Sở Quốc Vĩ và Xa Lan mới vừa chỉ là tát Đồng Vũ Vi một bạt tai mạnh mà thôi, chẳng lẽ bỏ rơi người bạt tai liền bị tạm giam sao?
Trình Vĩ Hào tức giận không dứt, nhưng không có cách nào phản bác lại lời nói của Mạc Tử Phàm, lại càng không dám mở miệng bác bỏ, hắn sợ vừa mở miệng lại bị Mạc Tử Phàm nắm được sơ hở của hắn, đến lúc đó, e rằng ngay cả hắn Mạc Tử Phàm cũng kiện ra tòa. Hắn đã có thể chịu không nổi rồi.
Vũ Vi không khỏi rất kinh ngạc mà nhìn xem người của cô chợt xuất hiện tại đồn cảnh sát trợ giúp, cô cho là mình khi còn sống, cứ khai báo như vậy, bị kiện, sau đó ngồi tù. Nhưng không có nghĩ đến, đột nhiên xuất hiện một cứu tinh. Cô cảm kich nhìn Mạc Tử Phàm một cái, sau đó một tay che đầu của mình, một tay đỡ một bên bàn, bộ dạng mình như sắp ngã nhào, “Luật sư, tôi cảm thấy đầu của tôi rất choáng rất đau, nhất định là do Sở Quốc Vĩ và Xa Lan đánh, tôi muốn xin đến bệnh viện làm kiểm tra kĩ càng, sau đó kiện bọn họ cố ý đánh tôi.” Cô không có thời gian để ý tới mục đích của đối phương là gì mà trợ giúp cô, bây giờ đối với cô mà nói, quan trọng nhất là rời khỏi đồn cảnh sát, như vậy cô mới có thể trả thù Sở Xa và Lục Hàng.
Mạc Tử Phàm nhìn thấy dáng vẻ Vũ Vi giả bộ nhức đầu, âm thầm cười một tiếng, cô gái này lại phản ứng thật nhanh.”Trung sĩ, trong đầu Đồng Vũ Vi có chút choáng váng tôi muốn mang cô ấy đến bệnh viện làm kiểm tra cẩn thận, mời các người thả người, bằng không trì hoãn thời gian cô ấy khám bệnh, nếu ảnh hưởng đến thân thể khỏe mạnh của cô ấy, tôi sẽ kiện đồn cảnh sát của các người ngược đãi cô ấy!” Dừng một chút, hắn nhìn Sở Quốc Vĩ cười hả hê.
Sắc mặt của Sở Quốc Vĩ ngay lập tức lạnh hẳn, ông ta không khỏi nhìn Mạc Tử Phàm đứng đối diện ông ta thật sâu, trong ánh mắt của người đàn ông này tràn ngập đầy thần sắc kiên định, nhìn như muốn kiện hắn, kì thực là buộc ông buông tha khởi tố Đồng Vũ Vi. Bằng không người đàn ông này sẽ cùng ông đấu đến cùng, nếu anh ta kiện theo lời nói của Đồng Vũ Vi, đối phương sẽ kiện ông và Xa Lan. Hơn nữa sẽ kiện ông đến khi ngồi tù mới thôi.