Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Sở Kiều Truyện » Phần 51

Sở Kiều Truyện

Phần 51

Trăng tròn sao thưa, trung tâm trường săn không ngừng truyền ra âm thanh đàn sáo ca múa. Đại Hạ chuộng võ, người dân lấy anh dũng làm đầu để kỷ niệm tinh thần du mục của tổ tiên, gốc rễ dòng họ không bị lãng quên. Hoàng triều Đại Hạ một năm hai mùa xuân thu không thể thiếu sự kiện đi săn.

Hiện tại vẫn còn đầu xuân, Đại Hạ một năm có hơn sáu tháng tuyết rơi, mùa hè ngắn ngủi còn mùa đông lại rất dài. Không xa bên trong cánh rừng thỉnh thoảng vang ra tiếng người sục sạo, Sở Kiều biết đó là bọn lính đang tìm kiếm cọp gấu gì đó để làm vật đuổi cho buổi săn ngày mai.

Sở Kiều mặc một chiếc áo da chồn tuyết, bên ngoài khoác thêm áo lông màu tím nhạt, mang giày cũng cùng màu trắng, làm nổi bật con ngươi đen nhánh cùng màu tóc đen như mực. Chân chính nhận định thì Kinh Nguyệt Nhi này cũng được xem là một tiểu mỹ nhân, còn chưa trưởng thành mà cả người đã lộ ra vẻ thanh tú yêu kiều không thể che giấu.

Bầu trời đêm đen thẫm, đột nhiên có tiếng động nhỏ, một con bồ câu trắng đáp xuống trên mặt tuyết, đứng ở xa xa nhìn Sở Kiều, nghiêng nghiêng đầu rồi lẫm chẫm đi từng bước về phía nàng.

Đây là một con bồ câu sống ngoài hoang dã, không phải loại bồ câu đưa tin được nuôi trong nhà, cho nên nó vẫn hơi e dè khi gặp con người. Chắc là do thấy người này ngồi ở chỗ này lâu như vậy vẫn không nhúc nhích, chú bồ câu hơi ngạc nhiên nên mới tò mò muốn đi tới nhìn một cái. Sở Kiều ngẩng đầu lên, chú ý tới chú chim nhỏ thì khẽ mỉm cười, đưa tay vào trong túi áo móc ra một chút lúa mạch luôn mang theo bên người, vẫy xuống trên mặt đất.

Bão tuyết mịt mù nên kiếm ăn vô cùng khó khăn, chú chim bồ câu nhìn thấy lúa mạch thì vui vẻ chíp lên một tiếng, nhảy lên bay về phía Sở Kiều. Song, ngay lúc đó lại đột nhiên xuất hiện hai mũi tên nhọn từ xa bay đến, đồng thời cắm phập vào bụng và ngực chú bồ câu, máu tươi loan ra trên mặt tuyết như hồng mai nở rộ.

Theo sau đó là tiếng vó ngựa đột ngột vang lên, hai con khoái mã dẫn đầu vượt lên trước, một đỏ một đen vô cùng chói mắt. Nam tử cưỡi con ngựa đỏ thẫm khoảng hai lăm hai sáu tuổi, bộ dạng kiêu ngạo ngang tàng. Nhìn thấy người ngồi trên mặt tuyết, hắn không thèm hỏi liền giương cung lắp tên, bắn vèo về phía ngực Sở Kiều.

Trong nháy mắt, Sở Kiều chống tay trái lấy đà, linh hoạt như một con báo săn bật đứng dậy, xoay người dùng tay phải chụp lấy mũi tên, động tác nhìn như nhẹ nhàng nhưng lại vô cùng quyết liệt. Một cơn gió lớn thổi qua, tà áo lông của thiếu nữ bay phấp phới trong không khí, nhìn như bạch ưng vỗ cánh chực bay, nàng đưa ánh mắt sắc lạnh như băng giá nhìn về phía đám người đang chạy tới.

“Ngươi là hạ nhân nhà ai, vì sao giữa đêm lại lang thang ở khu vực săn bắn?” Một giọng nói âm lãnh vang ra từ trong miệng nam tử cưỡi con ngựa đỏ, hắn vô cớ đả thương người nhưng không hề có chút ăn năn hối hận. Trên người hắn mặc áo lông của loại chồn tuyết chỉ sống nơi cực Bắc, bộ dạng ung dung nhưng lại mơ hồ tản ra vẻ âm trầm rét lạnh không nói nên lời.

Nam tử cưỡi con ngựa đen cũng khoảng hai lăm hai sáu tuổi, mắt như chuông đồng, sắc mặt ngăm đen. Hắn nhảy xuống khỏi lưng ngựa, chạy đến nâng con bồ câu lên, “Mục Hợp Tây Phong, tính sao đây?”

Nam tử cưỡi ngựa đỏ lạnh lùng nhìn Sở Kiều một cái rồi quay sang nói với nam nhân kia: “Trát Lỗ, tên của ta cắm ở cổ họng, dĩ nhiên là ta thắng.”

Nam nhân kia nhướng mày, cả giận nói: “Làm sao ngươi biết mũi tên ở cổ là của ngươi, chúng ta đâu có khắc tên lên tiễn.”

“Tên do chính tay ta bắn nên ta tự nhiên biết.”

“Hừ, không được.” Trát Lỗ nói: “So lại một lần nữa.”

Mục Hợp Tây Phong nhướng mày, “Ngươi muốn so sao đây?”

“Đó, bắn nàng ta.” Trát Lỗ tiện tay chỉ vào Sở Kiều, nói: “Ở đây không phải có sẵn một đứa nô lệ sao? Bắn nàng ta đi.”

Sở Kiều chậm rãi nhíu mày lại, liếc mắt nhìn về phía Trát Lỗ nhưng hắn cũng không buồn chú ý.

Nam nhân xoay người phóng lên lưng ngựa, thấy nàng vẫn đang nhìn sang thì thúc giục: “Ngươi, mau chạy, chạy ra xa một chút.”

Sở Kiều trên dưới đánh giá hai người mấy lần, mi tâm nhíu chặt, sau đó hướng về phía Mục Hợp Tây Phong trầm giọng nói: “Ta không phải là nô lệ.”

Mục Hợp Tây Phong nghe vậy thì hơi chau mày, sau đó tựa hồ như có hứng thú liền nhướng mày nói: “Thế thì sao?”

Đúng vậy, thế thì sao? Mặc dù nàng không phải là nô lệ, nhưng đã là hạ nhân thì những kẻ quý tộc này cũng có thể tùy thời chém giết mà không cần bất kỳ lý do gì.

Sở Kiều không nói thêm gì nữa, xoay người đi về phía doanh trướng của Yến Tuân. Ngay sau đó một mũi tên đột nhiên cắm phập ở dưới chân nàng, Trát Lỗ tức giận quát lên: “Bảo ngươi chạy nhanh lên một chút, ngươi không nghe thấy sao?”

Đứng giữa cuồng phong rét lạnh, thiếu nữ đột nhiên quay đầu lại, hai mắt đen nhánh ném cho Trát Lỗ một cái nhìn sắc bén. Đáy lòng thiếu chủ của đất phong Tây Bắc – Trát Lỗ – bất chợt run lên, nuốt câu mắng người đã đến cửa miệng vào bụng.

“Nếu ta cưỡi ngựa thì hai vị chủ tử có thể bắn trúng ta không?”

Mục Hợp Tây Phong khẽ cong khóe miệng, chưa kịp nói thì Trát Lỗ đã cả giận đáp: “Đưa ngựa cho nàng ta.”

Một chiến mã toàn thân đen nhánh được dắt đến, Sở Kiều vỗ nhẹ lên đầu ngựa, sau đó quay đầu lại nhìn hai người một cái. Ban đêm gió rất to, cuốn tuyết bay từng vòng trên mặt đất, đập vào mặt đau rát.

Bỗng nhiên, thiếu nữ phi thân nhảy lên lưng ngựa, rút chủy thủ bên hông ra không chút do dự đâm thẳng vào đùi ngựa. Chiến mã hí lên một tiếng, dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai lao đi, tất cả còn chưa kịp phản ứng thì nàng đã biến mất khỏi tầm mắt hai người.

Trát Lỗ trợn mắt há mồm, hai mắt trừng lớn như mắt trâu, hồi lâu sau mới xoay đầu lại nói với Mục Hợp Tây Phong: “Nàng ta cứ như vậy mà đi mất?”

Mục Hợp Tây Phong quay đầu ngựa lại, làm như không có chuyện gì xảy ra, đi về phía có tiếng người ồn ào, hừ lạnh nói: “Chứ ngươi nghĩ sao?”

Trát Lỗ giận tím mặt, tức tối rống lên một tiếng. Trên mặt Mục Hợp Tây Phong lộ vẻ thâm trầm, con ngươi sắc bén khẽ lóe.

Còn chưa chạy đến gần doanh trướng thì đối diện xuất hiện một đội nhân mã đang vội vàng chạy tới, Sở Kiều kéo cương ngựa, cau mày nhìn kỹ thì nhận ra bóng người càng ngày càng gần kia chính là Yến Tuân cùng đám thị vệ A Tinh.

“A Sở!” Yến Tuân nhìn thấy Sở Kiều, một tay ghìm chặt dây cương, tiến lên phía trước trầm giọng nói: “Muội không sao chứ?”

“Không có chuyện gì.” Sở Kiều lắc đầu, hỏi: “Buổi săn đêm kết thúc rồi sao? Sao nhanh như vậy đã trở lại rồi?”

Yến Tuân nhìn thiếu nữ từ trên xuống dưới, thấy ngực nàng vẫn còn phập phồng, hơi thở hơi hổn hển thì lắc đầu, nói: “Về doanh trướng trước đã.”

Tối nay Yến Tuân tựa như đã mệt chết đi, vừa trở lại doanh trướng thì hai người liền tách ra trở về phòng riêng của mình. Lúc ra cửa, Sở Kiều vừa vặn đụng phải A Tinh cùng đám hộ vệ đang dẫn mấy đứa trẻ đi vào doanh địa. Nàng thoáng sửng sốt, lập tức tiến lên hỏi thăm.

A Tinh cung kính nói: “Cô nương, bọn họ là do thế tử mua lại từ bãi săn.”

Sở Kiều sửng sốt, trầm giọng hỏi: “Mua lại từ bãi săn? Là ý gì?”

“Đêm nay săn người, thế tử nói uống quá chén không thể tham gia, đám Cảnh tiểu vương gia và Linh vương thiếu tử không đồng ý, làm ồn ào một trận. Thế tử bất đắc dĩ đành dùng một trăm đĩnh vàng mua lại đứa trẻ trong lồng tre của mình.”

“Ừm.” Sở Kiều gật đầu, “Các ngươi mau lên, ta đi về trước.”

Thiếu nữ bình thản xoay người sang chỗ khác, gió đêm như cắt da cắt thịt thổi lên người, nàng vén màn trướng lên đi vào, bên trong vô cùng ấm áp, hoàn toàn khác biệt với bên ngoài. Nàng cởi áo lông ra rồi ngồi xuống trên giường êm, rất lâu sau, khóe môi đột nhiên nở một nụ cười diễm lệ.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206

Tags: , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất