“Người tốt sao?” Anh thì thào tự nói, đời này vẫn là lần đầu tiên nghe khích lệ a. An Sơ Hạ… Cô cũng thật đúng là đặc biệt. Nhấc chân, cước bộ kiên định đi đến cổng chính sân vận động ra.
Ánh mặt trời trút xuống mặt đất, ngồi trong chiếc xe thể thao mui trần màu đỏ, An Sơ Hạ tò mò đánh giá chiếc xe này. Loại xe này, tựa hồ chỉ có con gái mới thích đi? Quả nhiên, Lăng Hàn Vũ quả nhiên là chuẩn Gay! Cô tự nhận là người có tư tưởng thoáng, cho nên cô quyết đinh trở thành tri kỉ của Lăng Hàn Vũ.
Dù sao Gay chỉ có trong tiểu thuyết mới xuất hiện, tgặp thật trong cuộc sống thì cô chưa từng. Thật sự là mở rộng tầm mắt a…
Một chiếc Lamborghini chạy song song bọn họ. Khi đó An Sơ Hạ nghiêng đầu xem qua, vừa hay nhìn thấy trong cửa sổ xe Tiêu Minh Lạc ngồi trong xe mặt đào hoa. Xoay mặt qua, Tiêu Minh Lạc lớn tiếng đói với Lăng Hàn Vũ nói: “Nhớ rõ đưa cô ta về nhà, tôi hiện tại đi Atlantis.”
Nói xong, không đợi Lăng Hàn Vũ nói cái gì, Lamborghini ngay lập tức chạy như bay ra ngoài, rất nhanh liền biến mất. Oa, ở xa kia… Rất đẹp trai! Đương nhiên, cô hiện tại ngồi trên chiếc xe này cũng rất đẹp a, bất quá gió đem tóc trên trán cô thổi bay, lộ ra cái trán trơn bóng.
Nhìn nàng một cái, Lăng Hàn Vũ nhàn nhạt nói: “Dáng vẻ của cô rất giống với một người.”
“Người nào?” An Sơ Hạ miệng cười vui vẻ hỏi han. Lòng tràn đầy vui mừng chờ Lăng Hàn Vũ nói ra một cái nào đấy khi đó, lại nghe được Lăng Hàn Vũ sâu xa nói ” Khuôn mặt Phù Dung tỷ sau khi trang điểm” Khi đó sự hỗn độn đã triệt để rồi.
“Aaaa ” – Cô dương tay muốn đi ra ngoài, đột nhiên nhớ tới hiện tại là ở trên xe, cô không thể kịch liệt đòi xuống xe, nếu không người chết đúng là cô.
Thấp giọng cười nhạo một tiếng, Lăng Hàn Vũ một lần thu hồi tầm mắt. Anh ấy là đang nói đùa, kỳ thật trong lòng nghĩ muốn nói, cô giống người được gọi 《 người ngoại quốc lạc đường ở ngã tư 》 Anime nhân vật trung chính người Trung quốc.
Trầm mặc một hồi, An Sơ Hạ đột nhiên hỏi: “Tiêu Minh Lạc kia nói ‘Atlantis’ là cái gì? Theo ta được biết, Atlantis đúng là một tòa chìm nghỉm dưới đáy biển rất hoang tàn.”
Lăng Hàn Vũ không cho là đúng liền nhướng mày: “Cô trái lại với học thức uyên bác ha, đúng là cô vì cái tội gì mà không biết Atlantis của chúng ta là một quán bar sa hoa ở thành phố A?”
Quán bar sa hoa? Vì thế cô khẳng định lại là Hàn Thị hoặc là Tiêu Thị hay Lăng Thị sở hữu quán bar rồi. Cảm khái một tiếng, cô nhắm mắt lại nói: “Đến nơi bảo tôi.”
Nhìn sắc mặt ủ rũ của An Sơ Hạ, Lăng Hàn Vũ không nói thêm nữa, chỉ là “Ừ” một tiếng. Mấy phút đồng hồ sau, An Sơ Hạ bị một trận cực kì ngứa làm cho tỉnh.
“Ặcc..ặccc..” rốt cục nhịn không được, cô đưa tay quẹt mũi, dụi mắt muốn biết đã xảy ra cái gì. Kết quả nhìn đến Lăng Hàn Vũ tóm lấy một đoạn tóc của cô làm cong lại rỗi lau lau chọc chọc vào mặt cô.
Nhìn thấy cô mở to mắt, Lăng Hàn Vũ lập tức buông tay, ngồi trở lại chỗ, thản nhiên nói: “Đến chỗ.”
Anh ấy hoài nghi An Sơ Hạ là kẻ ngu ngốc, mỗi lần ngủ liền chảy nước mắt, thấy vậy… Trong lòng là lạ. Kêu cô lúc đầu không phản ứng quá, về sau lại phản ứng dữ dội.