Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Phi Duyệt Quân Tâm » Phần 159

Phi Duyệt Quân Tâm

Phần 159

“Mộc Xuân Phong!Chàng không tin thiếρ!” Ninh Thanh nhìn bóng dáng hắn lớn tiếng rít gào, nước mắt tràn đầy.

Nàng có thể chịu hắn không thương nàng.Nàng cũng cóthể chịu cuộc hôn nhân không có tình yêu, nhưng là nàng không thể chịu hắn không tin nàng.

Chẳng lẽ nàng trong mắt hắn thật sự không đáng tin sao? !

Thân ảnh màu lam đi phía trước đột nhiên dừng lại, hắn cười lạnh: “Ta nên tin nàng sao?” Trên đời này cả hắn còn không tin chính mình còn tin nàng sao? !

Nước mắt cố nén cuối cùng tràn ra,Ninh Thanh khóc nghẹn ngào, gằn từng tiếng: “Mộc Xuân Phong! Ta Ninh Thanh cho tới bây giờ không bao giờ làm chuyện vô sỉ như vậy.Ngươi không tin ta, việc hôn nhân của chúng ta cũng không cần lâu dài! Làm phiền ngươi hôm nay đã đem hưu thư đến Ninh tướng phủ!” Nói xong nàng che lệ gò má chạy đi ra ngoài, vài thị nữ hoang mang rối loạn chạy theo nàng.

Mộc Xuân Phong nhắm lại hai mắt hít sâu một hơi, là hắn quá đáng sao.Sau đó hắn mở mắt nhìn khuôn mặt tái nhợt như tờ giấy trong lòng nén lại ôm nàng vọt vào trong phòng.

Tuy rằng chỉ là ngã vào hồ nước nhưng hiện tại là xuân hàn se lạnh cho nên nước lạnh thấu xương.Hơn nữa Tra Tiểu Tân tích tụ nhiều tâm sự, cho nên là bệnh càng thêm bệnh,từ khi nằm xuống liền vẻn vẹn ba ngày không có mở mắt ra.

Vừa đem chén thuốc không đặt lên bàn,Mộc Xuân Phong ngồi ở bên giường nắm bàn tay lạnh lẽo của nàng đặt ở bên môi khẽ hôn, con ngươi đen như mực trước sau như một chính là dịu dàng, giọng nói có chút chua sót: “Đời này, ta sẽ chăm sóc nàng, tựa như như bây giờ.”

Mặc kệ nàng yêu hoặc không thương, ta đều không rời không bỏ.

Đã nhiều ngày, chiến hỏa mấy ngày liền, giết chóc không thôi.

Gia Luật Hằng dẫn quân đội một đường theo biên giới đánh ghiết chiếm thành không xa vạn dặm ở ngoài, thế tới rào rạt, hắn quyết tâm một hơi chiếm lĩnh toàn bộ Kỳ quốc, mà đội quân kỳ quốc có chút sợ hãi .

“Báo cáo Lâu tướng gia, quân châu bị chiếm đóng !”

“Báo cáo Lâu tướng gia, Trịnh tướng quân chết trận sa trường!”

“Báo cáo Lâu tướng gia, một đội binh lính toàn bộ bị giết !”

Không ngừng có người vén rèm tiến vào thông báo, sắc mặt Lâu Lan nhiều điểm trắng bệch.Tại đây lều trại giống như một khối bạch ngọc bàn trong suốt,mái tóc đen nhánh phủ trên áo choàng, có vài phần xanh biết, thiếu vài phần ung dung.

Bên ngoài lều trại không ngừng truyền đến tiếng hô và tiếng khóc của binh lính bị thương đau đến xé gan, hoặc tiếng pháo,tiếng đao, tiếng giết chóc, đây là một cuộc chiến gian khổ.Người thắng làm vua, kẻ thua làm giặc, từ xưa đến nay chưa từng thay đổi. Chẳng qua là mấy ngày ngắn ngủn,Gia Luật Hằng dẫn một đoàn quân giống như là được người trời trợ giúp, một đường vượt qua các khó khăn.Binh trận của Lâu Lan đều bị phá giải,người trấn tĩnh như hắn cũng có chút rối loạn.

“Báo… Báo cáo tướng gia.” Lại một sĩ binh vén rèm xe lên tim gan run sợ quỳ gối trước mặt Lâu Lan,cuối đầu xuống không dám ngẩng lên.

Mỏi mệt vô cùng xoa huyệt thái dương,Lâu Lan nhắm mắt nói: “Nói.” Hắn thực đã vẻn vẹn năm ngày không có ngủ , đôi mắt đen nhàn nhạt, sắc mặt tối tăm.

“Chúng ta… Chúng ta không đủ lương thực…” Nói xong, thần sắc binh lính có vài phần kich động và lúng túng.. Đối một quân đội mà nói lương thực so binh lính còn quan trọng hơn, không có lương thực, trận chiến không thể nào đánh tiếp! !

………

“Vận chuyển lương thực phải mất mấy ngày?Binh lực chống cự phía trước còn có thể chống đỡ được bao lâu? Binh sĩ đến chi viện tại sao còn chưa đến? Lương thực còn lại có thể chịu trong mấy ngày?” Có lẽ là binh lính sợ hãi một lần nữa kich thích sứ mệnh của hắn.Hắn bình tĩnh hỏi,không thể loạn,.Chỉ có hắn mới có thể giúp mọi người bình tĩnh.

“Năm ngày.” Có lẽ thấy hắn bình tĩnh nên bớt sợ hãi, binh lính cũng dũng cảm ngẩng đầu.

“Năm ngày…” Lâu Lan nhẹ nhàng nheo lại mắt phượng hẹp dài trầm tư,Ở đây năm ngày nếu gì bất luận có ý nghĩa chiếm thành thủ củng không được,tiếp theo có thể là bắc huyện cách kỳ quốc không xa. Hắn trong chốc lát liễm thanh nói: “Nói cho tất cả binh lính, giữ vững này năm ngày!”

“Đúng vậy!”

Hắn gật đầu vẫy tay ý bảo binh lính rời đi, chấp bút ở trên bản đồ lên kế họach mới.Khi thì nhíu mày, khi thì lắc đầu, khi thì đem giấy gom cùng một chỗ ném xuống, Hai đầu lông mày nhíu lại lo lắng,cũng không thể nói đau ở chỗ nào.

Nàng không biết có khỏe không?

Chỉ có thể tự trách mình đi.

Nghe tiếng gió ào ào, ánh mắt của Lâu Lan dần dần khép chặt.Nếu có thể, hắn hi vọng cả đời này không cần trở về, hắn không biết nên đối mặt với nàng thế nào.

Hắn muốn nàng, lại còn thiếu nàng một trách nhiệm.

Lần trước sau khi rớt xuống hồ nước lúc Tra Tiểu Tân tỉnh lại thì càng ngày càng gầy,ngoài nàng cả Mộc Xuân Phong cũng gầy yếu, nhưng nàng vẫn không chịu nói khúc mắc trong lòng với hắn, nhìn hắn như trước nhìn nàng dịu dàng cười, dỗ nàng ăn cơm, thường thay nàng nếm thuốc xem có đắng không nóng không, miệng hắn bị nóng rách da.Trong lòng có chút rung động nhưng vẫn không mở miệng được.

“Phải chăm sóc thật tốt cho vương phi.” Trước khi rời đi hắn dặn dò hạ nhân.Mấy ngày nay đều có tinh báo khẩn cấp, hắn dường như cả ngày đều ở trong triều đình cho nên không có bao nhiêu thời gian ở nhà, cho nên người cũng dần dần tiều tụy, nhìn thấy thân ảnh gầy gò của hắn rời đi trong lòng của Tra Tiểu Tân tâm giống bị kim đâm xúông rất khó chịu.

“Vương phi, người ngủ một hồi đi?” Hạ nhân đi đến bên người nàng hỏi.

Tra Tiểu Tân giả bộ nhắm mắt ngủ không nói lời nào, chờ mọi người lui ra đóng cửa lại khi mới từ trên giường đứng lên.Sau đó đẩy cửa sổ đào tẩu, khi tiếp xúc đến tự do nàng một khắc kia dường như là muốn bay đến, nàng biết với thực lực của Mộc Xuân Phong muốn ở Kỳ thành tìm một người thật sự là rất dễ dàng , nàng phải chờ trước khi hắn phát giác rời đi.

Lâu phủ.

“Ngươi tìm Tô Tiểu Lê dùm ta.” Nàng vội vội vàng vàng nói với người canh cửa.

Người canh cửa nhận ra nàng: “Thập Tam vương phi, Tô Tiểu Lê mới đi ra ngoài mua đồ ăn, không bằng Vương phi vào phủ đợi bà ta chút đi?”

Nghe được hắn gọi mình là “Thập Tam vương phi”Tra Tiểu Tân như là đã bị người khác đánh lén, giật mình hồi lâu không nói lời nào, sau mới bước nhanh rời đi, ở ngã tư đường tìm kiếm thân ảnh Tô Tiểu Lê, cũng không dám la lên, nguy hiểm hơn là cỗ kiệu của Mộc Xuân Phong đi thoáng qua, trong lòng âm thầm khẩn trương, lúc nàng dường như buông tha việc tìm kiếm đột nhiên vang lên giọng nói tràn đầy hy vọng.

“Thật thuận tiện nha, lần sau sẽ đến chỗ ngươi mua.” Tô đại thẩm cười tủm tỉm nhìn người cải trắng, nói xong cằm rổ liền xoay người, ai ngờ lại bị một người bắt lấy kéo vào bên trong ngỏ hẻm.

“A a a, ngươi ai a ngươi! Làm chi? !” Tô đại thẩm điên cuồng gào thét trên đường, nhưng là lại không có người chú ý tới bọn họ, cho đến bị kéo đến trong ngõ nhỏ thân mình mập mạp của bà mới có cơ hội thở, nhưng là kinh ngạc thấy rõ người rơi lệ trước mắt: “An Ninh?”

“Cầu ngươi, cầu ngươi giúp ta rời khỏi kỳ quốc, ta muốn đi tìm Tiểu Lâu!” Tra Tiểu Tân rơi lệ quỳ gối ở trước mặt nàng, một đôi mắt sáng tràn ngập cầu xin, khuôn mặt gầy, vừa thấy đã biết trong khoảng thời gian này nàng rất khổ sở.

Tô đại thẩm bị nàng đột nhiên khẩn cầu cùng quỳ xuống đất dọa nhảy dựng, vội vàng nâng nàng dậy, cho đến khi hỏi thăm nguyên nhân trải qua mới căm giận nói: “Ta không biết ngươi vì sao chịu gả cho Thập Tam Vương gia, thì ra hắn lại dùng phương pháp ti bỉ như thế bức ngươi xuất giá!”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất