Lúc cô tỉnh lại đã là chạng vạng tối.
Từ trên giường lòm khòm bò dậy đầu có chút choáng váng, thấy có chăn đắp trên người cô đem hai tay rút vào chăn kéo phủ cả bả vai mà không để ý thấy Mạc Tử Hiên vẫn ở bên giường của mình.
Cảm xúc trong lòng được cô cố che đi, thuận tay cầm di động bắt đầu gọi điện thoại “Ngày kia chính là ngày hôn lễ của Sở Xa và Lục Hàng, ngươi đã chuẩn bị như thế nào rồi?”
“Yên tâm.” Đối phương thanh âm ngọt ngào tràn đầy tự tin.
Vũ Vi yên tâm cười một tiếng, sau đó cúp điện thoại.
Cửa phòng ngủ bị đẩy ra, Mạc Tử Hiên bưng khay đi vào phòng thấy Vũ Vi đã tỉnh vui vẻ lên tiếng “Bà xã ăn cơm.”
Vũ Vi không cần suy nghĩ lạnh giọng từ chối “Tôi không đói.”
Mạc Tử Hiên tựa hồ sớm đoán được Vũ Vi sẽ từ chối như vậy nên không có thái độ gì cả, chỉ mấy bước là tới bên giường nhìn Vũ Vi “Đồng Vũ Vi, Em đừng quên ngày đó biểu hiện của Em thật không tốt, nếu em nghĩ muốn đền bù như lời hứa, anh sẽ không từ chối.”
Vũ Vi tức giận ngẩng đầu hung hăng trợn mắt nhìn Mạc Tử Hiên một cái “Hèn hạ!” lại dám đem ngày đó ra uy hiếρ cô.
Mạc Tử Hiên chỉ cười cười, đem cái khay để trước người cô “Ăn cơm.”
Vũ Vi cầm muỗng từng miếng từng miếng đem thức ăn nhét vào trong miệng, không thể phủ nhận tay nghề Mạc Tử Hiên rất cao cô gần như đem tất cả thức ăn tiêu diệt sạch.
Mạc Tử Hiên bưng khay ra khỏi phòng, đưa cho người làm rồi trở vào phòng, vừa đi về phía giường lớn vừa cởi áo sơ mi của mình ra.
Vũ Vi không khỏi nhíu chật chân mày không dám nhìn dáng người to lớn của Mạc Tử Hiên, mặc dù bọn họ từng có quan hệ thân mật nhưng cô không có thói quen nhìn Mạc Tử Hiên tя͢ần ͙ȶя͢uồng “Mạc Tử Hiên, anh muốn thay quần áo làm phiền vào phòng tắm.”
Mạc Tử Hiên đem áo sơ mi cầm trong tay vứt qua một bên, lại cởi xuống quần dài leo lên giường, đem Vũ Vi đè xuống giường “Đồng Vũ Vi, hôm nay anh đã giúp em khiến Xa Lan tốn gần hai tỷ để mua đồ trang sức, chẳng lẽ em không phải nên cám ơn anh sao?”
Vũ Vi mới vừa muốn phản kháng nhưng nghe lời nói của anh xong cô không những không phản kháng mà còn chủ động ôm anh đưa lên đôi môi của mình lên.
Trong mắt Mạc Tử Hiên thoáng qua thần sắc bị thương, Đồng Vũ Vi chỉ có dùng loại phương thức này em mới bằng lòng cùng anh xảy ra quan hệ sao?
…
Hôm nay, là ngày cử hành hôn lễ của thiên kim Sở gia Sở Xa cùng vị hôn phu Lục Hàng.
Toàn bộ danh nhân thành phố đều tụ tập nơi đây, hôn lễ Thiên kim duy nhất của Sở gia được tổ chức rất long trọng chưa từng có trước nay, nghe nói cô dâu phải dùng máy bay trực thăng tới hôn lễ, còn trang sức thì do nhà thiết kế TT thiết kế riêng, áo cưới thì do chuyên gia thiết kế áo cưới nổi tiếng của Italy thực hiện, hiện trường hôn lễ càng thêm xa hoa làm khách tham dự trợn mắt nhạc nhiên.
Tất cả mọi người cho là Sở Quốc Vĩ rất thương đứa con gái duy nhất này nên mới có thể tổ chức phô trương như vậy, chỉ có Đồng Vũ Vi là biết rõ Sở gia sở dĩ tổ chức hôn lễ long trọng như vậy đơn giản vì muốn cho người ta thấy hôn lễ của thiên kim tiểu thư chính hiệu của Sở gia không thể thua hôn lễ của đứa con gái riêng như cô!
Đây gọi là mặt mũi của bọn nhà giàu.
Hôn lễ tất cả đã được chuẩn bị sẵn sàng, Sở Xa trên người mặc áo cưới hàng hiệu vòng qua cánh tay Sở Quốc Vĩ đứng ở giàn hoa cưới, mặt mỉm cười nhìn Lục Hàng đứng ở cạnh người chủ trì hôn lễ, nhưng lại không thấy mẹ của cô dâu phu nhân Xa Lan.
“Có nghe nói hay không, phu nhân Xa Lan bây giờ đang ở đồn cảnh sát sợ rằng không cách nào tham gia hôn lễ của con gái.” Trong đám tân khách không biết là người nào mở miệng nói như vậy
Những lời này làm tất cả tân khách bao gồm toàn bộ người Sở gia sắt mặt đều thay đổi duy chỉ có Vũ Vi trên mặt vẫn mỉm cười thản nhiên nhìn Sở Xa, kịch hay sắp bắt đầu….