Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Phi Duyệt Quân Tâm » Phần 117

Phi Duyệt Quân Tâm

Phần 117

Tra Ttiểu Tân nhìn bộ dáng hai người bọn họ ân ân ái ái nàng gượng cười,sắc mặt tái nhợt,dùng hết sức lực vịn tường đứng lên, giữa bụng từng trận quặn đau,nàng là đau bụng kinh hơn nữa còn đau kịch liệt!Nhớ tới mỗi lần đến ngày này nàng đau giống như chết nằm ở trên giường đâu cũng không thể đi!Vừa đứng lên chỉ nghe tiếng bước chân phía sau truyền đến,nàng ngoái đầu nhìn lại tim chấn động mạnh.

“Thực xin lỗi, đại tiểu thư! Chúng tôi đã tới chậm!”Mấy nam tử trong tay cầm cây gỗ nói xin lỗi,sau đó ánh mắt giận dữ nhìn Tra Tiểu Tân, vây xung quanh nàng đánh loạn xạ.

“A…”Trên người Tra Tiểu Tân nhận đủ những cú đánh nặng lẫn nhẹ,nàng nhanh lấy tay che đầu những người đó không những đánh còn dùng chân hung hăng đá vào thân thể của nàng,máu trên mặt đất tuyết càng ngày càng nhiều, vẻ mặt Mộc Xuân Phong do dự nhìn Tra Tiểu Tân bị vây đánh,vốn định mở miệng khuyên can nhưng nhìn thấy mỹ nhân đang ngoan ngoãn rúc vào trong lòng lại im lặng,có thể hưởng thụ nhiều một giây thì đỡ một giây.

“Ngươi dám bắt nạt tiểu thư chúng ta!Đánh mạnh hơn cho ta!”

Gậy gỗ như mưa đánh lên người Tra Tiểu Tân,trên cánh tay còn có đùi, mặt nàng đã sớm bị đánh sưng lên,làm bụng nàng càng quặn đau,tay vừa định sờ đến thì bị ai đó đạp mạnh một cước,tất cả thân thể của Tra Tiểu Tân đều cứng ngắc,khóe môi tràn máu tươi.

“Đi thôi,ta đưa nàng về phủ.” Mộc Xuân Phong thấy thế ánh mắt trở nên sắc bén,liền đem người trong lòng đỡ lấy đi ra ngoài ngỏ hẻm,nếu như không sớm chút đưa nàng trở về mấy hạ nhân đó cũng không dừng tay,thời khắc nhìn thấy nàng bị đánh hắn hận bản thân không nghĩ đến biện pháp giải quyết.

Thấy bọn họ đi những người đó mới không đánh nàng nữa,hùng hổ rời đi.

Tra Tiểu Tân giống như đã chết nằm xấp trên mặt đất,cả khuôn mặt biến thành màu xanh tím,phía dưới là một vũng máu.Qua thật lâu thật lâu thân thể mới chuyển động,nàng thở hổn hển che bụng từ từ đứng lên,loạng choạng đi về phía trước,đi đến đâu trên tuyết đều lưu lại nhiều vết máu nơi đó, gió lạnh thổi qua,nàng chuyển động một chút nơi bị đánh đau đến thấu xương nhưng là nàng lại nở nụ cười, chỉ cần hắn quen được nữ tử ấy là đủ rồi.

“Hôm nay,đi đến nhà ta được sao?” Ninh thanh trong lòng hắn ngượng ngùng ngẩng đầu nói, toàn lộ thiên thực.

Mộc Xuân Phong vừa định quay đầu nhìn xem Tra Tiểu Tân như thế nào,bị nàng hỏi như thế không thể làm gì khác hơn đành nhìn nàng cười “Được!”Hắn nén lại lo lắng trong lòng,bước chân càng nhanh hơn.

“Mấy người các ngươi đem người kia đi đến nha môn đi!Tránh cho hắn sau này gây hại cho nữ tử khác!” Ninh Thanh dặn dò,mấy người kia nghe được sau đó lập tức chạy ngược lại.

“Không cần làm lớn,có lẽ hắn chỉ muốn đùa giỡn với nàng.” Mộc Xuân Phong vội vàng lên tiếng kêu dừng lại.

Ninh Thanh nhìn hắn cười dịu dàng: “Ta chỉ không muốn nữ tử khác gặp chuyện không may” Nghe xong lời của nàng Mộc Xuân Phong lông mày nhíu lại không phản bác cho nên đành không nói.Vẻ mặt u ám,hắn đã làm một chuyện vô cùng ngu xuẩn.

Trên đường phố người đến người đi,mọi người nhìn thấy Tra Tiểu Tân đi đến sợ tới mức rút lui vài bước, nàng đi cà nhắc,mặt lộ vẻ hoảng sợ, quần dín chặt vào người,tay thì che bụng đau đến thở ra hơi: “Đáng chết,ra tay nặng như thế!”

“Thì ra ở phía trước,đuổi theo cho ta!”Phía sau truyền đến tiếng bước chân,Tra Tiểu Tân hoảng hợ lập tức đảo mắt,những người đó đang cầm theo gậy đuổi theo nàng.

Tra Tểu Tân vội nhịn cơn đau tính bỏ chạy,những người đó đuổi theo phía sau,nàng vòng mấy phố lớn hẻm nhỏ thể lực dần dần suy yếu không chống đỡ nổi,nhất là khuôn mặt gần giống như tuyết tái nhợt.Lúc đó những người phía sau đuổi tới,nàng nhìn sang ven đường có một cỗ kiệu xa hoa,không cần suy nghĩ liền chui vào.

“Mẹ kiếp!Người đâu không thấy!Chúng ta tách ra rồi đuổi theo!” Mấy người kia tìm hoài không thấy,cho nên chia nhau ra để tìm nàng.

“Ơ… A…” Tra Tiểu Tân đau đến mồ hôi tuôn ra,tay run rẩy dường như muốn đem đôi chân kia phá vỡ,lúc này mới bừng tỉnh,nàng đang gục lên một người khác! Ngẩng đầu lên là lúc gặp phải mắt phượng hẹp dài kia,sâu thẳm giống như đêm tối. Nhàn nhạt lãnh mai hương trong cỗ kiệu tản ra, hít vào trong phổi, đầu óc lại ong ong nổ vang! Hắn là — Lâu Lan!

“Đáng chết! Không tìm được.” Bên ngoài lại bắt đầu vang lên tiếng cãi nhau.

Tra Tiểu Tân sợ tới mức ngừng thở,cả người gục trên người hắn thấy không được tự nhiên nhưng không dám rời đi,nhịp tim không khống chế được,không biết là bởi do bị người ta đuổi giết hay là vì……..hắn.

“Lão đại, ngươi xem!Máu từ đây tràn đến bên trong kiệu,hắn nhất định ở bên trong!”

“Đúng,chúng ta tốt nhất nên xem thử.” Nói xong mấy người kia liền đi tới phía kiệu.

Ánh mắt Tra Tiểu Tân hàm chứa cầu xin nhìn Lâu Lan,nàng không dám nói lời nào,nàng sợ vừa nói ra hắn sẽ biết nàng là ai.

Lâu Lan lẳng lặng nhìn nàng, trong mắt không có một tia cảm xúc,đợi đến lúc mấy người kia từ từ vén rèm lên mới mở miệng, : “Ai dám vén rèm.” Tuy chỉ có bốn chữ ngắn ngủn lại tỏ ra uy nghiêm.Tra Tiểu Tân nhẹ nhàng thở ra nhưng bụng lại kịch liệt quặn đau,một giọt lệ trong mắt nàng rơi xuống trên ngón tay thon dài của hắn.

Quả nhiên,mấy người ngoài rèm lập tức giật mình,lão đại trong nhóm lễ phép nói: “Vị công tử này,chúng ta đanh tìm một dâm tặc,kín xin ngươi mở rèm cho chúng ta tìm một chút?”

Nghe được hai chữ dâm tặc Tra Tiểu Tân vừa tức vừa buồn cười,cứ như vậy gục vào người hắn nhưng lại không có gì sợ hãi .

Lâu Lan mắt phượng u ám đột nhiên nở nụ cười: “Tại sao tìm dâm tặc phải lên kiệu bổn vương tìm?”Giọng nói mặc dù cười lại hàm chứa ý khác.

“A? !” Nhũng người kia nghe được hai chữ “Bổn vương” sợ tới mức nhìn lẫn nhau, phải biết rằng ở Kỳ quốc người có thể nói chuyện lãnh đạm làm người khác kinh sợ chỉ có một,chính là…….Lâu Lan vương.Mọi người sợ tới mức quỳ rạp xuống đất liên tục cầu xin tha thứ.

“Cút!” Hắn nhẹ nhàng phun ra chữ này,con ngươi nhìn xuống giọt lệ chưa khô trên ngón tay.Vừa nói xong mấy người kia sợ tới mức hồn đều không liền chạy trốn.

Cỗ kiệu một mảnh yên tĩnh.

Tra Tiểu Tân nghe được tiếng bước chân đi xa mới dám hít thở nhưng vừa nghĩ đến mình còn nằm trên người hắn sợ tới lập tức rời đi,hai tay chấp lại nhìn hắn liên tục cúi đầu nói cám ơn,sau đó chạy đi,màng xốc lên thời khắc đó một thân ảnh xinh xắn lanh lợi lảo đảo bước ra giống như là bất cứ lúc nào cũng có thể té xỉu.

“Vương gia,đồ đã mua xong .” Diêu Định từ một bên cửa hàng đi đến cỗ kiệu nói.

Lâu Lan chậm rãi đem ngón tay dính giọt lệ kia đến bên môi hôn lên,lòng không thể ức chế co rút đau đớn, nói giọng khàn khàn: “Phái người theo dõi bảo vệ nàng,có bất kỳ tin tức gì đều phải bẩm báo.” Từ lúc nàng vừa mới ngẩng đầu một khắc ấy hắn liền nhận ra nàng,ánh mắt tinh khiết trong suốt như vậy. Hao hết tâm tư tìm lâu như vậy nàng đột nhiên xuất hiện trước mắt,chỉ là ở trước mặt nàng hắn không thể biểu hiện một tia cảm xúc mừng như điên ra, bởi vì hắn sợ kinh động nàng, sợ nàng một lần nữa rời đi.

Thì ra đôi khi yêu chính là trầm lặng.

“Dạ!” Diêu Định tuy rằng nghi ngờ nhưng vẫn nghe theo lời hắn đi theo.

Gió thổi tung màn kiệu lên, trên đất tuyết vẫn còn nhiều vết máu chưa khô,ánh mắt sâu xa của Lâu Lan chợt hiện lên sát ý, môi mỏng lạnh lùng mở ra: “Ninh tướng phủ.”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất