Hai Đậu vốn cho là mẹ sẽ hỏi chuyện của cha cùng người mẹ giả kia, nhưng không có nghĩ đến vẻ không quan tâm của mẹ mình, bé hếch cái miệng nhỏ nhắn lên, “Thật ra thì quan hệ của cha cùng người phụ nữ kia…” bé vừa nói vừa nhướn chân mày khóe mắt dư quang nhìn phản ứng của mẹ, chỉ thấy hai tay mẹ gắt gao nắm chặt tay lái, mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm phía trước, một dáng vẻ khẩn trương lại có vẻ sợ.
Khóe miệng Hai Đậu nhướn về phía trước, xem ra trong lòng mẹ còn quan tâm cha.
Hai tay bé vòng trước ngực, không lo lắng dựa vào chỗ ngồi, một dáng vẻ người lớn, “Thật ra thì quan hệ của bọn họ thật không tốt”.
Vũ Vi rất khẩn trương nắm chặt tay lái, vểnh tai nghe chuyện của Mạc Tử Hiên cùng Tề Mỹ Linh, lúc cô nghe được quan hệ giữa Mạc Tử Hiên và Tề Mỹ Linh không tốt, trong nội tâm xuất hiện một cảm giác khó có thể nói nên lời, cô lập tức đạp thắng xe.
“Két_” Một đạo âm thanh kéo dài, cắt đứt lời của Hai Đậu.
Vũ Vi quay đầu nhìn về phía ngoài cửa xe, không để cho Hai Đậu thấy được vẻ mặt của cô, Mạc Tử Hiên, nếu cùng Tề Mỹ Linh ở chung một chỗ, nên hạnh phúc a!
“Bọn họ vẫn phân phòng ngủ” Hai Đậu nhìn gò má Vũ Vi chậm rãi mở miệng nói.
Vũ Vi không khỏi quay đầu nhìn Hai Đậu, “Làm sao lại như vậy?” Cô đã gặp Tề Mỹ Linh là một phụ nữ vô cùng hấp dẫn (şëχy) xinh đẹp. Mạc Tử Hiên ** cực mạnh, mỗi ngày buổi tối mấy lần cũng không đủ, anh sẽ để Tề Mỹ Linh một phụ nữ xinh đẹp bên người mà không đụng vào cô? Cô không tin! Nếu nói như vậy, ban đầu Mạc Tử Hiên vì sao phản bội cô? Cô không tin.
“Con chính tai nghe được, tận mắt nhìn thấy, ngày hôm qua con cùng cha ngủ cùng một phòng” Hai Đậu ngước khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn Vũ Vi nói.
Lần này Vũ Vi tin, bởi vì Hai Đậu chưa bao giờ nói dối cô. Cô không khỏi lạnh lùng cười một tiếng, “Mạc Tử Hiên cần gì chứ?” Đã cùng Tề Mỹ Linh phát sinh quan hệ, hiện tại lại không đụng Tề Mỹ Linh?
“Cha nói, cha là đang trả thù Tề Mỹ Linh”.
Vũ Vi không khỏi nhìn Hai Đậu, “Trả thù?”
Hai Đậu hắng giọng một cái, lại ho nhẹ một tiếng, học lời nói Mạc Tử Hiên, “Tề Mỹ Linh, tôi sẽ khiến cô phải trả giá vì hãm hại tôi, năm đó nếu không phải cô bỏ thuốc tôi, tôi cũng sẽ không mất đi Vũ Vi. Cô không phải là muốn gả cho tôi sao? Tốt, tôi cưới cô, nhưng mà tôi sẽ không chạm vào cô, ngay cả lông tơ của cô tôi cũng không chạm, sẽ càng không để cho cô đụng tôi, bởi vì, chỉ cần cô chạm tôi cũng làm tôi ghê tởm, tôi để cho cô sống bên cạnh tôi, gần tôi. Rồi cái gì cũng không được!”
Bỏ thuốc?
Vũ Vi không khỏi ngây ngẩn cả người, thì ra là năm đó Tề Mỹ Linh bỏ thuốc Mạc Tử Hiên, bọn họ mới có thể…
Một khắc kia, trong lòng Vũ Vi cực kỳ khó chịu, cô thế nào cũng không nghĩ tới chân tướng của chuyện cư nhiên sẽ là như vậy!
Cô chậm rãi lái xe về phía trước…Trong đầu suy nghĩ dáng vẻ cầu xin cô năm đó của Mạc Tử Hiên. Càng nghĩ đến dáng vẻ thống khổ của Mạc Tử Hiên, lòng của cô, càng đau đớn!
Đau lòng, cô chảy nước mắt.
Hai Đậu đem tất cả hết thảy thu vào trong mắt, bé biết, trong lòng mẹ còn có cha, không, phải nói đến bây giờ mẹ vẫn còn yêu cha.
Nhưng mà cha đây? Có còn yêu mẹ hay không?
Nếu là cha còn yêu mẹ, hì hì, cả nhà bọn họ bốn người có thể vui vẻ sống cùng một chỗ!
Điều kiện tiên quyết là, phải đem mẹ con kia đuổi ra khỏi Mạc gia.
Điều kiện của việc này là, cha còn yêu mẹ.
Hai mắt Hai Đậu nhíu nhíu về phía trước, xem ra, bé cần thiết cùng Đậu Nành đổi lại một lần nữa.