– Đi đâu mà bây giờ mới về.
Tôi lí nhí trả lời:
– Con sang nhà thằng An mượn sách của nó.
Rồi tôi lẳng lặng dắt xe vào nhà. Lên gác xép cất sách vở, tôi nghe thấy tiếng hát nhẹ từ trong gác xép vọng ra. Trong cái đầu đang u tối của tôi như có ánh điện loé lên. Bạn đã bao giờ có cảm giác phòng đang tối bật đèn lên ánh sáng chan hoà giúp ta nhìn thấy mọi thứ chưa. Với tôi cảm giác lúc này là như vậy. Chị đó là ánh sáng loé lên trong đầu tôi. Tôi như con sóc nhảy vội vàng hai, ba bậc của cầu thang chạy thẳng lên gác xép nới phát ra tiếng hát nhỏ đấy.
Vừa vào trong tôi nhìn thấy chị đang ngồi vừa gấp quần áo vừa hát nhẹ. Tôi đánh rơi cặp xuống đứng xững người nhìn chăm chăm vào chị không chớp mắt. Trong tôi lúc này mọi thứ lẫn lộn không hiểu gì cả. Nếu bố mẹ biết chuyện rồi thì sao chị vui thế, tại sao bố mẹ không nói gì với tôi, tại sao chị lại về quê đột ngột… Tôi không thể cắt nghĩa được mọi chuyện, mọi thứ cứ vụt qua đầu tôi như tôi đang ngồi trên xe ô tô nhìn những cảnh vật bên ngoài lao ngược chiều vun νút.
Các bạn biết không, tại sao tôi lại đi sâu nói về tâm trạng của tôi ngày hôm sau như vậy vì đây đúng là khoảng thời gian mà tôi nhớ đến cả đời lại không giám thổ lộ với ai. Tôi không ngờ sau bao nhiêu năm tôi mới mạnh dạn kể ra được. Sau này dù có qua nhiều mối tình trong lúc cao hứng hoặc trà dư tửu hậu cũng có nói sơ qua với các chiến hữu. Tuy nhiên truyện với chị và một người con gái nữa tôi sẽ kể trong thời gian tới là tôi luôn giữ bí mật, luôn tâm nguyện sống để dạ chết mang theo. Quay trở lại câu chuyện, chị giật mình nhìn lên một hình ảnh mà in hằn vào bộ nhớ tôi bao nhiêu năm không thể phai mờ. Vì hình ảnh này mà sau này người con gái tôi yêu bao giờ về góc cạnh khác nhau có đôi chút giống với hình ảnh đó của chị.
Chị ngồi đầu ngoảng lại, mắt mở to, má hây hồng, tây vẫn đang gấp dở cái quần âu, chị vừa mới tắm nên tóc vẫn còn ướt và chị vắt lên phía đằng trước. Đặc biệt là nụ cười mà tôi không thể diễn tả được, nó toát lên sự hạnh phúc, tự nhiên pha với ánh mắt có đôi chút ngạc nhiên của chị. Tôi vẫn thầm trách sao mình không có tí năng khiếu vẽ, hoạ sỹ thì có phải đã có một bức tranh tuyệt đẹp ra đời. Tâm trạng tôi lúc này nó cứ làm sao, vừa vui, vừa ấm ức mà lúc đó lại là trẻ con nên mắt đã rưng rưng gần khóc. Đáp lại là một câu hỏi nhẹ nhàng:
– Em về rồi à, sao nay về muộn thế.
Tôi chưa kịp trả lời như thể phát hiện ra vẻ mặt của tôi lúc bấy giờ chị lại hỏi tiếp:
– Em làm sao thế.
Tôi chạy lại gần chị và hỏi dồn dập:
– Sao cả ngày nay chị đi đâu mà không nói với em, em sợ quá.
Chị hình như cảm nhận được sự quan trọng trong lời nói của tôi chị cười nhẹ và nói:
– Chị về quê thăm bố mẹ vì hôm nay không phải học chiều mà chị còn phải xin tiền bố mẹ để đi học nữa chứ. Thế làm em sao.
Tôi nghe xong câu nói đó cười ngay được, một tảng đá trong lòng rơi mất. Tôi nói để tối em kể cho. Chị cười đôi mắt có đuôi. Tôi lại nhảy chân sáo cầm quần áo xuống nhà đi tắm. Xuống đến nhà mẹ tôi nói:
– Thằng này hôm nay làm sao, cả ngày lầm lì mà tối đến thì cười nói nhảy nhót.
Tôi không nói gì mà chui tọt vào phòng tắm. Một cảm giác thơi thới nhẹ nhàng lan toả. Có lẽ đó là cảm giác hạnh phúc mà mọi người vẫn cố tìm cố lý giải. Đối với tôi đó chính là hạnh phúc.
Cả nhà vào ăn cơm tôi mới biết lý do tại sao hôm nay bố tôi không nói gì. Chả là vào sáng nay khi chị về quê, ý mẹ tôi có gửi một số quà về cho mọi người nhưng nhiều quá. Sợ chị không mang hết được nên bố tôi gàn thì mẹ tôi cự nự thế là hai ông bà có tý mếch lòng nhau, thế là không nói chuyện với nhau bữa trưa làm cho thằng con vãi hết cả đái. Đúng là trâu bò đánh nhau ruồi muỗi sợ hết hồn. Ăn xong cơm chị rủ đi ăn kem rồi về học vì hôm nay chị có tiền. Tôi chở chị đi ăn kem trên đường tôi kể chuyện hôm nay cho chị, chị lúc cười rũ ra vì sự ngây thơ của tôi, nhưng có những lúc cũng trầm tư.
Tôi cảm giác chị hình như cũng sợ rồi. Nhưng trong chị tôi thấy không có cảm giác chị hối hận về việc đã làm tối hôm qua. Chúng tôi ăn kem xong đi lượn qua bưu điện mua báo và về nhà. Các bạn biết rồi đấy khi đã hiểu nhau, đã đi qua ranh giới rồi thì mọi việc không còn ngại ngùng nữa. Dĩ nhiên để có thể dấu mọi người đến bây giờ khi có nhiều người tôi vẫn là Q ngây thơ bé bỏng bị chị trí đầu hay bẹo má, vỗ mông. Còn chị vẫn tung tăng hồn nhiên vui vẻ hoạt bát. Khi cả nhà đã chìm vào giấc ngủ, tôi nhẹ nhàng khoá cửa rời bàn học, tắt điện chui vào nằm cạnh chị. Chi đang đọc báo, khi bị tôi tắt điện chị bắt bật lên để chị đọc tiếp. Tôi nói:
– Em phải ngủ mà bật điện thì em không ngủ được.
Chị nói:
– Ờ thì đi ngủ đi nhé.
Gi0ng chj rat mat me. T0i cu0i tham chui vao 0m chj. Chj day ra chj bao di ngu di. T0i cu c0 tjnh 0m chj cu0i va de yen. Mac du h0m qua t0i va chj da la cua nhau nhung vj mjnh c0n jt tu0i nen van s0 chj m0t phep. Mu0n lam gj deu phai xin phep t0i h0i tham:
– Chj 0i cho em s0 ti chj nhe.
Chj kh0ng n0i gj chj hjc hjc cu0i rat duyen. T0i vua dua tay vao chj nam lay va n0i ghe the. T0i s0 qua nen nam im va 0m chat chj. Tuy nhien kjch ban dua day d0 chj m0t tj r0i t0i cung lu0n tay vao du0c trong ao cua chj, r0i sau d0 la du ljch ca c0 the chj. Ca t0i va chj deu thieu kinh nghiem, nen viec kh0i d0ng cung hoan toan ban nang. Chj thay thjch ch0 nao chj bao t0i s0, xoa ch0 d0. C0n ve phan chj thj lu0n tay vao quan t0i nam chat lay thang em. N0i that v0i cac bac nhieu khi dau qua do bj nam chat ma kh0ng giam keu vj chj s0 chj d0i y kh0ng cho thj mjnh thiet. Chu bay gi0 con nao nam chat mjnh qua thj phai c0 yeu cau menh lenh r0 rang ngay kh0ng mat hung. Du0c m0t luc t0i m0i thu thj:
– Em xem phim xa h0i den thay may dien vien bu nhu em be hay chj de em thu.
Chj kh0ng n0i gj chj vua nham mat vua gat dau. T0i b0 len bu ti chj. Tr0i 0i sao cam giac lai thjch the. T0i say sua bu xoa het tren lai du0i, c0n chj nham mat lac dau, u0n eo ngang d0c. T0i thay chj hjnh nhu rat thoa man. Den bay gi0 t0i kh0ng c0n nh0 t0i lam nhu vay bao lau chj nh0 la rat lau. Sau d0 thj t0i va chj lai nhap vao la m0t, lai dua day, lai vung vay va lai bung n0 r0i met ru ra. T0i nam im tren ngu0i chj m0t luc thj nam sang ben canh. Chj nam ngua ngu0i, m0 h0i tren tran lam tam, c0n t0i m0 h0i nhe nhai. Chj nhjn thang len tran nha hai tay giang thang len tren phja dau va mat rat man nguyen. Du0c khoang m0t luc chj nh0m day h0n chut len tran t0i va n0i that dju dang:
– Em yeu cua chj.
Chua n0i dut cau chj chj nhan mat:
– Khieρ m0 h0i gj nhieu the, man chat m0m.
T0i luc d0 kha met nhung rat thu gian nen kh0ng n0i gj. Chj cu0i:
– Met qua a, khieρ khoe nhu trau.
T0i thay chj dang mac quan ao vao va c0 y djnh di ra kh0i man. T0i h0i:
– Chj di dau day.
Chj bao:
– Chj phai di tam chu kh0ng ngu du0c. Th0i em mac quan ao vao di.
Tôi dạ một tiếng và bảo chị cho xin cốc nước nhé. Chị cười và ra ký hiệu đồng ý sao lúc đó chị đẹp mê hồn. Được một lúc chị mang nước lên cho tôi uống và kèm theo một chiếc khăn tay. Chị lau mặt và người cho tôi và nói cho nó thơm tho để còn ngủ ngon. Sau khi xong chi mang các thứ xuống nhà và khép cửa chui vào ôm tôi ngủ. Tôi và chị chìm sâu vào trong giấc ngủ đến sáng hôm sau.