Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Phi Duyệt Quân Tâm » Phần 129

Phi Duyệt Quân Tâm

Phần 129

Cái nam tử khác ào ào chạy đến nhìn lại,sắc mặt đều đại biến, trăm miệng cùng thốt ra một lời nói: “Trời ơi!Đây rốt cuộc là Trư Bát Giới chuyển thế hay là Hao Thiên khuyển đầu thai? !” Nói xong liền nôn mửa.

“A!Tại sao lại nói như vậy a? Ta không cho các ngươi vũ nhục bằng hữu ta!” Tra Tiển Tân nổi giận!

“Thôi ,thôi,thôi,ta còn muốn sống lâu vài thập niên, cục thịt mỡ này ngươi tìm cao nhân khác đi,chúng ta đi thôi!” Nói xong tất cả đều bỏ chạy giống như chạy chậm một giây sẽ bị thịt đè chết.

Tra Tiểu Tân ủ rũ chau mày ngồi ở đằng kia,tay chống cằm lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ, thật sự phải đích thân đi sao? !”

Nhưng vào lúc này Gia Luật Hằng đột nhiên đi vào,thấy trong phòng có mười mấy nam sợ run sợ đi ra ánh mắt hắn lúc đầu ngây ngô sau đó biến đổi cực nguy hiểm,mấy nam tử đó sợ quá còn không vọt lẹ. Nhận thấy bầu không khí yên tĩnh Tra Tiểu Tân lập tức quay đầu,nhìn Gia Luật hằng như có đều suy nghĩ vì thế nhíu mày hỏi :”Ngươi làm sao vậy?”

Gia Luật Hằng thu hồi những ý nghĩ hổn độn vừa rồi,cầm lấy quyển binh thư đi đến,ngồi xuống bên cạnh nàng uống ngụm trà nói: “Gần đây ta thấy ngươi không có chuyện gì vội hay là giúp ta, giúp ta giải bỏ binh trận đi.”

“A… Ai nói ta không vội? ! Chính nghĩa kêu gọi ta, mỹ nữ cần ta! Tiểu tân rất bề bộn nha !” Tra Tiểu Tân liền hát một câu của Châu kiệt Luân (Ca sĩ Jay chou ý) ánh mắt còn lóe sáng theo tràn đầy nghiêm túc.

“Khụ khụ…” Gia Luật Hằng bị sặc nước trà, khuôn mặt anh tuấn không che dấu được nụ cười, buồn cười nhìn nàng: “Ai giúp ngươi nghĩ ra câu đó,gieo vần cũng rất đặt biệt nha!”trong lòng khó chịu bỗng thoải mái không ít.

Tra Tiểu Tân khinh bỉ liếc hắn một cái, hừ nói: “Nói ngươi lại không biết.” Sau đó cúi đầu xuống phủi lên bức tranh, nếu nàng tự mình dụ dỗ Tô Đại Thẩm thì nàng nên mặc y phục gì đây? !Đang lúc suy nghĩ đột nhiên có thêm một bàn tay áp trên giấy,Tra Tiểu Tân không vui nhíu mày: “Ngươi làm gì đó? !”

“Giúp ta giải binh trận.” Gương mặt anh tuấn của hắn để sát vào nàng, ánh mắt nóng rực.

Tim không hiểu vì sao đập nhanh hơn thường ngày,hắn chưa từng gần nàng như vậy, thân thể của Tra Tiểu Tân lui lại sau đó cự tuyệt: “Không được, chờ ta làm xong mấy chuyện kia trước” Theo đuổi Ninh Thanh và theo đuổi Tô Đại Thẩm hai việc này cũng cần giải quyết gấp!

Gia Luật Hằng hiếm khi nhìn thẳng nàng,taycũng nắm chặt tay nàng , nói từng chữ: “Nếu không thể giải bỏ binh trận,ta sẽ không có thể cùng nữ tử ta yêu thành thân.” Lời này nửa thật nửa giả,dù không giả binh trận hắn cũng phải cưới nàng, chính là hắn chưa nói “yêu” thôi.

“A? ! Nghiêm trọng như vậy sao? !” Nàng há to miệng,ánh mắt thâm quần mở rộng thêm một vòng nhìn rất buồn cười.

“Ừ” Hắn gật đầu, vẻ mặt đông lại .Nếu ở lại hắn không đảm bảo được nàng lúc nào bị ám sát.Chỉ cần hắn rời đi thì nàng khác mới yên tâm.

Tra Tiểu Tân có chút đau đầu , tay chống lên gò má trầm tư suy nghĩ, nếu hắn thật sự cần vội như vậy sau này ban ngày nàng có thể suy nghĩ biện pháp theo đuổi Ninh Thanh và Tô Đại Thẩm,buổi tối có thể tăng ca giúp hắn giải binh trận. Nghĩ vậy nàng nhìn hắn lộ ra nụ cười ngọt ngào:

“Được!”

Hắn sửng sốt, gương mặt tuấn lãng hiện lên nụ cười đuôi lông mày nhếch lên, đáp nhẹ một tiếng: “Được.”

Hai người nhìn nhau mỉm cười, rất ăn ý nha!.

Giống như đêm tối,đều cô độc.

“Phái người đi ……”Tiếng ho khan truyền máu thấm ướt đẩm áo choàng,dường như có thể ngửi thấy mùi tanh của máu.

Diêu Định lo lắng nhìn nam tử ngồi trên giường hai gò má gầy gò ,liền gật đầu: “Vương gia an bày người bảo vệ An Ninh cô nương đi, ta tin tưởng về sau sẽ không có ai có thể tổn thương tới nàng.”

Lâu Lan không nói gì thêm, nhìn thoáng qua lấy khăn tay che miệng,trên khăn tay trắng có dính vài giọt máu đỏ tươi.

“Vương gia…”Hắn nhịn không được muốn nói cái gì,nhưng nhìn thấy vẻ mặt ảm đạm của hắn nên nén lại,thời khắc hắn cần người bầu bạn nàng kia cũng không ở lại.

Trên hành lang dài tối đen như mực có một đoàn người đang đi đến,dẫn đầu là Lục Uyển, chỉ thấy lông mày thanh tú của nàng nhíu lại giống như đang giống như suy ngẫm chuyện gì, bước chân cũng vội vàng, cuối cùng đi đến thiên lao rồi dừng lại, sau đó đi vào,mới vừa đi vào thì nghe được tiếng khóc nức nở,trong đây tối đen như mực tiếng khóc của nàng làm cho người ta sởn tóc gáy.

Mới ngắn ngủi ba ngày mà cả người Thu Dung gầy gò không giống người, một đôi mắt to sáng ngời nhưng bây giờ tiều tụy u ám,tóc tai rối loạn giống như người bị điên .

“Tiểu Thu.” Lục Uyển đi vài bước đến bên cạnh ngồi xổm xuống ôm chặt nàng,lại nghe thấy nàng rên rỉ, nàng lập tức nới ra quan tâm hỏi: “Tại sao lại như vậy?”

“Đau.” Thu Dung khẽ hừ nhẹ,lông mày nhíu lại thật sâu,gương mặt gần như tái nhợt trong suốt tay che ngực.

Vẻ mặt Lục Uyển không đành lòng, thở dài lắc đầu nói: “Tiểu Thu, tại sao có thể như vậy? !” ChỈ nghe nói là Thập Tam Vương gia bị thương nhưng thế nào lại liên quan đến nàng ?”

“Tỷ không biết, không biết,Lục Uyển, cứu tỷ với!” Thu Dung rơi lệ lắc đầu,giọng nói cầu khẩn.

Lục Uyển lòng hơi chấn động,cũng thương cảm đứng lên lại không biết trả lời như thế nào,nàng có cầu xin vương gia nhưng là vương gia không đồng ý,nàng cũng không biết làm sao?

“Hôm đó rốt cuộc xảy ra tỷ nói cho muội nghe xem ?” Không hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì Lục Uyển bèn hỏi,có lẽ biết thêm một chút cầu xin cũng dễ hơn.

Thu Dung vừa khóc vừa nói: “Ta cũng không biết,tỷ đang ngủ đột nhiên bị một thanh kiếm đâm vào người…” Nói đến đây nàng dừng lại như sợ tiết lộ chuyện gì, Lục Uyển liên tục hỏi nhưng càng cái gì cũng không chịu nóithần sắc quái dị.

“Muội không nói ta làm sao biết…”

“Ta là bị oan nha !”Lời nói yếu ớt hàm chứa oan tình,Thu Dung chưa nói xong nước mắt đã rơi đầy mặt,thân hình gầy gò run rẩy.Lục Uyển còn muốn nói thêm thì lão bà đứng phía sau mở miệng.

“Nên uống thuốc….. .”

Nghe được chữ “thuốc” Thu Dung trở nên khẩn trương,nắm chặt tay Lục Uyển nói: “Uông thuốc gì ? !” Bị nhốt trong thiên lao nhiều ngày nàng ngay cả cơm cũng chưa ăn,làm sao có thể uống thuốc?

Lục Uyển có chútkhông đành lòng,đứng dậy nhìn lão bà kia nói: “Dù sao vương gia cũng không biết,thuốc này không bằng đổ đi…” Nàng không nhẫn tâm nói cho Thu Dung biết đây là thuốc phá thai.

“Ha ha, uyển phi nói linh hoạt, đến lúc đó tội nhưng là tất cả nô tài trên người!” Bà già đó lạnh lùng cười giễu cợt,nhìn sang mấy nữ tử bên cạnh ra dấu,các nàng liền đi đến nắm chặt tay Thu Dung,hai người kế bên giữ chân nàng,còn hai người trước mặt nàng bắt đầu rót thuốc vào miệng nàng.

Thu Dung giống như điên loạn liên tục lắc đầu: “Không! Ta không uống!” Dùng sức lực giãy giụa, miệng phát ra âm thanh đau khổ.Nước mắt hình tròn chấn động rơi xuống.Âm thanh thê lương vang lên trong đêm giống như nữ quỷ bị xử oan.

Quá trình ngắn mà nhanh,chỉ nghe thấy nàng giãy giụa kêu to âm thanh càng ngày càng yếu,dưới thân một dòng máu tươi chậm rãi chảy ra,gương mặt Thu Dung trắng bệch thở hổn hển,giọng nói đau khổ: “Con,con của ta a!” Mất đi hài tử làm nàng đau đổ ngất đi….

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất