Sở xa nắm tay Lục Hàng đứng trước người chủ trì hôn lễ lẳng lặng nghe đọc lời thề, khi người chủ trì hỏi cô có nguyện ý không? Thời điểm đó Sở Xa cảm thấy rất hạnh phúc nhìn Lục Hàng không cần suy nghĩ trả lời “ Tôi nguyện ý” .
Người chủ trì lại đọc lời thề rồi sau đó nhìn Lục Hàng hỏi “Anh có nguyện ý cưới cô Sở Xa làm vợ không? Vô luận…..”
Sở Xa trên mặt đầy hạnh phúc mỉm cười nhìn Lục Hàng, một đôi đẹp mắt lòng lanh nhìn anh cô biết anh sẽ nguyện ý.
Nhưng là đợi chừng mấy giây Lục Hàng vẫn không nói ra ba chữ “ Tôi nguyện ý” Sở Xa sắc mặt từ mong đợi từ từ trở nên có chút khó coi.
Ngồi ở một bên Vũ Vi nhìn thấy Sở Xa sắc mặt khó coi nhịn không được cười lên một tiếng, lúc này mới vừa mới bắt đầu mà thôi.
Sở Xa âm thầm kéo tay áo Lục Hàng “Hàng, nhanh lên một chút trả lời!”
Mà Lục Hàng chỉ nhìn chầm chầm Sở Xa vẫn không nói.
Tân khách tham gia tiệc cưới tất cả đều nhìn Lục Hàng, bắt đầu bàn luận xôn xao.
Người chủ trì thấy thế lập tức cười một tiếng “Xem ra Lục Hàng do lần đầu tiên làm chú rể nên có chút khẩn trương a.”
Hắn vừa nói như thế, các tân khách ồ cười một tiếng, xem nhu chuyện cười cho qua.
“Lục Hàng, anh không cần khẩn trương, chỉ cần nói ra ba chữ tôi nguyện ý là được rồi.” Người chủ trì thu hồi nụ cười trên mặt nhẹ giọng nói với Lục Hàng.
Sở Xa trong lòng hốt hoảng, nắm tay Lục Hàng làm nũng “Lục hàng ~?”
Lục Hàng không trả lời Sở Xa mà quay đầu nhìn về phía giàn hoa, thấy ở đó không có ai hắn không khỏi thất vọng thu hồi tầm mắt, rồi nhìn Sở Xa mấp máy môi như muốn nói “Tôi…..”
Sở Xa cực kỳ hưng phấn, Lục Hàng cuối cùng nói rồi trên mặt cô lại là nụ cười hạnh phúc, chờ đợi Lục Hàng nói thêm hai chữ nguyện ý.
Lục hàng mới vừa nói ra một chữ rồi cứ ngây ngốc nhìn về người con gái mang nét thương tâm, trong không khí có tiếng nói chậm rãi truyền vào tai mọi người “Lục hàng anh thật nguyện ý cưới Sở Xa sao? Thật muốn rời khỏi em mà cưới cô ấy làm vợ sao?”
Vũ Vi hé miệng cười cười đôi tay ôm quanh ngực nhìn về nơi phát ra thanh âm, kịch hay sắp mở màn.
Tất cả mọi người đều sửng sốt nhìn về nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy một cô gái trẻ tuổi mặc váy ngắn màu trắng hai tròng mắt đầy nước mắt đứng ở giàn hoa, điềm đạm đáng yêu nhìn vào đôi cô dâu chú rể, nước mắt không ngừng chảy xuống khuôn mặt “Hàng, anh thật bỏ rời đi em mà cưới cô ấy sao?”
Mặt Sở Xa nhất thời cứng đờ cô trợn to mắt nhìn người con gái mới xuất hiện sau đó quay đầu tức giận chất vấn Lục Hàng “Lục Hàng, Cô ta nói gì vậy? !”
Lục hàng nhìn Sở Xa đang tức giận rồi nhìn người con gái đang đứng đó âm thầm rơi lệ, hơi do dự một chút nhưng rất nhanh hắn hất tay Sở Xa đang nắm tay hắn đi về phía ngưới con gái kia “Sở Xa, thật xin lỗi tôi không thể cưới cô làm vợ!”
Một câu nói cực kỳ đơn giản lại giống như là một tia sét bổ vào người Sở Xa làm cô bối rối, sửng sốt, tưởng mình đang nằm mộng, trong buổi hôn lễ của mình lại bị người đàn ông mình yêu bỏ rơi? !Cô gái thấy Lục Hàng đi về phía mình trên mặt lập tức lộ ra nụ cười vui vẻ chạy nhào vào lòng Lục Hàng “Hàng, em biết ngay người anh thích nhất là em mà!”
Bên này Xa Lan cùng Sở Quốc Vĩ tức giận không thôi, Sở quốc vĩ lưng dựa vào ghế giận đến nói không nên lời mà Xa Lan là từ trên ghế đứng lên mấy bước liền vọt đến bên cạnh Lục Hàng cùng cô gái kia giơ tay cho cô gái kia một bạt tai “Đồ đê tiện, lại dám quyến rũ chồng của con gái của ta!”