Lâu Lan nhìn khoảng trống trong lòng, xoa lên đôi môi đỏ mọng có điều suy nghĩ, chỗ đó còn hơi ấm của nàng, ánh mắt tràn ngập nụ cười.
Hơn nửa canh giờ tâm tình Tra Tiểu Tân mới bình phục, không ngừng hít sâu, không ngừng tự nói với chính mình đừng khẩn trương sau đó đi đến bên trong đại sảnh, mặt trên có chén đựng nước ấm, nàng cầm trong tay liền đi về phía thư phòng, mới bước vào liền thấy Lâu Lan say mê vỗ về môi, trái tim run lên, nàng nuốt một ngụm nước bọt, đi đến bên cạnh bàn liền đổ nước vào trong chén, tay có chút run rẩy làm cho nước chảy ra ngoài chút ít.
“Đừng khẩn trương, sau này không được ngươi đồng ý, bổn vương sẽ không hôn ngươi.” Tay hắn chống cằm cười sáng loáng, còn cố ý đưa lưỡi không ngừng liếm cánh môi dụ dỗ nàng.
Tra Tiểu Tân suýt chút nữa phun ra máu mũi, quá ướt át đi! nhưng lại giả bộ bình tĩnh đưa chén tới trước mặt hắn: “Uống nước ạ.” Đáng chết, vừa mới yên tĩnh, trong lòng lại bắt đầu kêu gào mãnh liệt.
Lâu Lan miễn cưỡng vươn hai ngón tay kẹp lấy cốc nước, đặt bên môi vô cùng hấp dẫn, mắt thấy nàng có một chút dễ thương và xinh đẹp liền cười: “Bổn vương không muốn uống nước.” Hắn phát hiện bản thân thích trêu trọc nàng, quả thực muốn ngừng mà ngừng không được.
“Vậy chàng muốn uống gì?!” Tra Tiểu Tân cảm thấy hắn cười có chút nguy hiểm, vì thế thân thể từ từ lui về phía sau.
Lúc đó ngòai cửa vang lên tiếng bước chân, còn có nam tử đang cười vui vẻ: “Vương huynh, Thập Tam đệ đến thăm ngươi.”
Tra Tiểu Tân tò mò nhìn ra bên ngoài ai ngờ giọng nói khẽ cười của hắn vang lên bên tai: “Bổn vương nghĩ muốn uống nước bọt của nàng.” Tim đột nhiên nhảy loạn lên, Tra Tiểu Tân nóng đến đỏ mặt, vừa quay đầu chóp mũi liền đụng hắn cả hai chạm vào nhau, ngay sau đó hắn nghiêng mặt liền muốn hôn lên môi nàng, Tra Tiểu Tân vội vàng đưa tay đẩy ra, hô hấp bất ổn: “Không được! Bên ngoài có người sắp đến!” Nếu nàng đoán không lầm người đó chính là Thập Tam vương gia tối hôm trước đã xuất hiện!
Lâu Lan dùng sức nắm chặt cánh tay kháng cự của nàng, giọng nói bá đạo lại gấp gáp: “Bổn vương bây giờ rất khát.” Vừa nói xong liền có người đến, mà Thập Tam Vương gia thực đã đi đến trong phòng hướng về phía thư phòng đi tiếp , vừa đi vừa cười.
“Vương huynh, ban ngày ban mặt sao lại núp ở trong thư phòng thế.”
Môi hắn vừa chạm đến môi nàng, Tra Tiểu Tân liền nghiêng mặt qua một bên thở gấp gáp nói: “Không được, có người đến!”
“Bổn vương nói được là được.” Mặt hắn lộ vẻ giận dỗi, nói xong ngậm toàn bộ môi nàng trong miệng.
Tags: Truyện cổ trang, Truyện hài hước, Truyện ngôn tình, Truyện ngược đãi, Truyện Trung Quốc, Truyện xuyên không