Khương Viên Viên cùng Lăng lão gia đứng đối diện nhau, bộ dáng đứng yên nhưng cảm giác người đang cầm kiếm kẻ thì dương cung chuẩn bị bắn. Sắc mặt hai người đều xanh xao, chắc là đã im lặng rất lâu.
An Sơ Hạ tao nhã có chút đau đầu đi tới.
“Ông nội, dì…” Lăng Hàn Vũ lễ phép gọi một tiếng.
“Mẹ, người đây là…” An Sơ Hạ muốn nói nhưng lại thôi.
“A, tiểu Sơ Hạ con rốt cục cũng trở lại, mẹ chờ con đã lâu a!” Khương Viên Viên vừa thấy An Sơ Hạ đến liền vui mừng kêu lên, lại càng chạy vội qua đi, trao cho An Sơ Hạ một cái ôm thắm thiết.
An Sơ Hạ bất ngờ bị ôm, lảo đảo thiếu chút nữa không đứng vững mà ngã sấp xuống, may mắn có Lăng Hàn vũ ở bên cạnh, đỡ cô cẩn thận, nếu không có người với đất sẽ thân mật mà tiếp xúc với nhau rồi.
Như vậy, sẽ xấu hổ chết được.
Mà là người gây nên chuyện này, tự nhiên ở bên kia hưng phấn. Khương Viên Viên hoàn toàn thật không ngờ cái này vui đến vậy.
Đương nhiên vui vẻ a, chờ đợi như chờ trăng xuất hiện, sinh vật ghê tởm kia rốt cuộc cũng đi rồi,tiểu Sơ Hạ của bà có thể lập tức trở về rồi.
Nghĩ lại, không có bảo bối tiểu Sơ hạ này, thật sự rất buồn.
Nhưng là… Hiện tại lại có một vấn đề nan giải a!
“Tiểu Sơ hạ, bảo bối của mẹ, mẹ là tới đón con về nhà.” Khương Viên Viên buông An Sơ Hạ ra, gương mặt phấn kich như trẻ con, hôn cô tới tấp.
Lúc nói nhưng lời này, ánh mắt của bà vẫn khiêu khích liếc mắt sang Lăng lão gia, nói lại: Hừ, Lão nhân, thấy không, Sơ Hạ là con dâu ta, muốn cướp người? Nghĩ cũng đừng nghĩ!
“Sơ Hạ, ở lại chỗ này đi, ở đây cực kì thoải mái. Hàn Vũ tuyệt đối không có xuất hiện cái gọi là vị hôn thê chính thức, cho sẽ không làm con bé bị xấu hổ.” Lăng lão gia ở bên cạnh không phục, có điều ngụ ý nói.
Ông liền nhắc lại chuyện bi thương ở Hàn gia, chuyện của Ba Tát Lệ vẫn còn trước mắt.
Bất quá, Ba Tát Lệ rời khỏi Hàn gia, Lăng lão gia là có nghe nói, cũng biết, có vẻ như là tinh thần có vấn đề, bị mang về nước tĩnh dưỡng rồi.
Nhưng, chuyện này là tạm thời!
Nghĩ tới đây, Lăng lão thái gia khóe miệng lại cong lên cười cười nói
“Sơ Hạ, hãy ở lại nơi này đi. Trở lại Hàn gia, qua một thời gian ngắn cái kia sẽ trở lại, con lại phải đến đây, cực kì phiền toái.” Lăng lão gia nhìn Sơ Hạ nói,
Ba Tát Lẹ còn có thế trở về?
Chuyện này thật đúng là chọc tức Sơ Hạ, Căn bản là muốn trở về Hàn gia, nhưng vì những lời này của Lăng lão thái gia nói mà bắt đầu dao động.
Cuối cùng… Tại Hàn gia, cô lại trở thành trò cười.
“Này này này, Lăng lão gia, nói chuyện muốn nhẹ nhàng. Hàn gia chúng ta, chỉ có tiểu Sơ hạ là con dâu chính thức, nếu là những nguời khác, tất cả đều là không phải “Khương Viên Viên cực kỳ tức giận nói.
Chuyện Ba Tát Lệ kia là hoàn toàn ngoài ý muốn, ngoài ý muốn
“Là sao? Ngoài ý muốn? Sơ Hạ làm sao có thể vào Lăng gia a?” ông tuyệt đối không cho, tóm lại An Sợ Hạ này chính là cháu dâu của ông, đừng ai nghĩ có thể dẫn cô đi.
Ông, muốn thề sống chết bảo vệ một lần, con dâu Lăng gia!
Lăng Hàn Vũ ở bên cạnh nhìn hai người này, cộng lại đều đã hơn trăm tuổi, hai vị trưởng bối ở bên kia tranhgiành, thực đau đầu.
Nghĩ thầm, rằng: Cô có gì tốt vậy An Sơ Hạ, sao ai cũng muốn tranh giành.
“Kia, kia… Tóm lại, tiểu Sơ Hạ là của ta, không phải của ông!” Khương Viên Viên bị chặn, liền rõ ràng gắt gao cầm lấy An Sơ Hạ đem ra sau, tuyên thệ chủ quyền.
Tiểu Sơ Hạ liền là của bà, ai dám cướp đi cô, bà liền liều mạng với người đó, không thương lượng!