_ Chị à, chị không sao chứ!!!- Băng Trinh sốt sắng hỏi nó.
— Chị không sao…Cám ơn các anh em đã đến giúp sức, Băng Băng này cảm kich vô cùng.!!! Cám ơn.!!!- nó cúi đầu về phía mọi người, xúc động…cuối cùng thì nó cũng không đơn độc.
_ Anh em, xông lên…trả thù cho Bang Chủ.!!!- Jun chỉ đạo, tất cả xông lên cùng lúc…tiếng dao kiếm va vào nhau xoang xoảng…hàng loạt người gục ngã, lê lết trên nền nhà đầy máu…lão Kim hoảng sợ đã bỏ chạy.!!!
— Jimmy, giải quyết chỗ này dùm em…!!!
_ Ok, cẩn thận nhé. Anh lo xong vụ này sẽ đến giúp em.!!!
_ Chị…cầm lấy cái này đi.!!!- Băng Trâm đưa cho nó một khẩu súng.
— Trời, em tìm thấy nó ở đâu vậy? Chị tìm hoài mà không ra đó.!!!
_ Lúc vào đây, em vô tình nhìn thấy một tên thuộc hạ đang cầm nó…Em biết khẩu súng này rất quan trọng với chị lên em phải lấy cho bằng được để trả cho chị đấy.!!!
— Ok, cám ơn em nhiều…Cẩn thận nhé!!!
_ Dạ, chị cũng vậy!!!
…
Lão Kim nhanh chân lẩn vào góc khuất nào đó, làm nó tìm hoài không thấy…Trên sân thượng của khu nhà sập xệ, lão ta đang tìm cách nhảy sang tòa nhà bên cạnh…Nó nhanh tay rút súng chĩa về phía lão…
— Ông nghĩ lần này ông lại may mắn thoát chết à???
Lão ta đứng khựng lại, khuôn mặt có đôi chút biến sắc…
_ Cô cứ bình tĩnh, chúng ta có thể thương lượng mà.!!!
— Loại người như ông mà cũng biết dùng từ thương lượng sao, câm cái miệng thối của ông lại đi…đồ khốn.!!!
_ Con nhãi, nhìn lại đằng sau mày đi. Xem ra lần này tao lại là người may mắn hơn mày rồi.!!!- Lão nhếch mép cười mỉa mai.
Nó quay người nhìn lại thấy Hera cũng đang cầm một khẩu súng chĩa về phía nó, nở nụ cười khiêu khích…
_ Hera bắn nó đi…!- Lão Kim nhìn ả ta thúc giục.
_ Ông im đi, chờ tôi bắn cô ta xong. Rồi sẽ đến lượt ông đấy.!..(Ả nhìn nó đầy thù hận)- Sao hả? Tôi đã nói tôi sẽ giết cô đấy, lên giọng dạy đời nữa đi…Hôm nay tôi sẽ đòi lại những gì thuộc về tôi, cô chết đi Bin sẽ là của tôi mãi mãi, bởi vì chỉ có tôi mới xứng đáng với tình yêu của anh ấy thôi.!!!
— Cô nói hay nhỉ, đã bao giờ tôi níu kéo anh ta đâu…cô cứ thoải mái mà yêu đi. Chỉ có điều,…cô tầm thường quá nên anh ta chán cô là phải rồi.
_ Mày nói cái gì, thật quá quắt…anh ấy sẽ vẫn yêu tao nếu mày không xuất hiện. Xem hôm nay tao sẽ xử mày thế nào đây…Bùm(tiếng súng vang lên chát chúa)…Á.!!!
— Là cô ép tôi đấy nhé, đối với người chưa dùng súng bao giờ như cô thì tôi chỉ cần 1 giây để hạ gục. Lo mà chăm sóc bản thân đi…cô không làm gì được tôi đâu.
_ Mày được lắm… Tao thề sẽ giết mày!!!(Hera ôm cánh tay bị nó bắn trúng, đang rỉ máu…miệng rít lên từng tiếng).
_ Ha ha ha, hai đứa chúng mày thật là ngu ngốc, giờ này mà vẫn còn tranh giành nhau thằng oắt đó à…Mở to mắt ra mà nhìn đi, nó sắp về thế giới bên kia rồi đấy.!!!
Cả nó và ả ta cùng nhìn về phía lão Kim chỉ…
— Nhất Bảo!!!…Ông, đồ khốn.!!!- nó thốt lên giọng đầy giận dữ khi nhìn thấy hắn đang bị treo lơ lửng bên trên một chiếc thùng chứa đầy dầu hỏa…chỉ một sơ xuất nhỏ là hắn sẽ chẳng còn cơ hội sống sót…chiếc đèn cồn đang dần dần đốt cháy sợi dây và khi dây đứt sé kéo theo ngọn lửa…Kết quả, mọi thứ sẽ nổ tung.!!! Lão Kim thật là ghê ghớm.
_ Mày phải biết rằng tao không dễ mắc lừa mày mới phải chứ, mày thằng đó chẳng có ý nghĩa gì với mày…nhưng nhìn ánh mắt mày và nó tao cũng đủ hiểu tình cảm giữa chúng mày tiến triển ra sao rồi, cũng đừng tự trách bản thân mình ngu ngốc…tao chỉ phục tao quá thông minh thôi…ha ha ha.!!!