Lông mày anh nhíu lại tỏ vẻ đăm chiêu, biết rõ cô thông minh như vậy nên cũng không dối gạt, ”Đúng vậy, đây là ý của tôi, cũng là ý của bố tôi.Toà soạn báo này là do chúng tôi lập ra, tòa trưởng nhất định là làm việc này thông qua cha tôi… Rất hi vọng cô có thể thật sự cùng tôi kết hôn.”
”Mẹ nó!” An Sơ Hạ vạn phần khó chịu,nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào mắt Hàn Thất Lục, xe lúc này đã di chuyển, nhưng tốc độ so với trước đúng là chậm hơn nhiều.
”Hàn Thất Lục ơi là Hàn Thất Lục, anh hồ đồ thật hay là giả hồ đồ đây? Anh chính là loại người sẽ vì bố của mình mà không để ý đến hạnh phúc của bản thân sao? Chúng ta rõ ràng đều rất ghét đối phương, bây giờ đi nói rõ ràng thì vẫn còn cơ hội giải thích đấy!”
Đối mặt với An Sơ Hạ đang tận tình khuyên bảo, Hàn Thất Lục vẫn không nói gì, chỉ là một mực lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía trước. Nhìn kĩ cũng không khó phát hiện, môi của anh khẽ nhếch lên, các đốt ngón tay bị nắm trở nên trắng ra, giống như anh đang cố đè nén cơn giận của mình vậy.
Ngay khi An Sơ Hạ cho rằng anh sẽ không nói chuyện thì âm thanh của anh mỗi câu mỗ chữ rõ ràng truyền vào tai cô: ”Chúng ta không có ghét lẫn nhau, huống hồ, hiện tại tôi cũng không ghét cô”.
Thịch Thịch Thịch
Cô cảm nhận được rất rõ tiếng trái tim đập trong lồng ngực.
”Đến rồi” Anh dừng lại mở cửa xe rồi một mình đi ra ngoài. Đến khi nghe tiếng đóng của cửa xe, An Sơ Hạ mới choàng tỉnh. Vì sao cái câu mà Hàn Thất Lục tuỳ tiện nói ra lại làm cô không thế khống chế được tiếng đập của trái tim?
Bậy quá~! Tên này đúng là một tên yêu nghiệt! Cô tự nhận chút nữa thì rơi vào tay giặc. Aishhhh! Rơi vào tay giặc con mẹ nó á!
Sau trong lòng hung hăng tự trách móc chính mình vài câu, cô mở cửa xe ra ngoài. Ngẩng đầu lên đánh giá nơi này, đây chỉ là một quảng trường nhỏ. Bên cạnh là một toà nhà chỉ có hai tầng lầu cao nhưng cũng chiếm diện tích khá rộng.
”Đây chẳng phải Phu nhân tổng giám đốc Hàn thị tương lai sao?” Một giọng nữ truyền đến, cô nhíu mày, quay đầu về phía phát ra âm thanh. Cuối cùng chỉ thấy một nữ sinh mạnh bạo kéo cánh tay Hàn Thất Lục đang dò xét cô.
Cô nhìn qua và tự nhận ra người mẫu xe hơi trên Internet gần đây. Cô vốn dĩ không thích loại nữ nhân này. Ai biết được ngực kia là thật hay giả?
Đang muốn châm chọc, đã thấy mấy cô gái ăn mặc bộ đồ màu đen đứng bàn tán, đánh giá cô. Một trong số đó có 1 nam nhân người ngoại quốc đi tới bên Hàn Thật Lục,khoác tay lên vai hắn cười nói: ”Tôi không nghĩ là cậu có vị hôn thê rồi đấy,Thất Lục thiếu gia”.
Hàn Thất lục cong khoé miệng, không phủ nhận, cau đôi lông mày nhìn về phía người nam nhân kia: “Xe này?”
Nam nhân kia cười, đi đến một cái xe đang được bao phủ bằng một miếng vải màu đen, tay kéo tấm vải đen xuống. Một chiếc xe mà ngoại trừ từ ”độc” thì không thể dùng những từ khác để miêu tả khi chiếc xe lọt vào mắt An Sơ Hạ.
Nếu như không lầm, đây chính là chiếc xe có giá trên trời xuất hiện trên tạp chí: Lamborghini Reventon! Nghe nói loại xe này đã từng được Khởi Nguyên dùng để giết chết chiến sĩ đấu bò một cách lợi hại. Bởi vì lúc ấy cô cũng biết được, cho nên nghĩ ngợi một tí, chiếc xe này toàn cầu chỉ vẻn vẹn có 20 chiếc, loại xe này đã từng cùng máy bay F22 chiến đấu a!
“Anh thật sự muốn mua nó?” An Sơ Hạ nghiêng đầu nhìn về phía ánh mắt vui sướng của Hàn Thất Lục.