Chỉ chớp mắt lại qua vài ngày.
Tra Tiểu Tân tỉnh lại liền ngáp to,binh thư trên bàn rơi xuống đất, đúng là mấy ngày nay Tra Tiểu Tân thức đêm để viết ra , tuy rằng nàng đối với giải binh trận không hiểu biết lắm nhưng là hay dở gì nàng cũng xem qua một ít điện ảnh và phim truyền hình nên đối với phương pháp đánh giặc cũng có hiểu biết.
“Woa!Mọi chuyện đã xong,hiện tại phải thực hiện nhiệm vụ này!” Tra Tiểu Tân mỉm cười rời giường.
Tất cả Lâu Phủ đều phủ một màu trắng,thanh tùng cao ngất.
Tuyết rơi lất phất ,cảnh tượng xung quanh rất tao nhã.
“Vị công tử này, xin hỏi ngươi tìm ai?” Gia đinh nhìn nàng cười hề hề hỏi.
Tra Tiểu Tân phẩy quạt tiêu sái nói: “Ta đến tìm một nữ tử họ Tô.” Chỉ thấy cả người Tra Tiểu Tân diện bộ đồ trắng,tóc được quấn cao,lông mày anh tuấn, một đôi con ngươi đen rạng rỡ có thần, đứng giữa nơi tuyết trắng giống như thần tiên,chỉ tiếc là… người hơi thấp!May là nàng vì mình làm một đôi giày cao,kết hợp với y phục cổ đại rất hoàn hảo nha,vì y phục rất dài nên có thể che khuất đi,nếu không thì đã lộ tẩy!
Gã gia đinh vừa nghe đến “Tô” này tự lập tức nhìn nàng giống như nhìn quái vật, lặp lại lời nói để xác định: “Công tử ngươi nói là dáng người như núi, mập mạp như lợn, Tô Đại Thẩm? !” Xem ra vị công tử này là có khẩu vị kỳ lạ ghê!
Tra Tiểu Tân không vui cau mày nói: “Không được vũ nhục Tô Tô của ta nha!”
Gã gia đinh nghe vậy hít sâu một hơi,nhịn xuống cảm giác buồn nôn tay giơ ra: “Công tử mời vào,bà ta ở hậu viên chuyên phụ trách gieo trồng hoa và làm cỏ…”
Tra Tiểu Tân đem quạt phe phẩy bước đi thật chậm,bộ dáng phong lưu tao nhã làm người ngoài không hiểu một người anh tuấn như vậy lại yêu một người mập mạp như Tô Đại Thẩm?Bởi vì mùa đông rất lạnh nên sáng sớm chỉ có mấy hạ nhân quét dọn,thật sự là không có người khác.
“Kì quái, nơi này rõ ràng là hậu hoa viên nha, thế nào không thấy được nhân?” Tra tiểu tân dọc theo thềm đá đi hướng cầu hình vòm, dưới cầu dòng nước bạc bạc, ngẫu nhiên có thoát phá khối băng trôi nổi quá.
“Vương gia chàng xem thiếρ đã đắp một người ở phía trước.”
Một thanh âm thanh hờn giỗi vang lên,Tra Tiểu Tân chợt có dự cảm không tốt,giọng nói này sao gần như thế? Ngẩng đầu nhìn lên,Lâu Lan quần áo đỏ thẩm bị một ít tuyết phủ lên,da thịt trắng noãn như tuyết,ngũ quan tinh xảo,môi đỏ như máu rất giống một yêu nghiệt nha!
Nhìn thấy Lục Uyển mềm mại không xương nắm cánh tay Lâu Lan, trong lòng chợt dao động, Tra Tiểu Tân cảm thấy trong lòng có cái gì ở bùng nổ, tay nắm chặt cây quạt như muốn bóp nát!!! Nàng lại dám quấy nhiễu hắn!
“Vương gia,việc kia đã giải quyết xong,chàng vui vẻ lên một chút nha.”
Việc kia ? ! Tra Tiểu Tân tức giận thiếu chút nửa hộc máu! Một đôi mắt tức giận nhìn thẳng Lâu Lan! Chuyện kia là chuyện gì? ! Là chuyện buổi tối sao? ! Buồn cười! ! !
Lục Uyển vẫn dựa vào Lâu Lan giận dữ trách mắng không ngừng, vẻ mặt Lâu Lan lạnh nhạt như tuyết không có tay đổi, một đôi mắt phượng hẹp dài đang nhìn đến một nam tử áo trắng đang đứng trước mặt,mắt trong phút chốc nheo lại,đôi mắt trong suốt linh động kia với lại vẻ mặt tức giận cắn chặt môi……… nhìn nàng giả dạng nam tử,cùng với dùng bút lông vẽ lên lông mày,tim hắn mãnh liệt run lên….. là nàng.
“Vương gia, người tuyết liền ở phía trước, lập tức đi ra .” Lục uyển thanh âm lạc lạc có thể nhường tra tiểu tân chấn động rớt xuống nhất nổi da gà.
Lâu Lan thái độ vẫn im lặng, chủ động ôm thắt lưng nàng vô cùng thân thiết còn cắn vành tai nàng, cố ý nói to gấp ba lần để người kia có thể nghe được tiếng nói: “Khó lắm mới được Uyển nhi nàng không sợ lạnh làm người tuyết, buổi tối bổn vương nhất định bồi thường nàng.”Cho dù nàng đứng ở bản thân trước mặt hắn cũng không chịu tỏ ra có quen biết, một khi đã như vậy có khác gì như người xa lạ!
Lục Uyển vui mừng quá đỗi,nũng nịu nói: “Chán ghét, vương gia chàng nói bồi thường làm thế nào có thể bồi thường!”
“Giống như đêm đó bồi thường nàng thậm chí so với đêm qua còn thoải mái hơn.” Lâu Lan hôn lên môi nàng,không ngừng giày xéo,chất lỏng màu trong suốt chảy ra bị hắn liếm hết.
Tra Tiểu Tân đầu tiên là ngẩn ra sau đó “két”âm thanh vang lên, quạt xếp trong tay bị nàng tức giận vặn gãy,tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, đáng giận! Hắn lại dám hôn nữ nhân kia! Còn say mê như vậy!
“A… Vương gia, không nên như vậy nơi này rất nhiều ngươi.” Sau một nụ hôn nồng nhiệt mái tóc của Lục Uyển đã sớm tán loạn, gò má đỏ hồng.
Lâu Lan còn chưa vừa ý liếm lên cánh môi sưng hồng của nàng,nhẹ nhàng cắn một cái,vừa lòng nghe được tiếng rên rỉ của nàng giọng hắn khàn khàn: “Đúng là yêu tinh dụ dỗ người,mấy ngày nửa nàng đừng mơ tưởng được xuống giường.”Chỉ có như vậy hắn mới có thể dần quên nàng ta,nghĩ vậy trong lòng thầm cười khổ….
Lời nói đó rõ ràng là ám thị.
Tra Tiểu Tân có ý tưởng mãnh liệt muốn đem tiểu đệ đệ của hắn đánh cho miệng sùi bọt mép!Cho đến khi hai người đó đến trước mặt nàng vẫn chưa phát hiện! ! !
Lục Uyển cười mỉm nói: “Tiểu công tử, ngươi chặn ở trước mặt chúng ta làm chi?” Cả người dường như ngã lên người Lâu Lan rất thân mật khăng khít.
Tra Tiểu Tânđiều chỉnh khó chịu trong lòng, nhìn hai người bọn họ tiêu sái múa quạt, mỉm cười: “Hình như là ngươi chắn ở trước mặt ta.”
“Ha ha.” Lục Uyển đột nhiên cười to,trong tay nàng cầm là quạt xếp bị rách te tua: “Quạt xếp đã gãy nha?”
Tra Tiểu Tân mặt cứng đờ,cúi đầu nhìn lại, quả nhiên, cây quạt trong tay nàng đã không còn là cây quạt nữa..tội quá!
Lâu Lan thấy dáng vẻ của nàng có chút khó khăn ánh mắt lạnh nhạt mới gợn sóng tản ra,chỉ là bên ngoài vẫn giả bộ lạnh nhạt.
“Rất buồn cười sao? Vậy ngươi liền cười đi! Dù sao bổn thiếu gia sẽ không nhường đường ! Muốn nhường cũng là ngươi nhường!” Tra Tiểu Tân hoàn toàn mất phong độ bây giờ rất giống một tên vô lại.
“Ai! Ngươi người này thế nào lại như vậy, đây là Lâu vương phủ, ngươi muốn cái gì? ! Còn không mau tránh ra!” Lục Uyển thấy hắn lại dám trước mặt mình làm càng liền giận dữ.
Ngay tại hai người tranh chấp không có kết quả,thì Lâu Lan ôm lấy Lục Uyển đi qua người Tra Tiểu Tân: “Nếu như thế, bổn vương nhường.” Nói xong hắn bỏi đi để lại Tra Tiểu Tân nghẹn họng đứng đơ người,tất cả lửa giận lúc này đều hóa thành đau thương,hắn ở trước mặt nàng ôm một nữ nhân khác……
“Vương gia,chàng xem! Đây là người tuyết do thiếρ làm,rất tròn ha? !” Lục Uyển vui vẻ chỉ vào người tuyết trước mắt,quả nhiên thật cao lớn thật tròn a a…
Tags: Truyện cổ trang, Truyện hài hước, Truyện ngôn tình, Truyện ngược đãi, Truyện Trung Quốc, Truyện xuyên không