Bốn người nhìn ngây người, còn Mộc Xuân Phong tập trung đích nhắm.
Tra Tiểu Tân thấy mình thành công khiến bọn họ chú ý, ngay sau đó lại cố ý thoát áo, chỉ cảm thấy áo trắng tung bay nàng đang mặc duy nhất cái yếm ngồi ở trên bạch mã, da thịt tuyết trắng lộ ra bên ngoài, đầu tóc đen nhánh tung bay theo gió, vô cùng phong phú. Mọi người hô hấp đều ngừng lại, có người thậm chí chảy máu mũi.
Mộc Xuân Phong vào lúc này đem tên bắn ra, trúng bên cạnh trung tâm một chút, bắn xong hắn nhìn về phía cô gái ngồi trên lưng ngựa, lộ ra nụ cười khinh thường, nàng rất giỏi dụ dỗ người khác.
Tra Tiểu Tân thoát xong áo lại cố ý đưa lưng về phía bọn họ từng chút từng chút cởi bỏ cái yếm, bóng lưng trắng nõn từng tấc lõa lồ, làm cho người ta mơ màng, mấy người chuẩn bị bắn tên đã sớm điên đảo tinh thần. Ở cổ đại chưa bao giờ có nữ tử thoát áo như thế, đối với Tra Tiểu Tân lộ lưng không có gì to lớn.
Quan trọng nhất là kich thích được họ!
Thoát xong cái yếm Tra Tiểu Tân hốt hoảng quay người lại,tất cả nam tử đang ngồi liền đứng lên nghĩ thấy được ngực nàng, mấy người cầm tên vốn hơi nóng đã bốc lên đầu, nhẹ buông tay, mũi tên tách khỏi dây cung, ngay cả mục tiêu cũng chưa bắn tới tất cả phóng xuống đất.
“Các ngươi thua!” Mộc Xuân Phong cười cao hứng vô cùng tao nhã, mấy người kia sửng sốt hồn không kịp thu hồi, đến khi Tra Tiểu Tân rời đi mới phản ứng lại, hối hận không thôi.
Chạng vạng tại Túy hoa lâu.
Bên trong đầy âm thanh trêu trọc, chơi đùa, nam nữ uống rượu ôm nhau mơ màng dưới ánh đèn, rất phóng túng.
Mộc Xuân Phong cùng Tra Tiểu Tân ngồi trong sương phòng hạng nhất chờ đợi, hắn từ từ phe phẩy quạt nhìn nàng nữa cười nữa không: “ Không nghĩ ra nàng có cách như thế, ai chỉ nàng?” nàng ngây ngốc ngay cả ai đối xử chân thật cũng không biết,lại nghĩ ra phương pháp tuyệt diệu như thế, nhất định có cao nhân chỉ giáo.
“ Tôn tử” Tra Tiểu Tân vừa ăn vừa nói, nơi này món ăn thật ron, rượu cũng vậy.
Thấy nàng nhìn chằm chằm thức ăn nhìn cũng không nhìn mình, Mộc Xuân Phong có chút không vui, chẳng lẽ hắn không đẹp bằng những món ăn trước mắt nàng? Nhưng vẫn giữ nụ cười tao nhã “ Tôn Tử là ai?” Mắt chăm chú nhìn nàng, quan sát nàng có nói dối hay không.
“ Chính là Tôn tử binh pháp! Trong ba mươi sáu kế không phải có chiêu mỹ nhân kế sao?” Tra Tiểu Tân nhìn hắn tỏ vẻ khinh thường, cằm lấy đùi gà liền dùng sức gặm. Ánh mắt Mộc Xuân Phong thoáng thay đổi, nữ nhân này và trước kia hoàn toàn không giống nha, nhưng không thể cụ thể chỉ ra nơi nào không giống, đúng lúc này tú bà mở cửa cười nịnh nọt.
“ Ôi! Mộc công tử sao người còn ngồi đây nha? Mị nương đã cởi hết y phục chờ ngươi đấy”
Mộc Xuân Phong tao nhã liền muốn đứng dậy rời khỏi phòng, chỉ nghe phía sau truyền đến tiếng nhai nuốt của Tra Tiểu Tân: “ A, ngươi đi sung sướng để lại ta một mình ở chỗ này nha!”
Tags: Truyện cổ trang, Truyện hài hước, Truyện ngôn tình, Truyện ngược đãi, Truyện Trung Quốc, Truyện xuyên không