Tiêu Minh Lạc có chút khó chịu với lời nói kia, Mạc Hân Vi cô đây có phải là quá khinh thường người khác không? Nhưng không dám nhìn vào mặt cô ta nên đành phải lia ánh mắt sang hướng khác.
“An Sơ Hạ rõ ràng thay thế thầy giáo đứng trên bục giảng bài cho cả lớp, cô ta nghĩ cô ta là ai? Thánh mẫu Maria à?” Mạc Hân Vi vẻ mặt khinh thường nói.
Lăng Hàn Vũ ho nhẹ một cái, vừa lúc nãy bị Mạc Hân Vi đuổi đi nên cảm thấy hơi khó chịu.”Mạc Hân Vi có một chuyện mà cô không biết đấy!” Lăng Hàn Vũ nhíu nhẹ lông mày, “Thất Lục chắc cũng không biết!”
Tiêu Minh Lạc cười cười như bắt được vàng hăng hái nói: An Sơ Hạ bây giờ là một nhân vật truyền kì, trong kì thi vừa qua cô ấy đạt được điểm tuyệt đối toàn khối, là điểm tuyệt đối toàn khối đó!”
Vẻ mặt của “cô gái nào đó” cư nhiên đen lại, những chuyện như thế này sao Hoàn Tử không nói cho cô biết chứ?
“Chuyện đó không thể xảy ra! Cô ta? Vừa chuyển tới trường không lâu, vẫn là người hầu của Thất Lục được chuyển qua?” Cô thật nghi ngời lời Tiêu Minh Lạc nói. Vì trong tiềm thức cô cảm thấy Tiêu Minh Lạc và Lăng Hàn Vũ đều đứng về phía An Sơ Hạ. Tuy rằng không biết vì sao.
Lăng Hàn Vũ nhếch khóe miệng khinh thường, nhìn thẳng vào mắt Mạc Hân Vi: “Cô không cần nghi ngờ, tất cả học sinh ở Tư Đế Lan đều đang bàn luận về cô ấy, trừ… lớp chúng tôi ra. Vì Thất Lục nói, không được nhắc đến tên ‘An Sơ Hạ’ trước mặt cậu ấy.”
“Chỉ là không nghĩ tới cô lại được quân sư là Hoàn Tử cung cấp cho một thông tin như vậy a…” Tiêu Minh Lạc cười lớn.
“Đúng rồi! Mạc Hân Vi, nghe nói trong kì thi lần này, cô đứng thứ tư từ dưới lên? Chúc mừng cô nha!” Lăng Hàn Vũ có chút vui mừng nói.
Mạc Hân Vi hung hăng trừng mắt nhìn hắn, nhưng không dám chống đối lại.
Hàn Thất Lục vẫn trầm mặc, không biết bọn họ vừa rồi nói vậy hắn có nghe được không.
Chuông vào lớp vang lên, Hàn Thất Lục đột nhiên đứng lên đi ra ngoài.
“Thất Lục, cậu đi đâu vậy?” Tiêu Minh Lạc và Lăng Hàn Vũ đuổi theo. Mạc Hân Vi không đi theo mà xoay người về lớp. Cô muốn hỏi Hoàn Tử một chút, cô ta có biết chuyện An Sơ Hạ đạt điểm tuyệt đối này không.
Một cước đá văng ra cửa lớp B năm hai, lớp học lập tức yên tĩnh lại.
“Hoàn Tử!” Cô đi đến trước mặt Hoàn Tử: “Em có biết chuyện An Sơ Hạ đạt điểm tuyệt đối kì thi vừa rồi không?”
Vẻ mặt Hoàn Tử mê man, buổi sáng cô bị tiêu chảy, làm sao có tâm tư quan tâm chuyện đó.
“Chị nghe có sai không? Cô ta đạt điểm tuyệt đối?” Cô mới đứng thứ năm từ dưới đếm lên thôi. Chỉ là thi tốt hơn Mạc Hân Vi một chút.
Nghe là biết cô ta cũng không biết, Mạc Hân Vi thở hổn hển ngồi xuống trước mặt Hoàn Tử: “Em không phải tự xưng là chuyện gì cũng biết sao? Vậy sao chuyện này lại không biết? Em không phải là cũng về phe An Sơ Hạ chứ, cố ý gạt chị, làm chị xấu mặt trước Thất Lục đi?”