“Manh Tiểu Nam!” Phỉ Lỵ Á thân thiết từ sau lưng vòng đi tới, cùng Manh Tiểu Nam đi: “Tôi như thế nào cảm giác cô không thích học sinh mới tới vậy.”
Nghe nói, tầm mắt Manh Tiểu Nam nhìn vào trên người Mã Cách. Chỉ thấy Mã Cách cùng một cô gái che miệng cười, không biết đang nói chuyện gì vui vẻ.
“Không biết, trực giác để cho tôi không thích cô ấy.” Manh Tiểu Nam thu hồi tầm mắt, dưới chân bước nhanh hơn.
“Hả? Đây không phải bài viết văn của Sơ Hạ sao? Được trưng bày rồi!” Lúc này đi ngang qua bảng đen trên tường, có người thốt ra như vậy, bảng đen trên tường lập tức vây lên một đám người.
Phỉ Lỵ Á cùng Manh Tiểu Nam song song đi tới, nhìn đến bọn họ vây quanh bảng đen trên tường thảo luận, quay sang nói với Manh Tiểu Nam: “Hẳn không là lần trước viết văn đó sao? Sơ Hạ còn không cho tôi xem, đem trưng bày thế này, toàn bộ học sinh đều có thể nhìn.”
“Viết văn?” Manh Tiểu Nam chau mày, cô không nhớ rõ có việc này rồi.
Hai người đang muốn vây lên đi xem, giáo viên thể du͙c đã nhanh đi tới, thổi cái còi ở trong tay lên, làm cho lỗ tai người ta một trận đau đớn: “Tất cả vây ở nơi đó làm gì a? Các ngươi tan học trở lại xem, vẫn còn không đi sân thể du͙c toàn lớp phạt chạy năm vòng!”
Một vòng là bốn trăm mét tiêu chuẩn đường chạy, năm vòng liền là… Hai nghìn mét!
Mọi người ở trong lòng sợ hãi, vội vàng liền chạy đến sân thể du͙c.
“Mã Cách, chúng ta cũng đi nhanh đi, giáo viên thể du͙c này rất nghiêm khắc, thật sự sẽ phạt chạy!” Cô gái bên cạnh Mã Cách vội vàng nói.
“Uhm!” Mã Cách thu hồi tầm mắt ở bảng đang trưng bày viết, đi theo cô gái kia bước nhanh đến sân thể du͙c.
Quả nhiên đe dọa nhất định vẫn có tác dụng, rất nhanh, mọi người đã chỉnh tề ở trên sân thể du͙c thành lập đội, đang một người tiếp một người điểm số.
“Tuần sau chúng ta muốn bắt đầu chạy bộ cự ly tám trăm mét, hi vọng mọi người chuẩn bị sẵn sàng. Như thế hôm nay, chúng ta tập trung ngồi ở chỗ mái che và kiểm tra khả năng co duỗi uốn cong của cơ thể.”
Giáo viên Thể du͙c lớn giọng nói, sân thể du͙c rất lớn, nếu không nói vang chắc chắn là các bạn học xếp sau liền nghe không được rồi.
Phỉ Lỵ Á đứng bên trái Manh Tiểu Nam, nghe xong giáo viên thể du͙c nói, trên mặt lập tức toát ra vẻ hưng phấn:” Kiểm tra khả năng co duỗi, uốn cong kia, chờ xem, tôi muốn lấy nhất toàn lớp!”
Lớp thể du͙c nam sinh cùng với nữ sinh là tách ra, nữ sinh được tập thể đưa đi kiểm tra, giáo viên thể du͙c đang cùng quản lý bên nam sinh dặn dò gì đó.
“Như thế nào vẫn còn không bắt đầu a, tôi đã chờ không kịp rồi!” Phỉ Lỵ Á xoa tay, Manh Tiểu Nam bên cạnh không nói gì.
“Cô một mét bảy cũng còn không đến, xác định muốn đứng nhất toàn lớp?” Manh Tiểu Nam nói xong nhìn dáng người hơi mập cùng hơi ngắn của Phỉ Lỵ Á, nhìn nhìn lại chung quanh các nữ sinh hi hi ha ha chơi đùa đều cao lêu nghêu.
Trong lớp này, các cô gái phổ biến bộ dáng rất cao, Phỉ Lỵ Á như vậy chỉ cao Một mét sáu vóc dáng ở trong lớp đã rất thấp rồi.
Thấy Manh Tiểu Nam khinh thường bộ dáng chính mình như vậy, Phỉ Lỵ Á nắm chặt tay thành quả đấm, hướng tới Manh Tiểu Nam quát: “Cô đừng khinh thường tôi! Tôi hôm nay liền muốn thay đổi cách nhìn mới về Thế Giới của cô!”
“Xin được mở mang.” Manh Tiểu Nam bước ra một bước, né tránh công kich của Phỉ Lỵ Á.
Phỉ Lỵ Á trên mặt tuy nhiên tức giận, nhưng là trong lòng mừng thầm, tốt xấu để cho Manh Tiểu Nam xem ra hơi chút vui vẻ rồi. Cô muốn hỏi một chút Manh Tiểu Nam có phải hay không cùng Tiêu Minh Lạc cãi nhau, nhưng là ngẫm lại, lúc này vẫn lại là không cần nói đến Tiêu Minh Lạc là tốt nhất.
Cuộc thi rất nhanh bắt đầu, là dựa theo số hiệu tới Phỉ Lỵ Á không ngờ lên được 21,3, làm cho các cô gái thét chói tai liên tục.
Ban đầu tuy thân thể Phỉ Lợi Á không tốt, nhưng là cánh tay có vẻ dài, thêm nữa cô tuy hơi mập nhưng lại có sự mềm dẻo là tốt hơn, mẹ cô lại là huấn luyện viên yo-ga, tất cả điều kiện này cộng lại, tạo nên thành tích tốt 21,3.
Mà Manh Tiểu Nam ngược lại không tốt, chân quá dài dẫn đến như thế nào con số cũng mới biểu hiện 16 điểm mấy, bị Phỉ Lỵ Á cười nhạo chân dài cao như vậy.
“Nhìn thấy không, nam sinh kia là quá đẹp trai!” “Oa oa, thật sự nha, là năm hai sao! Bất quá trước kia như thế nào không có nhìn thấy qua, chẳng lẽ cùng Mã Cách là học sinh chuyển về sao?” Hai cô gái giống như phát hiện ra châu lục mới, chỉ vào nam sinh năm hai bên kia hưng phấn mà nói không ngừng.
“Hả? Chẳng lẽ là người lúc trước mua giấy các chị năm hai nói nam sinh cực đẹp trai?” Phỉ Lỵ Á sửng sốt, cũng chạy lên nhìn.
Đối với cái này, Manh Tiểu Nam trái lại không có hứng thú, đi đến dưới gốc cây lớn mát mẻ ngồi.
“Oa, thật sự rất đẹp trai a!” “Trời ạ, sau này sẽ là nam thần của tôi rồi! Người nào đi giúp tôi có số di động của anh ấy đi!”
“Chính cô như thế nào không muốn đi, bất quá nói ra tôi cũng muốn có được số điện thoại của anh ấy…”
Mã Cách cũng bị mấy cô gái kia cùng kéo đến xem, cô ta vốn là không có gì hứng thú, nhưng vừa thấy nhất thời ánh mắt liền sang lên. Người bị mấy cô gái coi là nam thần, không phải là Tử Phi của cô sao?
“Mã Cách, rất tuấn tú đúng không?” Một cô gái hướng về phía Mã Cách nháy mắt ra hiệu: “Bằng không, cô đi lên giúp chúng tôi một chút xin số điện thoại của anh ấy đi? Không không không, như vậy có thể hay không quá trực tiếp rồi hả? Vẫn nên làm rõ ràng tính danh thì tốt rồi.”
Mã Cách sửng sốt một phen, lập tức yên lặng lắc lắc đầu, tất cả mọi người cho rằng cô lắc đầu là không đi, lại không nghĩ muốn cô cực kỳ bình tĩnh nói: “Tử Phi thích yên tĩnh.”
“Hả?” Mọi người cùng lúc nói ra kinh ngạc nhìn cô ta.
“Mã Cách cô quen biết anh ta?” Một cô gái nghi hoặc hỏi han.
“Tử Phi? Tử Phi không phải tên đại nam thần sao?” Một cô gái kinh ngạc hỏi han.
Mã Cách cười nhạt một phen, đáy mắt cất dấu sự đắc ý cùng khinh thường sợ mọi người nhìn ra: ” Uhm, Tử Phi, Nam Cung Tử Phi.”
Manh Tiểu Nam rất xa đứng ở dưới gốc cây lớn, dưới gốc cây này vốn có rất nhiều cô gái đứng ở chỗ này hóng gió, hiện tại đều đã chạy đến bên kia xem nam sinh năm hai rất tuấn tú kia. Ánh mắt của cô một lần nữa xem rơi vào trên người Mã Cách, bởi vì đối diện cô cho nên nhìn rõ trong đáy mắt Mã Cách đều là tươi cười khinh thường.
Cô nghĩ, cô biết vì cái gì liền có cảm giác không thích học sinh mới này rồi.
Là nụ cười của cô ta! Nhìn như thân mật dịu dàng tươi cười kia cất dấu tia tối tăm không dễ bị người phát hiện. Tối tăm kia làm cho người ta có một loại cảm giác nói không nên lời. Mà loại cảm giác này, để cho Manh Tiểu Nam thấy cô ta lần đầu tiên nhìn thấy liền không thích cô ta.
“Cô làm sao có thể biết được Nam Cung Tử Phi vậy?” Các cô gái một đám trừng to mắt chờ Mã Cách trả lời.
Mã Cách khóe miệng hơi hơi nhếch lên một cái, quay đầu nhìn về phía hành lang chỗ Nam Cung Tử Phi, khẽ nâng một chút âm lượng nói: “Bởi vì anh ấy là vị hôn phu của tôi…”
“Hả?!” Mọi người lập tức dường như đơ hết cả ra.
“Còn không có kiểm tra chọn chỗ ngồi tốt tất cả học sinh mau tới đây kiểm tra, kiểm tra xong là có thể tự do giải tán!” Giáo viên thể du͙c thổi cái còi một cái rồi hướng bên này lớn tiếng.
Có mấy cô gái không tình nguyện đi tới kiểm tra, hầu hết các cô gái đã kiểm tra qua liền đứng tại chỗ.
“Các người đã đính hôn sao?” Trong mắt các cô gái hiện lên một tia mất mác, nhưng vẫn không cam lòng truy vấn nói: “Các người là khi nào thì biết nhau? Làm sao có thể đính hôn? Là đám hỏi sao?”
Mã Cách có vẻ hơi mất hứng, nhưng vẫn gượng cười trả lời: “Không có đính hôn, nhưng là sau nãy nhất định sẽ kết hôn. Chỉ làm đám hỏi thôi… Đương nhiên không phải, bởi vì tôi là cô nhi.”
Chuyện mình cô nhi này không thể lấy ra khoe, nhưng là một khi cùng Nam Cung Tử Phi một người lóng lánh như vậy liên hệ cùng một chỗ, mọi người xem ánh mắt của cô nháy mắt liền thay đổi.
“Tôi cũng không tin, bạn học Mã Cách không chừng cô chỉ là đùa chúng tôi, cô chứng minh cho chúng tôi xem đi!” Có cô gái hai tay khoanh trước ngực, mang theo thái độ hoài nghi nhìn Mã Cách nói.
“Này phải chứng minh như thế nào, vốn dĩ chuyện này là sự thật. Nóng quá đi, chúng ta vẫn là qua bên kia mát mẻ một chút ngồi nghỉ, không thì một chút nữa đã có thể thành người da đen rồi.” Mã Cách mím môi, quay đầu một cái có vẻ tốt đi đến dưới gốc cây lớn Manh Tiểu Nam đang ngồi.
“Tôi cũng không nên bị rám đen!” Các cô gái lúc này mới giật mình nhận thấy nắng gắt, chứa rất nhiều tia cực tím, vội vàng cũng hướng gốc cây lớn đi tới.
“Cô như thế nào một mình ở chỗ này đây?” Mã Cách đi đến dưới gốc cây lớn trước sau đó nhìn đến Manh Tiểu Nam, đáy mắt chuyển động không rõ sắc thái đi đến bên cạnh Manh Tiểu Nam.
Người ta chủ động đến gần, cô cũng không phản ứng, chỉ có thể trả lời: “Nơi này mát mẻ.”
Cùng với Mã Cách các cô gái cảm thấy được có chút nhàm chán, tránh ra chỗ khác đi chơi, Mã Cách vừa lúc có thời gian cùng Manh Tiểu Nam nói chuyện phiếm: “Cô cùng Sơ Hạ quan hệ rất tốt sao?”
Nghe được tên An Sơ Hạ, Manh Tiểu Nam biểu tình cứng ngắc mới buông lỏng một chút: “Cô biết cậu ấy?”
“Xem ra hình như đúng rồi.” Mã Cách cười cười, lộ ra má lúm đồng tiền nhạt: “Tôi cực kỳ thích Sơ Hạ.”
Cô cũng không có nghe An Sơ Hạ nhắc tới Mã Cách nghĩ như vậy cô nhấc chân hướng giáo viên thể du͙c bên kia đi đến: “Thầy giáo, em có chút không khỏe, muốn xin thầy về lớp học.”
“Không khỏe? Có muốn hay không thầy cùng em cùng trở về?” Giáo viên thể du͙c là nam, bình thường những lúc này vẫn lại là nói chuyện rất tốt.
“Không cần, em tự mình trở về là được rồi.” Manh Tiểu Nam xin miễn thể du͙c, thầy giáo là có ý tốt muốn đưa cô đi về.
Tầm mắt mọi người đều đã lạc ở phía nam sinh năm hai bên kia, không ai chú ý tới Manh Tiểu Nam một mình về lớp học, chỉ có Mã Cách tương đối có thâm ý nhìn bóng dáng Manh Tiểu Nam, trực tiếp nhìn không tới người Manh Tiểu Nam.
Dường như… Là người rất khó đối phó.
“Mau nhìn, bọn anh giải tán!” Một cô gái trong đoàn không biết là ngườ nào hô một câu như vậy làm nhốn nha nhốn nháo, đám người lập tức nổ oanh.
Sau khi nam sinh năm hai tuyên bố giải tán, Đại Hổ hơi chút khoa trương lè lưỡi đi đến bên người Nam Cung Tử Phi: “Hôm nay khí trời là làm sao vậy, đột nhiên lại nóng lên, không phải đều đã bắt đầu sang thu sao?”
Nam Cung Tử Phi vẻ mặt không sao cả, nhìn đến người chung quanh tán đi, hạ giọng nói với Đại Hổ: “Ở trong này không nên để người khác chú ý, trọng yếu nhất là không cần cùng “Bọn họ”, trực tiếp có xung đột.”
“Bọn họ”, đích thị chỉ Hàn Thất Lục bọn anh, Đại Hổ cong khóe miệng nói: “Lão Đại, tôi cũng không phải không có đầu óc.”