Trong không khí lại vẫn lưu lại mùi trên người anh, cô tham lam hít sâu một cái, cố nén hạ thể như là bị đau nhức như tê liệt ngồi dậy. Trên khăn trải giường tráng kia nhìn thấy vệt máu đỏ của cô, chuyện phát sinh tối hôm qua toàn bộ không phải mộng.
Khóe miệng không tự giác cười, cô thẹn thùng ôm chặt chính mình thân thể trần trụi, đúng là cảnh tượng tối hôm qua một đoạn ân ái không the quên. Cứng cỏi của anh, anh cần giải tỏa, anh chưa từng đụng tới cánh môi cô ta… Nụ hôn băng lãnh.
Tuy là băng lãnh, nhưng mỗi chỗ anh chạm đến, đều có thể làm làn da cô ta trở nên nóng bỏng. Cô ta lòng tràn đầy vui mừng tu từ đi xuống giường tám rửa một cái, lại vô tình phát hiện bên giường bày đặt một lọ thuốc bôi trơn, là đồ chuyên dùng cho nơi đó… Tối hôm qua anh, thật là không đủ dịu dàng a. Lắc đầu, trên mặt của cô ta tràn đầy tươi cười.
Trong lòng yên lặng nói cho chính mình, lần sau, chờ lần sau thời điểm, cô ta nhất định hội nhiệt liệt trêu đùa nói anh. Nhưng mà hiện thực luôn luôn tàn nhẫn, một tháng đi qua, Hàn Thất lục lại chậm chạp không có xuất hiện.
Mãi về sau, Hàn Thất Lục rốt cục anh cũng xuất hiện, anh nói đêm đó là anh quá kich động, bởi vì không kiềm chế cơn giận tiện đà cưỡng bức cô ta. Bởi vì cảm thấy có chút áy náy, nên giúp cô ta tìm việc trở thành người mẫu xe hơi. Hơn nữa… Mặt khác tìm cho cô ta chỗ ở, sau đó cô ta không còn có cùng Hàn Thất lục gặp mặt lại.
Cho nên cô mới như thế cố gắng làm việc, cố gắng muốn trở nên nổi tiếng, xuất hiện trên các loại tạp chí. Rốt cục… Vài năm nay rất cực khổ, trở thành một trong hai người mẫu nổi tiếng nhất cả nước, cô ta cũng như Hàn Thất Lục chơi bời vài làn. Cô cùng đủ loại nam nhân lên giường, nhưng không ai có thể mang cô cai loại cam giác như Hàn Thất Lục.
Mãi sau này, gặp mặt lại là làn này. Cô ta thấy được An Sơ Hạ, nhìn này. Cô ta thấy được An Sơ Hạ, nhìn liếc mát một cái liền cảm thấy Sơn Hạ giống như một con búp bê pha lê, nữ sinh sạch sẽ. Cô ta hận An Sơn hạ…
“A, dám đến trên địa bàn của chúng tôi cướp đoạt kế sinh nhai của chúng tôi?” Một cái khó nghe thanh âm truyền đến, Lyla từ trong hồi ức nhảy hồi hiện thực. Nhẹ nghiêng đầu, thây mấy tên ăn xin bẩn thỉu dơ dáy lại từ từ đi về phía cô. Đôi mắt cô lập tức nhiễm lên vài phần ý sợ hãi, dùng hết khí lực toàn thân đứng lên, kia mấy tên ăn xin lại giữ chặt côt tay mảnh khảnh của cô ta: “Nhìn xem, này khuôn mặt nhỏ nhắn bộ dáng cũng không tệ lắm…”
“Buông ra!” cô ta chán ghét vùng vẫy, hiện tại cô ta lưu lạc thành bộ dạng này bị mấy tên ăn xin giữ chặt: “Cút!”
Mấy tên ăn xin kia nhìn nhau cười, tiếng cười dâm đãng vang vong ở chung quanh lan tỏa tớĩ, bọn hán dơ bẩn sờ loạn lên người Lyla: “Này dáng người rất tuyệt nha, để bọn tôi vui vẻ xong sẽ cho cô đi?”
“Ha ha ha! Đồ ăn đưa đến miệng, không muốn cũng uổng! Tiểu mỹ nhân, ngoan ngoãn theo chúng ta đi đi…”
“Không!!!” Lyla thất kinh kêu to: “Cứu mạng! Cứu mạng! Buông, dừng lấy bàn tay kinh tởm đó chạm vào tôi!”
Chung quanh rất nhiều người đi đường đi ngang qua nghe được Lyla la lên chỉ là khe liếc mat một cái, nên làm gì thì làm. Không ai hội rảnh rỗi không việc làm đi anh hùng cứu nữ ăn xin. Lyla liều mạng tránh thoát, nước mãt rơi lã chã.
Thấy cô ta vùng vẫy, trong đó một tên cao nhất đại kich thích khom lưng chặn ngang ôm lấy cô ta: “Tiểu mỹ nhân, chúng ta rất nhanh sẽ cho ngươi phiêu phiêu du͙c tiên…”
Dứt lời, mấy tên ăn xin cái cười lớn ôm cô rời đi.