An Sơ Hạ liền tình bơ nói rằng: “Cũng không phải là chắc chắn không đi. Dù sao tớ cũng cứ giơ tay trước, bây giờ cũng không phải không thể quyết định luôn được. Đến lúc đó tớ cũng có thể đi mà.”
Cô trả lời như vậy, bọn họ cũng không có hỏi lại.
“Tổng cộng là bảy người, như vậy sau khi trở về các em nói ba mẹ gọi cho tôi, số điện thoại của tôi là: XXXXXXXXX. Không phải là phụ huynh thì không thể không đi, trước hết như vậy.”
Trùng hợp lúc này, tiếng chuông tan học reo lên, chủ nhiệm lớp đi ra cửa phòng học, các học sinh cũng đều đồng loạt trào ra. An Sơ Hạ tùy tiện dọn dẹp chỗ ngồi một chút rồi đi ra phòng học. Trùng hợp đụng tới Tiêu Minh Lạc vẻ mặt cười nhạt đi về phía bên này.
An Sơ Hạ bước nhanh đi lên hỏi: “Chuyện hai nữ sinh kia thế nào rồi? Tôi ngày hôm nay có việc, phải về Hàn gia ăn, anh động tác nhanh lên một chút.”
Không gì sánh được sự tự nhiên và dáng vẻ An Sơ Hạ thong dong, Tiêu Minh Lạc nhẹ giọng nói rằng: “Như vậy cô phải diễn thật tốt phối hợp tôi, tôi mới yên tâm, nếu không tôi mười phần chết chắc. Tôi suy cho cùng là người công phu còn là rất lợi hại! Đi thôi!”
Nói xong, anh kéo An Sơ Hạ hướng cầu thang đi đến. An Sơ Hạ vốn là muốn hất tay của anh ra, thế nhưng nghĩ đi nghĩ lại nghĩ đến nếu bây giờ là giả làm bạn gái của anh, như vậy cô cũng liền có lợi kiếm được chút tiền. Vì vậy sẽ không bỏ qua tay của Tiêu Minh Lạc, cứ như vậy tùy ý để anh ta kéo mình đi.
Vốn cho là anh ta sẽ hẹn Âu Á và Âu Khê ở một tương đối yên lặng, thưa thớt người qua lại, thế nhưng Tiêu Minh Lạc lại ngoài ý muốn đem cô đến trước cửa trường học.
Ngay từ đầu cô còn không có phát giác cái gì, thế nhưng khi nhìn đến đã thấy mình đi đến cửa trường, ngực đột nhiên xẹt qua một vẻ bối rối. Quay đầu dương ánh mắt nhìn về phía Tiêu Minh Lạc, giật giật môi cô khẽ run mà hỏi thăm: “Tiêu Minh Lạc, đừng nói với tôi anh hẹn Âu Á và Âu Khê ở trước cửa trường học.” Như vậy cô tuyệt đối sẽ giết người!
Ai biết người này mê man ánh nhìn triều mến, vô tội hồi đáp: “Chẳng lẽ chia tay còn muốn chọn địa điểm lãng mạn? Ta nói phu nhân cô, bây giờ không thể quay đầu, cô cũng không thể đổi ý a, bằng không tôi sẽ chết rất thảm…”
Anh làm ra một bộ dạng muốn khóc lên, An Sơ Hạ mí mắt giựt một cái, chung quy vẫn không thể nào cự tuyệt người này thỉnh cầu.
Thế nhưng cô trầm mặc rất lâu, Tiêu Minh Lạc cho là cô muốn đổi ý, lập tức nói: “Cô không cần lo lắng xuất hiện rồi làm hay nói gì, hiện tại rất nhiều người cũng đã biết thiếu phu tương lai của tập đoàn Hàn thị không phải là cô, cô bây giờ… Được rồi! Là Ba Tát Lệ, như vậy sẽ không có người nói cô bắt cá hai tay rồi!”
Tùy tiện nói mấy câu, lại trong lúc vô ý, lúc đó trong lòng An sơ hạ vô cùng đau nhói. Chân mày của cô hơi nhíu lại, mặc dù động tác rất nhỏ nhưng vẫn bị Tiêu Minh Lạc thu ở đáy mắt.
Tuy rằng rất không đành lòng, thế nhưng, đây là nhất định phải nói. Tục ngữ nói, sau mưa trời lại nắng.
Quả nhiên, An Sơ Hạ nhấc môi dưới, kiên định nhìn anh nói rằng: “Anh hiểu lầm rồi, tôi căn bản không có không nghĩ đến chuyện đó, đi thôi.”
Quay về với chính nghĩa… Cô hiện tại quả thực Theo Hàn Thất Lục không có bất kỳ quan hệ gì. Đợi lát trở về Hàn gia, cô sẽ nói với Khương Viên Viên gọi điện thoại cho chủ nhiệm lớp, sau đó sẽ… Phân rõ quan hệ giữa cô với Hàn gia.
Nói chung, ngày hôm nay cô sẽ kết thúc chuyện này. Những gì nợ Hàn gia, cô sau này nhất định sẽ trả lại.
Chính vì nghĩ như vậy, cô phát hiện người chung quanh càng ngày càng nhiều, mà chú ý đến cô và Tiêu Minh Lạc người cũng là càng ngày càng nhiều. Cửa trường học hoàn có rất nhiều người đang chờ người đón về, cũng có một chút người đang nói chuyện phiếm. Mà An Sơ Hạ cùng Tiêu Minh Lạc xuất hiện, không thể nghi ngờ hấp dẫn tầm mắt mọi người.