Mạc Tử Hiên lạnh lùng nhìn Tề Mỹ Linh, “Tề Mỹ Linh, đừng trách tôi, tất cả đều do cô tự mình tìm lấy!” Nói xong, hắn xoay người tiến vào phòng ngủ, lưu lại Tề Mỹ Linh im hơi lặng tiếng tại hành lang chảy nước mắt.
…
Trong khách sạn.
Mưa Vi cùng Đậu Đậu đang chơi đùa vui vẻ, chợt cửa bị người ta ấn tới.
“Chắc là dì Lạc.” Đậu Đậu lập tức từ trên giường leo xuống, tới mở cửa.
Vừa mới mở cửa phòng, nhìn thấy người đứng ở cửa, Đậu Đậu liền chết đứng ở tại chỗ, trừng lớn hai mắt, nói không ra lời.
Vũ Vi thấy Đậu Đậu còn chưa trở về, không khỏi có chút kinh ngạc, đi ra phòng ngủ, ” Đậu Đậu như thế nào không….” Mới vừa nói đến một nửa, cô cũng ngây ngẩn cả người,ngay cửa, là Đậu Đậu (em)cùng Hạo Hạo.
Hạo Hạo nhìn thấy Vũ Vi, cười cười, “Mẹ Vũ Vi, con đưa Đậu Đậu đến rồi, thôi con còn có việc con đi trước nha.”
” Hạo Hạo,tạm biệt.” Vũ Vi hướng Hạo Hạo cười cười.
Đứng ở cửa Đậu Đậu(em) nhìn đến Đậu Đậu(anh) cực kỳ vui vẻ, “Xin chào, em là Đậu Đậu.”
Đậu Đậu(anh) đứng ở cửa sửng sốt một hồi lâu, mới lấy lại tinh thần, quay đầu nhìn Vũ Vi.
Vũ Vi thở ra một hơi, đi lên phía trước đem Đậu Đậu(anh) ôm vào trong ngực mặt. Nhẹ giọng đối với Đậu Đậu(anh) nói, ” Đậu Đậu, kỳ thật, đây là em của con, các con là anh em sinh đôi, mẹ là mẹ của con.”
Đậu Đậu chớp chớp mắt to đen trắng rõ ràng, “Con có mẹ.”
“Ngu ngốc, kia là mẹ giả, đây mới đúng mẹ sinh ra chúng ta.” Đậu Đậu (em)đứng ở cửa ngẩng đầu răn dạy Đậu Đậu (anh)trong ngực Vũ Vi.
” Đậu Đậu. Con không được lớn tiếng nói chuyện với anh con như vậy.” Vũ Vi cúi đầu đối Đậu Đậu nói.
Đậu Đậu (em) quay đầu lại, “Cắt,ai bảo hắn ngốc như vậy chứ bụ.”
Tiến vào phòng ngủ, Vũ Vi đem Đậu Đậu (anh) ôm vào trong lòng, Đậu Đậu (em) ngồi ở một bên.
Vũ Vi sợ hai cái tên Đậu Đậu sẽ dễ bị lộn, liền đặt anh trai là Đậu Nành, em trai là Hai Đậu.
“Đậu Nành,con ở trong này nhìn thấy em trai cùng mẹ ngàn vạn không nên nói với cho ba cùng mẹ con biết, biết không?” Vũ Vi nhẹ giọng nói với Đậu Nành ở trong ngực, phải biết rằng, nếu Mạc Tử Hiên biết còn có Hai Đậu, nhất định sẽ đem Hai Đậu cướp đi .
Đậu Nành cái hiểu cái không gật gật đầu, “Dạ….”
Vũ Vi sủng nịch sờ sờ tóc Đậu Nành, “Thật đáng yêu, thực ngoan.”
Nghe được khen ngợi Đậu Nành vui vẻ nở nụ cười.
Ngồi ở một bên Hai Đậu nhịn không được trợn trừng mắt, “Lại dùng cách dành cho những đứa con nít.”
Vũ Vi nhịn không được chỉ chỉ trán Hai Đậu, “Các con vốn chỉ là một cậu bé nhỏ không phải sao?”
Hai Đậu bĩu môi, “Con đã nói với mẹ bao nhiêu lần rồi, con là người lớn rồi, đừng có đối đãi với con như một cậu bé có được không.”
Phốc!
Vũ Vi nghĩ muốn thổ huyết, rõ ràng hai cậu con trai của cô, bộ dáng giống nhau, nhưng tính cách làm sao lại khác biệt như vậy a!
Đậu Nành giống như cậu bé năm tuổi, còn Hai Đậu giống như cậu bé mười bốn mười lăm tuổi!
Vũ Vi đem hai cậu con trai cùng một chỗ, để cho hai anh em bọn họ tự chơi với nhau.Còn Vũ Vi ngồi ở một bên nhìn hai cậu con trai chơi.
Vừa mới bắt đầu Đậu Nành còn có chút câu nệ một lúc lâu, nhưng khi cậu cùng Hai Đậu làm quen, chơi đùa cực kỳ vui vẻ.
“Anh muốn đi toilet, em chơi trước đi.” Đậu Nành bỏ lại món đồ chơi trong tay hướng toilet chạy tới.
Lúc này, chuông cửa phòng bị người ta ấn lên.
Vũ Vi đứng dậy đi đến cửa phòng, mở cửa phòng, “Vũ Vi,mình tới đón Đậu Đậu.” Cửa phòng vừa mới mở ra, Lạc Ngưng Nhi liền mở miệng nói.
Tâm Vũ Vi không khỏi trầm xuống, cô còn chưa có cùng Đậu Đậu ở chung lâu nha.
Lạc Ngưng Nhi nhìn ra tâm tư Vũ Vi, nhẹ nhàng mà vỗ vỗ bả vai Vũ Vi, “Mình biết cậu không nỡ, nhưng là buổi tối Đậu Đậu phải về nhà.”
“Mẹ, con cùng dì trở về.” Đậu Đậu đứng ở phía sau Vũ Vi nói.