Đối với những tin tức như thế này, cô đáng lẽ ra phải cảm thấy cao hứng, thế nhưng khi định mở miệng lại nghĩ đến Lyla, lập tức cao hứng không nổi. Miễn cưỡng nở một nụ cười, cô mệt mỏi nói với Khương Viên Viên: “Cảm ơn mẹ, nhưng con thấy hơi mệt chút, con xin phép về phòng nghỉ ngơi trước!” Khương Viên Viên cũng không nói thêm cái gì, gật đầu nhìn cô yên lặng mà đi lên lầu, biến mất ở đầu bậc thang lầu 2.
Đợi khi hoàn toàn không nhìn thấy An Sơ Hạ, Khương Viên Viên nghi hoặc mà nhìn về phía Hàn Thất lục, ngữ điệu đông cứng nói:
“Đến giờ ăn cơm trưa rồi… Tiểu thử thối! Con có phải lại khi dễ bảo bối Tiểu Sơ Hạ của mẹ rồi hả?”
Vô vị mà nhún vai một cái, trong mắt anh xẹt qua một tia phức tạp suy nghĩ:
“Con đi lên xem cô ta một chút, mẹ cứ ăn cơm trước đi.”
Thấy Hàn Thất Lục rất nhanh đi về hướng cầu thang, Khương Viên Viên cũng không nói thêm nữa, quay đầu nhìn chiếc siêu xe thể thao rất đẹp, hai mắt tỏa sáng:
“Chiếc xe này mình có thể ghi vào trong tiểu thuyết! Không không không… truyện xuyên không làm sao có thể xuất hiện Lamborghini? Đợi đã nào…! Chỉ cần nhà xuất bản đồng ý, nhất định sẽ có khả năng! ”
** Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, kéo bức rèm cửa ra, ánh mặt trời chiếu sáng cả căn phòng. Dùng tay che ánh mặt trời chiếu thẳng vào mắt, đợi đồng tử thích ứng chút ít, cô mới thả tay xuống đi đến trước bàn mở Laptop.
Đăng nhập vào QQ, bạn bè cô ít đến thương cảm. Tìm mãi mà không thấy một người bạn nào để có thể nói chuyện phiếm. Than nhẹ một tiếng, nghĩ thầm không biết Tiểu Nam giờ đang làm gì. Vừa bắt đầu nảy sinh cái ý nghĩ gọi điện thoại cho Tiểu Nam, cô đột nhiên bị ai đó gõ vào đầu: “Đang suy nghĩ gì?”
Nhẹ xoa xoa đầu, cô lạnh nhạt nói: “Không có suy nghĩ gì, tôi chỉ là đang nghĩ… Hàn Thất Lục, vì cái gì mà anh lại máu lạnh như vậy? Lyla cô ta, rõ ràng không có phạm sai lầm gì lớn, anh lại… người tên là Đinh cái gì đấy, chắc có lẽ không đơn giản tha cho cô ấy đúng không?”_Nghĩ tới Lyla, trên cánh tay của cô bỗng nổi da gà. Nhất định sẽ rất đau? An Sơ Hạ tự nhận bản thân không phải cùng dạng với Đường Tăng, nhìn người nào người nấy đều rất đáng thương, thế nhưng mà chỉ cần cô vừa nhắm đôi mắt lại, cư nhiên hình ảnh Lyla cứ hiện lên.
Bước chân đi đến trước mặt An Sơ Hạ, Hàn Thất Lục ánh mắt phức tạp: “Đối với tôi, tôi cảm thấy chỉ cần phải đối xử với cô thật tốt!” Lời này An Sơ Hạ đáng lẽ phải cảm thấy vui vẻ, nhưng bây giờ, cô chỉ cảm thấy vô cùng chán ghét.
Ích kỷ!
Đột nhiên đứng lên, cô nhịn không được nữa, hướng Hàn Thất Lục hét to: ” Làm phiền anh đừng giả bộ nữa! Hai người chúng ta… đúng vậy, có lẽ không phải chán ghét lẫn nhau, thế nhưng mà anh không phải yêu Hướng Mạn Qùy sao? Nên xin anh đừng ở trước mặt tôi nhắc tới bất cứ cái gì mà đối xử tốt với tôi. Tôi cảm thấy rất nực cười!”
Không khí lập tức đông cứng lại, rõ ràng đã là trời đầu hạ, lại làm cho người cảm thấy lạnh buốt. Cô tinh tường nhìn thấy Hàn Thất lục trên trán gân xanh nổi lên, đôi mắt cũng nhiễm lên một vòng khí đáng sợ.
Khóe miệng xem thường mà giơ lên, trong ánh mắt của cô tràn đầy xem thường: “Hàn Thất Lục, anh dám đem tôi trở thành vật thay thế của cô ta sao? Tôi cho anh biết, tôi không bao giờ đồng ý làm vật thay thế cho người khác! Từ hôm nay về sau, cũng mong anh điều chỉnh lại hành vi của mình.” Cô chỉ trích Hàn Thất Lục ba lần bốn lượt cưỡng hôn cô.
Miễn cưỡng gật gật đầu, Hàn Thất lục nở nụ cười xấu xa: “Rất tốt…”