“Không! Không phải như thế!” Tra Tiểu Tân thấy hắn hiểu lầm ý mình vội vã giải thích, tay còn vòng ôm cổ hắn không cho hắn rời đi, một đôi mắt sáng ngời lóe lên lời xin lỗi: “Ta không phải có ý này.”
Được nàng chủ động ôm, Lâu Lan nén lại lửa giận trong lòng, khuôn mặt tuấn tú yêu diễm cúi nhìn nàng, giọng nói lạnh như băng: “Nàng ghét bổn vương hôn nàng”
Tra Tểu Tân nhăn mặt lại, giọng nói oan ức: “Ta không ghét.”
“Vậy nàng thích bổn vương hôn nàng?” Hắn dẫn dắt từng bước, giọng nói khàn khàn có vài phần mê hoặc lòng người, cười quỷ dị.
Mặt Tra Tiểu Tân nhanh chóng đỏ au, lại sợ hắn tiếp tục hiểu lầm nên dùng giọng thấp nhất nhỏ nhất trả lời: “Dù sao cũng không ghét.”
Hắn nhướng mày, bàn tay lạnh lẽo đặt lên hơn phân nửa khuôn mặt nàng chậm rãi xoa lên gò má, tiếp tục mê hoặc: “Nàng rốt cuộc là ghét bổn vương hôn nàng, hay là thích bổn vương hôn nàng?” gương mặt hai người gần trong gang tấc, chỉ cần hắn cúi đầu liền có thể hôn lên môi nàng, bốn mắt đan vào nhau vào tạo ra tia lửa kịch liệt.
Tim Tra Tiểu Tân đập rộn lên, giờ phút này động tác thân mật và mờ ám vô cùng của hai người tra tấn lẫn nhau, nàng sợ hãi giống tiểu bạch thỏ nhìn hắn, nhỏ giọng nói: “Thích.”
“Thích cái gì?” Hắn cười, tay nâng sợi tóc đen nhánh của nàng lên mũi nhẹ ngửi, rất quyến rũ.
Tra Tiểu Tân bị nụ cười yêu nghiệt của hắn làm choáng váng, cắn cắn môi, quay đầu đi chỗ khác ngượng ngập nói: “Ta thích ngươi hôn ta.” Trời ơi, thì ra nói lời trong lòng ra tim đập nhanh như thế, cảm giác máu đang sôi trào!
Mắt phượng hắn mở to, nâng mặt nàng đối diện mặt hắn, môi đỏ mọng chậm rãi đụng nhẹ lên miệng thở ra hơi nóng: “Nếu thích bổn vương hôn, bổn vương sẽ…” Theo lời hắn nói, môi hắn càng ngày càng gần, càng ngày càng gần môi nàng.
Tra Tiểu Tân mở to hai mắt nhìn, trong lòng bàn tay lại liên tục ra mồ hôi, Lãnh mai hương trên người hắn xông vào trong mũi làm cho ý thức nàng bắt đầu tán loạn, hô hấp ngày càng chậm, lòng như là mong đợi hoặc sợ hãi, tất cả đều hoảng loạn không phân biệt được.
Thời khắc hai cánh môi mềm mại chạm vào nhau, Tra Tiểu Tân dừng thở, cũng không dám thở mạnh cả người kéo căng ngây ngốc nhìn hắn, mắt phượng nheo lại phân nứa chăm chú nhìn nàng, ngay sau đó, môi càng dùng sức dán chặt lên môi nàng, hô hấp nóng rực tay dừng ở cổ nàng, vuốt ve chung quanh gương mặt nàng, trêu chọc.
Tags: Truyện cổ trang, Truyện hài hước, Truyện ngôn tình, Truyện ngược đãi, Truyện Trung Quốc, Truyện xuyên không