Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Những người con gái tôi không thể quên » Phần 49

Những người con gái tôi không thể quên

Phần 49

Ngày mai cô bảo vệ, sáng nay hắn đến sớm đón cô. Hắn đưa cô đi in bảng biểu rồi đưa cô ra trường để cô hướng dẫn ký. Sau đó hắn đưa cô ra Kim Mã thuê bộ quần áo dài để cô mặc cho ngày mai. Hắn đề nghị tặng cô một bộ áo dài nhưng cô bảo cô không dùng nhiều, may lãng phí, mà đi thuê chỉ vài chục ngàn thôi. Nói mãi, năn nỉ mãi không được nên hắn chiều cô. Hắn muốn tặng cô một món quà nhưng cô nghĩ cho hắn, cho cô. Sinh viên làm gì có tiền tiết kiệm một chút còn có tiền đi chơi đó đây. Cái đó với cô cô quý hơn. Chỉ mấy việc đó thôi đã hết buổi sáng. Hắn và cô về nhà cô ăn trưa xong rồi chiều hắn giúp cô ôn lại toàn bộ luận văn. Cả buổi chiều cô tập trình bày cho nhuần nhuyễn và trả lời một số câu hỏi cô và hắn sưu tầm được từ khoá trước. Đến hơn 4h chiều thì hắn thấy cô cũng đã khá hòm hòm và an tâm được rồi.

– Thôi nghỉ đi em giữ sức khoẻ cho ngày mai.

– Anh thấy thế được chưa, em lo lắm.

– Anh cũng đi xem qua một số buổi bảo vệ của mấy anh khoá trước rồi, anh thấy thế là được. Còn quan trọng em phải giữ bình tĩnh lúc lên trình bày thôi.

– Em run lắm anh ạ. Mai anh phải ngồi để em nhìn thấy em đỡ run nhé.

– Tất nhiên rồi. Anh sẽ luôn ở bên em, em đừng lo.

– Vâng, thế anh nhé.

– Bây giờ em đi tắm rửa vệ sinh đi nhé. Anh về nhà tắm rửa một chút rồi anh qua mình nấu ăn luôn. Hôm nay anh ăn với bọn em nhé.

– Vâng, vậy anh cứ về đi nhé.

Hắn giúp cô dọn dẹp bảng biểu cẩn thận vào rồi mới về. Về đến nhà hắn đi tắm rửa một chút rồi nằm nghỉ ngơi xem tivi. Mấy ngày nay hắn toàn bận bịu công việc của cô có xem được tin tức gì đâu. Ngồi xem vậy thôi nhưng đầu óc của hắn chỉ nghĩ lo cho cô. Hắn lo lắm, chỉ sợ cô mất bình tĩnh thì hỏng. Nhưng hắn biết thực ra đó cũng không quan trọng lắm vì kiểu gì cô cũng tốt nghiệp với bằng Khá rồi, nhưng được điểm cao thì vẫn hơn. Có được điểm cao thì công lao của hắn trong thời gian qua mới được đền đáp xứng đáng. Hắn cũng sẽ rất vui với điều đó. Tuy nhiên hắn cũng nghĩ nhiều câu an ủi nếu chẳng may cô không được điểm cao.

Đến 6h hơn thì hắn rời nhà sang nhà cô. Thực ra hắn muốn sang sớm hơn nhưng hắn ngại tắc đường, trời mùa hè 5h vẫn còn rất oi bức. Mà đường từ nhà hắn sang nhà cô thì hôm nào cũng tắc nên cũng không vội gì. Hắn nghĩ tối nay sẽ đưa cô đi chơi đâu đó để cô có tinh thần thoả mái, để cô ngủ ngon ngày mai còn vào cuộc chiến cuối cùng.

Vừa đến nhà cô thấy có tiếng con trai vọng ra. Nghe tiếng khá quen, hắn định thần nghe kỹ và nhận ra đó là tiếng anh trai cô. Hắn định vào chào hỏi anh một tiếng thì nghe thấy câu chuyện có Chương và hắn nên hắn dừng lại để nghe, không vào nữa.

– Thuỷ này, hôm trước thằng Chương về quê, nó uống rượu với tao và nói nó đang tìm hiểu mày phải không.

– Dạ anh có đến đây vài lần.

– Thế chuyện mày với thằng Q thế nào rồi.

– Em và anh vẫn yêu nhau, chả có chuyện gì cả.

– Tao nói thế này, mẹ mất sớm, bố thì hay uống rượu mà có để ý đến anh em mình mấy đâu. Chỉ có hai anh em mình, tao là anh tao phải có vài lời khuyên mày trong việc này.

– Vâng anh cứ nói.

– Mày với thằng Q yêu nhau tao thì không có ý kiến gì cả vì tao thấy nó cũng ngoan. Nhưng so sánh với thằng Chương thì thằng Q kém hơn hẳn. Thằng Chương thì mày cũng rõ rồi, cùng quê mà nhà nó căn bản nhất quê mình. Nó lại là thằng cầu tiến, mới có 30 tuổi mà đã khá thành đạt. Tao hơn nó 4 tuổi mà vẫn còn kém nó. Nó chỉ có cái tội hơi bốc đồng tý chứ thật ra rất tốt. Mày xem còn ai tốt hơn nó.

– Nhưng em và Q yêu nhau, em không thích anh Chương.

– Chúng mày chỉ yêu nhau sinh viên vớ vẩn thôi. Chứ còn cưới nhau thành vợ thành chồng thì khác em ạ. Phải lấy thằng như thằng Chương mới được. Tao là anh mày tao nói thật. Nhà thằng Q cũng khá nhưng tao thấy nó yếu đuối lắm, mọi việc toàn bố mẹ lo cho hết. Ra trường chắc xin vào đâu làm một thằng cán bộ quèn không khá được đâu em ơi. Thằng Chương nó tự nó vươn lên và rất có ý chí. Tao trải nghiệm cuộc đời có kinh nghiệm hơn mới khuyên mày thế.

– Anh Chương nhờ anh lên nói điều này à.

– Không, tao nghĩ tao là anh mày nên tao mới nói. Mày cứ suy nghĩ cho kỹ nếu bỏ được thì bỏ đi em ạ. Cuộc đời còn dài, không ai lấy tình yêu ra để ăn để sống đâu. Chỉ có tiền mới làm cho con người ta hạnh phúc thôi.

– Anh lúc nào chả tiền. – Cô vặc lại.

– Rồi em ạ, sau này mày mới thấy lời tao là chính xác. Có khi lúc đó mới cảm ơn anh mày. Tao là anh nên tao cứ khuyên mày thế không sau này lại bảo anh mày biết anh mày không nói.

– Thôi chuyện của em em sẽ tự quyết đinh và em không hối hận đâu.

– Mày bướng lắm, anh nói thế mà vẫn còn bướng.

– Thôi anh để em yên, ngày mai em bảo vệ rồi lại thêm chuyện này nặng hết cả đầu.

– Vậy thôi tao không nói nữa. Đây tao cho mày ít tiền để mai đi bảo vệ và mua sắm cái gì đãi bạn bè mừng ngày bẻ bút.

– Nhiều vậy anh.

– Anh cho thì mày cứ lấy đi còn nhiều hay ít. Mày chỉ sỹ diện hão.

– Dạ vậy em xin, em cảm ơn anh. Tối nay anh ngủ ở đâu.

– Không, bây giờ tao về đây, tao đi nhờ xe thằng bạn lên tranh thủ thăm mày. Mai nhớ bảo vệ tốt rồi gọi điện về cho bố, cho tao nhé.

– Dạ vâng trưa mai em sẽ gọi về.

– Việc tao nói mày cứ nghĩ cho kỹ đi mà lựa chọn. Anh không xui dại mày đâu.

– Được rồi, thôi anh về đi không muộn rồi.

– Vậy thôi tao về đây.

Nghe đến đây hắn đi sâu vào phía trong để tránh mặt anh trai cô. Hắn không muốn gặp anh trai cô lúc này. Đợi anh cô đi khuất hắn mới vào nhà. Nhìn cô lúc này vè mặt vừa pha bực bội vừa ưu tư. Vừa nhìn thấy hắn cô nói luôn.

– Anh đây rồi.

– Anh trai em vừa ở đây à.

– Anh cũng biết anh vừa ở đây sao. Anh gặp anh ngoài đường à.

– Không anh đến lúc hai anh em nói chuyện với nhau.

– Anh nghe hết cả rồi à.

– Ừ.

– Anh giận anh ý.

– Không, anh phải cám ơn anh ý, anh nói nhiều điều rất thật.

– Anh sao vậy.

– Anh không sao cả.

– Em không hiểu ý anh.

– À anh nói khá đúng về anh, quả thật anh từ xưa đến nay sống quá phụ thuộc vào sự giúp đỡ của ba mẹ. Có lẽ anh cần phải thay đổi cần phải có một định hướng mới cho cuộc đời mình.

– Anh à, cái này để sau đi được không.

– Ừ.

– Anh có buồn không…

– Không, không buồn.

– Đừng nghĩ ngợi gì nhé, vào đây ăn cơm với em.

Cô an ủi hắn. Cô biết bất kỳ ai nghe câu chuyện vừa rồi đều phải suy nghĩ huống chi là hắn. Cô cũng biết hắn tin cô nhưng nếu hắn không buồn thì hắn có lẽ quá vô cảm. Dù gì thì mai cũng là ngày quan trọng của cô. Hắn cần phải làm cô vui lên mới được. Không để những chuyện như thế ảnh hưởng đến cô được.

– Em ơi, ăn cơm xong mình đi đâu chơi cho em thoả mái đầu óc nhé.

– Vâng anh em mình đi nghe café ca nhạc nhé, hôm nay em có rất nhiều tiền.

– Ừ em đi đâu anh cũng chiều.

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất