Rửa mặt chải đầu một chút,Vũ Vi chọn một bộ áo sơ mi cùng quần bò, đôi giày bằng vải bố*, mang theo túi xách đến công ty Callme.
Diện tích công ty Callme không lớn,nhân viên bên trong toàn bộ đều là nữ, công ty cực kỳ sạch sẽ, khiến cho người bước vào sẽ cảm thấy cực kỳ ấm áp cực kỳ thoải mái.
Jane Eyre đang ở bàn làm việc xem xét tư liệu nhìn thấy Vũ Vi tới Callme cảm thấy cực kỳ bất ngờ, cô từ trên ghế đứng lên, đi đến trước mặt Vũ Vi, trừng lớn hai mắt nhìn Vũ Vi, “Vũ Vi tỷ?Chị làm sao lại tới nơi này?”
Vũ Vi hướng Jane Eyre cười, trong tay cầm túi áo giơ giơ lên, “Chị đem y phục đến.”
Jane Eyre nhìn đến túi áo liền biết bên trong là trang phục riêng của công ty Callme, cô không khỏi nghi hoặc nhìn Vũ Vi, “Chị… ?”Nói chung nhân viên Callme đều sử dụng thương hiệu này.
“Chị chỉ thay bằng hữu đi thôi.” Vũ Vi giải thích cho Jane Eyre.
Tay Jane Eyre chỉ chỉ vào văn phòng quản lí, “Dĩ Đồng tỷ ở bên trong, chị đưa cho cô ấy là tốt.”
Vũ Vi nhẹ nhàng gõ gõ vào cửa văn phòng.
“Tiến vào.” Một thanh âm trầm thấp của người phụ nữ trẻ truyền vào trong lỗ tai Vũ Vi.
Vũ Vi đẩy cửa vào, chiếu vào đôi mắt cô đích thị là một phụ nữ còn trẻ đang ngồi trên bàn xem tài liệu trong tay.
Giang Dĩ Đồng nghe được tiếng mở cửa tiện ngẩng đầu nhìn cửa văn phòng, thời điểm cô nhìn túi áo trong tay Đồng Vũ Vi, trên mặt không có lộ ra biểu tình sai biệt, mà là hé miệng cười,cô quả nhiên không có nhìn lầm người, Đồng Vũ Vi đem quần áo trả lại.
Vũ Vi một bên đi về phía trước, một bên đánh giá người phụ nữ trẻ tuổi này, tóc cô ngắn tinh tế, bộ dáng cô không phải là rất đẹp, nhưng rất thanh tú.
Đi đến bàn làm việc, Vũ Vi hướng tới Giang Dĩ Đồng lễ phép cười, sau đó cầm túi áo trong tay đặt ở trên bàn làm việc, “Giang tiểu thư,xin chào, tôi là Đồng Vũ Vi, đêm qua thay thế Lạc Ngưng Nhi đi làm . Đây là y phục của công ty Callme xin trả lại cho cô.”
Giang Dĩ Đồng không nói gì, chỉ là khẽ gật đầu.
Vũ Vi vốn muốn nói chuyện cùng Giang Dĩ Đồng một chút,xin làm việc ở nơi này, nhưng nhìn thấy Giang Dĩ Đồng tựa hồ bề bộn nhiều việc, cô lễ phép hướng Giang Dĩ Đồng nói, “Cám ơn. Tạm biệt.” Nói xong cô xoay người rời khỏi văn phòng.
Giang Dĩ Đồng nhìn y phục trên mặt bàn, lại nhìn bóng lưng Đồng Vũ Vi rời đi, hé miệng cười, cô dựa vào ghế đệm, chậm rãi mở miệng nói, “Đồng tiểu thư, tôi cảm thấy cô rất thích hợp làm việc tại Callme, cô có hứng thú tới Callme làm việc hay không?”
Vũ Vi thật không ngờ Giang Dĩ Đồng cư nhiên lại chủ động đề xuất muốn cô làm tại callme, cô cước bộ về phía trước bỗng dừng lại, xoay người nhìn Giang Dĩ Đồng, thoáng suy nghĩ một chút, sau đó trả lời nói, “Tốt.”
“Cám ơn.” Vũ Vi bắt tay cùng Giang Dĩ Đồng.
Giang Dĩ Đồng cầm tư liệu trong tay đưa tới trước người Vũ Vi, bắt đầu hướng dẫn Vũ Vi một chút về chế độ công ty cùng phương thức làm việc, “Làm tại công ty Callme, cô không cần mỗi ngày đều đến công ty báo danh, chỉ cần ở trong nhà liền hảo, một khi có việc, nhân viên văn phòng sẽ gọi điện thoại cho cô, cần cô giả dạng thành nhân vật, cố chủ là ai, sẽ nói rõ ràng cho cô, cô có quyền lợi quyết định đi hoặc là không đi, mỗi một lần trả thù lao, công ty sẽ gửi vào ngân hàng của cô, cho nên, làm tại công ty Callme rất nhẹ nhàng, không có bất kì áp lực, với lại làm việc đại đa số đều là vào buổi tối. Đây là bản tư liệu những người đàn ông nổi tiếng cũng là khách hàng chính của Callme chúng ta.”
*Giày bằng vải bố(canvas shoes)