Một vòng trăng sáng tỏ phía chân trời, ánh sáng man mát bên ngoài cửa sổ thổi vào, khẽ rùng mình.
Tra Tiểu Tân co người ẩn mình vào một góc, một khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn vô cùng bẩn, y phục màu trắng trên người cũng rách mướp, lôi thôi đáng thương. Gió lạnh thổi vào, vai nàng khẽ run lên.
Người nào? Rốt cuộc là ai muốn hãm hại nàng?! Hôm nay trong lời nói Thập Tam Vương gia vô tình nhắc đến vụ rắn độc lần trước, chẳng lẽ, rắn độc kia có người cố ý thả?!
“Nếu quả thật là như vậy, ngay từ đầu ta vào Lâu phủ đã có người bất mãn đối với ta, từ việc rắn độc lần trước đến độc dược rồi lại hãm hại ta và 9527 ở trên giường, cộng thêm lần này…” Tra Tiểu Tân chợt dừng lại, chỉ cảm thấy phía sau lưng một trận lạnh lẽo tản ra, bởi vì hôn 9527 mà Lâu Lan xém chút nữa không khống chế được đánh chết nàng, lần này lại bị hãm hại hạ độc Lâu Lan, nghĩ vậy nước trong khóe mắt chảy xuống, nàng không muốn bị Lâu Lan hiểu lầm, không muốn!!!
“Chậc chậc, khóc thương tâm như vậy.” Gia Luật Hằng chậm rãi ngồi xuống ở phía trước nàng, cười sâu xa.
“Ngươi…” Tra Tiểu Tân nhìn khuôn mặt trước mắt vừa quen thuộc vừa xa lạ, trong đầu nhanh chóng tìm tòi, chốc lát nghĩ ra: “A, ta biết rồi, ngươi chính là nam nhân ở bên ao kia!”
Gia Luật Hằng chau mày, trái lại ngồi xuống bên cạnh nàng, ánh mắt khó hiểu, nhìn nàng cười cười: “Ngươi còn nhớ rõ ta, có phải tình cảm của nàng đối với ta còn chưa dứt?”
Tra Tiểu Tân sợ run, gương mặt có ý liền xem thường, nghĩ thầm không thèm để ý đến hắn.
“Như vậy thôi mà đã tức giận? Hay để ta an ủi ngươi thật tốt.” Hắn nói năng ngọt xớt, nói xong liền ép buộc ôm nàng vào trong ngực hôn xuống, may mà Tra Tiểu Tân phản ứng rất nhanh nghiêng mặt sang bên bằng không đã bị hắn hôn lên môi rồi, vốn đang tức giận hắn lại đổ dầu vào lửa, hung hăng ném hắn một bạt tai.
Gia Luật Hằng không thể tin ôm một bên mặt, nhìn thấy ánh mắt trong suốt quật cường nhìn thẳng hắn, cười cay nghiệt: “Không sai, rất cứng đầu, ta xem ngươi có thể cứng đầu tới khi nào!” Nói xong đè nàng xuống dưới thân, thô bạo xé áo ngoài của nàng, trong bóng đêm bả vai nàng trơn bóng giống như một khối bạch ngọc trong suốt, bóng loáng nhẵn nhụi, cổ họng Gia Luật Hằng khô ráp, nhìn bả vai nàng liền hung hăng cắn xuống.
“Buông ra ta! Buông ra!” Cho dù Tra Tiểu Tân phản kháng như thế nào đều không thể rung chuyển hắn, ngược lại thân thể mềm mại bé bỏng dưới cơ thể chuyển động vặn vẹo lại càng kich thích ham muốn của hắn. Gia Luật Hằng không kiên nhẫn một tay nắm chặt hai tay nàng, sau đó tùy ý hôn gáy nàng, cổ nàng, mặt nàng. Khi hắn hôn nàng da thịt chạm vào nhau phát ra âm thanh, lưỡi liếm lên da thịt trắng mịn của nàng, giống như thưởng thức nhiều loại rượu ngon.
Tags: Truyện cổ trang, Truyện hài hước, Truyện ngôn tình, Truyện ngược đãi, Truyện Trung Quốc, Truyện xuyên không