Lạc Ngưng Nhi đem chi phiếu nhét vào tay Vũ Vi “Mình nói có người ình, cậu sẽ không tin đúng không, nhưng mà sự thật là thế, cậu cứ yên tâm tiền này tuyệt đối sạch sẽ, cậu cứ cầm đi đem trả lại cho hắn ta.” Trác Nhất Phi tên khốn kia lại dám đối với Vũ Vi như vậy, vì 20 vạn này mà muốn làm nhục cô ấy, đây tất cả đều là lỗi của cô, nếu không phải vì cô Vũ Vi sẽ không mượn tiền của tên đó cho nên cô muốn đền bù.
“Mình không cần tiền. Hơn nữa tiền của hắn ta mình đã trả hết rồi.” Vũ Vi đem tiền đẩy trở lại trong tay Lạc Ngưng Nhi.
“Cậu lấy tiền ở đâu? Coi như trả lại cho hắn ta rồi, cậu cũng là nợ người khác, mình không muốn cậu thiếu nợ bất kỳ kẻ nào. Cậu cứ cầm đi.” Câu sau là ra lệnh.
Vũ Vi nhìn chi phiếu đang để trên bàn trà, cười nhạt đem chi phiếu bỏ vào túi, bởi vì cô biết nếu không nhận lấy Lạc Ngưng Nhi nhất định sẽ tìm mọi biện pháp để lại chi phiếu, nếu như vậy không bằng cô trước nhận lấy, đợi đến khi cô cùng Mạc Tử Hiên kết hôn cô sẽ đem chi phiếu trả lại cho Ngưng Nhi.
Lạc Ngưng Nhi nhìn thấy Vũ Vi nhận chi phiếu rất vui vẻ “Ăn cơm trưa chưa?”
Lạc Ngưng Nhi khẽ lắc đầu một cái “Chưa ”
“Chúng ta cùng nhau nấu cơm thôi.” Nói xong, Lạc Ngưng Nhi vui vẻ từ trên ghế salon đứng dậy vừa đi vừa kéo tay Vũ Vi đi vào bếp.
Vũ Vi mỉm cười đi theo Lạc Ngưng Nhi vào bếp.
Hai người ở chung một chỗ cả ngày mà không biết chán, ngay cả khi ngủ cũng là ngủ chung một giường .
Sáng sớm, Lạc Ngưng Nhi từ trên giường bò dậy, lặng lẽ mặc quần áo tử tế vào đứng ở bên giường nhìn Vũ Vi thật lâu rồi mới rời đi.
Lạc Ngưng Nhi vừa mới đi, Vũ Vi liền trên giường cũng mở mắt, nhìn chằm chằm trần nhà. Mặc dù cô biết là kết hôn giả, cô không quan tâm cuộc hôn nhân này, nhưng cũng không biết tại sao chính là không ngủ được.
Đến sáng Vũ Vi mới từ giường bò dậy từ nhà trọ đi ra liền nhìn thấy một chiếc xe cao cấp dừng ở cách đó không xa.
Trong xe Mạc Tử Hiên nhìn thấy Vũ Vi đi ra, lập tức xuống xe chạy mấy bước liên đến bên cạnh Vũ Vi “Lên xe.”
Vũ Vi rất ngạc nhiên, hôm nay là ngày anh kết hôn không phải anh nên rất bận sau? Làm sao lại tự mình đến nơi này đón cô? Nhưng là cô không hỏi ra miệng, bởi vì Mạc Tử Hiên vô luận làm cái gì đều không có liên quan đến cô.
“Anh sợ em đổi ý. Cho nên mới đích thân đến đây.” Giống như biết Vũ Vi đang suy nghĩ cái gì nên Mạc Tử Hiên cho cô đáp án.
Bước chân đang đi của Vũ Vi hơi dừng một chút, trong lòng cười lạnh “Đổi ý?” Cô sẽ không làm vậy!
Cô còn phải dựa vào Mạc Tử Hiên để báo thù ẹ, cô làm sao có thể sẽ đổi ý!
Địa điểm tổ chức hôn lễ là vùng ngoại ô là nơi có phong cảnh tươi đẹp.
Áo cưới Vũ Vi chọn là một bộ áo cưới cực kỳ sang trọng.
Cô được thợ trang điểm trang điểm rất xinh đẹp, vừa tôn nên nét cao quý, hào phóng, tóm lại làm cho ai nhìn vào đều thấy hòa quang bắn ra bốn phía.
Đứng ở trước gương, nhìn người xa lạ trong gương, khóe miệng Vũ Vi hơi nhếch lên, ngườitrong gương một đôi mắt phượng long lanh, cặp mày lá liễu, lông mi thật dài và cong, sống mũi cao và thẳng, đôi môi đỏ mộng, mặc dù không là Đại mỹ nhân, nhưng càng nhìn càng thấy đẹpmột vẽ đẹp khó diễn đạt thành lời, hơn nữa mặc trên người cô là bộ áo cưới sang trọng, làm người trong gương thật giống như một cô công chúa cao quý .
Vũ Vi rất hài lòng cười, bỗng dưng, nụ cười trên mặt cô vụt tắt thay vào đó là gương mặt lạnh lẽo, Sở Xa không biết khi thấy được cô như vậy sẽ có phản ứng gì đây