Ngoài cửa Xa Lan tràn ngập lo lắng thanh âm lại một lần nữa truyền vào trong lỗ tai Sở Xa, “Xa Xa con ra đây có được hay không? Con như vậy làm mẹ rất lo lắng, nói ẹ nghe đã xảy ra chuyện gì đi mẹ sẽ làm chủ cho con.”
Thanh âm Xa Lan truyền vào trong lỗ tai Sở Xa cực kì chói tai, cô tức giận đối với Xa Lan nói, “Không cần mẹ lo!” Sau đó leo lên giường chính mình, dùng chăn che đậy chính mình, một mình trốn ở trong chăn.
Nhưng Xa Lan lại càng không ngừng gõ cửa phòng ngủ, trên mặt hiện vẻ lo lắng, sợ Sở Xa ở trong phòng có cái gì đó không may xảy ra.
Lục Hàng xoay người, mở cửa phòng, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Xa Lan, hắn khẽ thở dài một cái, “Bác gái, Sở Xa ở bên ngoài bị ủy khuất, trong lòng có chút khó chịu, nhưng đã phát tiết xong rồi, có con ở đây người cứ yên tâm đi.”
Nhìn thấy Lục Hàng cũng ở trong phòng, tâm tình Xa Lan đang lo lắng, mới từ từ để xuống, bà hướng Lục Hàng cảm kich cười, “Lục Hàng, có con ở đây là ta an tâm rồi.”
Lục Hàng đóng cửa phòng xong, đi đến trước giường, ngồi xuống cạnh Sở Xa, hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ Sở Xa, “Xa xa, phát tiết đủ rồi nên rời giường đi, đừng làm cho bác gái lo lắng cho em nữa.”
Sở Xa đem chăn xốc lên, hai tay gắt gao ôm vòng eo Lục Hàng, đầu gắt gao dán trong ngực Lục Hàng,cô dùng lực hít hít cái mũi, ngẩng đầu nhìn Lục Hàng, “Hàng, em muốn trả thù Đồng Vũ Vi, em muốn ĐồngVũ Vi so với em hiện tại còn thống khổ hơn gấp trăm lần nghìn lần! Em không tin Mạc Tử Hiên sẽ để ý tới con khốn Đồng Vũ Vi kia, nhất định là Đồng Vũ Vi câu dẫn Mạc Tử Hiên. Ngày mai em sẽ bắt đầu phái thám tử 24/24 giờ theo dõi Đồng Vũ Vi, em muốn tìm chứng cứ Đồng Vũ Vi câu dẫn Mạc Tử Hiên, đến lúc đó…. Em sẽ làm cho Đồng Vũ Vi sống không bằng chết .” Nói xong, một trong đôi mắt đẹp lộ ra một tia u ám, khóe miệng hiện ra nụ cười nhàn nhạt xấu xa.
Lục Hàng dùng lực ôm lại Sở Xa, đôi mắt thấp kém, hung hăng hôn lên cánh môi của Sở Xa, trầm giọng nói, “Yên tâm,anh sẽ để cho Đồng Vũ Vi bởi vì làm thương tổn em mà phải trả giá đắc.” Hắn không thể chịu đựng được Sở Xa bị thương tổn, đặc biệt là bị đồ đê tiện như ĐồngVũ Vi thương tổn.
Sở Xa ngẩng đầu nhìn Lục Hàng, “Em biết,anh đối xử với em là tốt nhất.” Nói xong cô hôn trả Lục Hàng, hai người không kiêng nể gì mãnh liệt, thân thể cao lớn của Lục Hàng đè trên thân thể mềm mại nhỏ gầy của Sở Xa, tầm mắt Sở Xa nhìn về phía Lục Hàng, ĐồngVũ Vi cô hãy chờ xem tôi sẽ cho cô nếm mùi vị sống không bằng chết!
Không bao lâu, trong phòng đầy rẫy hương vị thối nát cùng hơi thở kiều diễm….
Bên trong cảnh xuân vô hạn cùng một mảnh bừa bãi trên mặt đất,tạo thành một điểm tương phản rõ rệt. Buổi tối, Vũ Vi đến bệnh viện sớm để chăm sóc mẹ, thời điểm cô đến bệnh viện ,mẹ đang dựa vào đầu giường cùng Trác Nhất Phi nói chuyện phiếm rất vui vẻ .
Khi nhìn thấy trác Nhất Phi, trong lòng Vũ Vi cảm thấy ấm áp.
Trác Nhất Phi thân là tổng giám đốc Trác thị, nhưng mỗi ngày sau khi làm việc, lại đến bệnh viện làm bạn với mẹ, không ngừng cẩn thận chiếu cố mẹ, lại còn làm ẹ thật vui vẻ.
Cô không thể không thừa nhận chính mình bị Trác Nhất Phi làm cảm động rồi.