Vũ Vi hé miệng cười cười, tầm mắt lạnh lẽo lướt qua Tề Mỹ Linh nhìn thẳng Mạc Tử Hiên “Mạc thiếu gia mở máy ghi âm ra nghe một chút sẽ biết vợ của anh đối với con trai anh như thế nào”
Mạc Tử Hiên rũ mắt nhìn máy ghi âm trong tay sau đó giương mắt nhìn Tề Mỹ Linh, anh biết Đồng Vũ Vi tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ động thủ đánh người. Chỉ là cái này cùng Đậu Đậu có quan hệ gì?
Tề Mỹ Linh chân mày nhíu chặc nhìn máy ghi âm trong tay Mạc Tử Hiên, sau đó nhìn Vũ Vi “Bất kể bên trong là cái gì ngươi cũng không tránh được ngồi tù!”
Vũ Vi vẫn như cũ cười nhạt, ngay sau đó sắc mặt lạnh lẽo như muốn giết người nhìn Tề Mỹ Linh “Vậy sao? Vậy tôi muốn xem, người ngồi tù đến tột cùng là tôi hay cô!”
Lúc này Mạc Tử Hiên nhấn mở máy ghi âm bên trong truyền tới đối thoại của Tề Mỹ Linh cùng Đậu Đậu:
Đậu Đậu “Mẹ, gọi Đậu Đậu có chuyện gì?”
Tề Mỹ Linh âm thanh chất vấn “còn hỏi có chuyện gì?”
Đậu Đậu “Oa! Đau….”
Tề Mỹ Linh “Câm miệng! Nếu không ta nhéo ngươi mạnh hơn”
Mạc Tử Hiên giận rung người trong lòng đau đớn không thôi, Tề Mỹ Linh cô ta dám hành hạ Đậu Đậu như vậy?
Hai tay nắm thật chặt thành quả đấm thần sắc lạnh lẽo nhìn Tề Mỹ Linh, ánh mắt kia giống như hai cây lưỡi dao sắc bén đâm vào trong cơ thể Tề Mỹ Linh .
Tề Mỹ Linh nghe được mẫu đối thoại bên trong máy ghi âm sắc mặt nhất thời trắng bệch, hai chân mềm nhũn suýt nữa ngã nhào trên đất, cô thế nào cũng không nghĩ tới Đậu Đậu lại ghi âm lại mẫu đối thoại đó ! Nhưng quan trọng là tại sao máy ghi âm lại trong tay Đồng Vũ Vi.
Cô không khỏi nhìn Mạc Tử Hiên, chỉ thấy anh toàn thân tản ra hơi thở lạnh lẽo đang nhìn cô. Ánh mắt kia tựa hồ muốn lột da cô cũng chưa hết giận.
Tề Mỹ Linh rất sợ, cô biết Mạc Tử Hiên sau khi biết rõ chân tướng nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.
Nghĩ tới đây trong giây lát cô tránh thoát sự nâng đở của hai người giúp việc vọt tới bên cạnh Mạc Tử Hiên đem máy ghi âm từ tay Mạc Tử Hiên đoạt lại vứt trên mặt đất dùng sức đạp bể.
Nhìn máy ghi âm bị bể bên khóe miệng cô lộ ra nụ cười hả hê, rồi khiêu khích nhìn Vũ Vi tựa hồ muốn nói “Máy ghi âm không còn ngươi còn có thể làm gì ta?”
Mạc Tử Hiên đang nghe tiếng khóc của Đậu Đậu thân hình đã cứng đờ chưa kịp phản ứng máy ghi âm trong tay so lại bị Tề Mỹ Linh đoạt đi, đợi khi lấy lại tinh thần thì máy ghi âm đã bị Tề Mỹ Linh đạp bể.
Thân hình của anh trong nháy mắt đến gần Tề Mỹ Linh vươn tay bóp cổ của ả, hai mắt tràn đầy tia máu và câm phẩn “Tề Mỹ Linh cô đã làm gì với Đậu Đậu hả? Cô đã làm gì? !”
Tề Mỹ Linh hé miệng muốn nói chuyện lại bị Mạc Tử Hiên bốp chặt căn bản nói không ra lời, cô dùng hai tay nắm chặt lấy bàn tay đang bốt cổ mình, đồng thời dùng sức lắc đầu ý bảo mình không làm gì Đậu Đậu.
Vũ Vi không khỏi tức giận chuyện cũng đã đến nước này cô ta lại còn không thừa nhận ngược đãi Đậu Đậu, còn nghĩ máy ghi âm bị đạp bể là hết chuyện sao?
Tưởng rằng như thế cô sẽ không còn chứng cớ, chỉ là cô ta không biết rằng cô đã sớm có chuẩn bị, từ trong túi xách lấy ra một máy ghi âm khác, nhấn nút mở lại lả mẫu đối thoại của Tề Mỹ Linh cùng Đậu Đậu đáng thương đang cầu xin lại một lần nữa truyền ra “Ta không phải đã cảnh cáo ngươi không cho phép ngươi đến gần ba ngươi sao? Tại sao ngươi luôn quấn anh ta hả?”
Đậu Đậu “con không dám, con không dám nữa tha cho con.”
“Mẹ, con sẽ không dám quấn lấy ba, van cầu mẹ đừng nhéo con nữa.”
Nghe đến đó Mạc Tử Hiên đã nỗi điên anh dùng sức bóp cổ Tề Mỹ Linh “Tề Mỹ Linh ngươi đi chết đi! Dám ngược đãi con ta!”