Lúc bấy giờ, chỉ có phòng HB và phòng ông kia có máy, mà phòng ông kia thì còn 2 ông anh nữa, nên chỉ hay tập trung lên phòng HB xem phim. Thực tình cái vụ xem phim này là em muốn gần gũi HB hơn thôi, chứ hay ho gì xem phim kinh dị 1 đống người như này, em thích xem phim kinh dị, phim ma, nhưng xem kiểu này thì chả có cảm xúc gì. Và em nghĩ 2 người kia cũng thế (thằng T và ông Th) Và trong khoảng thời gian này, em đã có 1 vài suy nghĩ thú vị về mối quan hệ giữa em và HB (Chỉ là suy nghĩ chứ không dám chắc – Nghĩ lại thấy mình thật là ngu khi ngày ấy vẫn không chắc là cô ấy có thích mình không)
Bình thường, lúc nào cũng là HB làm DJ, mở phim, next tập… Cả lũ chỉ việc ngồi ở giường chờ và xem. Sau khi mở phim xong, tất nhiên, HB cũng sẽ leo lên giường và kiếm 1 chỗ ngồi. Vấn đề bắt đầu khi mà lần nào em cũng cảm thấy hình như HB chỉ kiếm chỗ gần mình, xem phim đến đoạn gay cấn (kinh dị) thì lại bấu hoặc ôm chặt tay mình, ôi phê vãi cả loz.
Trong thời gian này, em đã tưởng tượng và suy nghĩ rất nhiều về hành động đó của HB, nhưng tất cả chỉ là suy nghĩ, không dám khẳng định và cũng chưa dám tin vào điều đấy (chắc cái máu FA nó vậy) Trong thời gian đấy, cuộc sống của em là đi học, chơi game và xem phim với HB.
Cùng thời điểm, vâng, vì lý do em là game thủ, không những là game thủ mà còn có thể nói là 1 game thủ có nghề. Tiếp cùng thời điểm, trên Hà Nội em có 2 đứa bạn nữa từ thời cấp 3, bọn này hay rủ em đi chơi game qua đêm, và có 1 vài lần em không đi được, chỉ vì HB. Bọn nó đến tận chỗ trọ để đón em với thằng T đi (bọn em không có xe) bình thường thì không sao, nhưng HB mà biết là lại không đồng ý cho em đi. Thực sự là khó xử khi mà, 1 nửa muốn đi chơi với bọn bạn, 1 nửa lại muốn chiều lòng và ở nhà với người đẹp.
Nhưng trong cách ứng xử, em vẫn tỏ ra với HB là mình muốn đi với bọn bạn hơn, thái độ kiểu năn nỉ xin xỏ cô ấy. Có lần, HB còn nhốt mình trong phòng của HB, khóa cửa và để chìa khóa vào áo ngực… Cái tình huống mà em tưởng chỉ có trong phim. Cá biệt có lần, vì HB cũng giấu chìa khóa vào cái khu vực đó, em đã bế bổng HB lên, bế từ chỗ ghế đang ngồi máy ra giường, đặt HB xuống giường. Chà chà, thời trang của HB thì hầu như lúc nào cũng là mát mẻ, lần này là áo dây quần đùi. Lúc đặt HB xuống giường, em chống tay quỳ gối, tư thế đang đè bên trên HB, nhưng không có sự va chạm cơ thể. Hic, bộ ngực em hằng ao ước ấy, hiện giờ chỉ cách mặt em có vài cm, mùi thơm từ cơ thể HB tỏa ra, thật là dễ chịu và kích thích. Ban căng lắm rồi, cơ mà cũng may, đang mặc quần dài. Cuối cùng, cái máu FA lâu năm của em cũng không cho phép em làm gì thêm nữa, mọi việc dừng lại ở đó.
Đù, và thế là cũng có vài lần chỉ có thằng T đi chơi cùng 2 đứa kia, em cũng thấy hơi có lỗi (Trước khi quen HB em không bao giờ từ chối đi chơi với bọn nó) Sau khi bọn nó đi, em cũng ở lại phòng HB thật muộn để nói chuyện. Nhưng rồi cái gì đến cũng phải đến, cũng tới lúc em phải xuống phòng đi ngủ. Lại 1 mình em với không gian vắng lặng như tờ, làm cho em càng cảm thấy buồn hơn. Giá mà có HB ở bên cạnh mình lúc này nhỉ…
…
10/11/2008…
Đều như vắt chanh, cứ 1 tháng mặc định em và thằng T đều về quê 1 lần. Bọn em đều là bạn thân hồi cấp 3 với nhau, 2 gia đình cũng biết nhau. Quê ở Hạ Long, cũng không xa lắm, xe khách hết có 5 tiếng là đến nơi thôi.
Hôm đó, bọn em về quê vào lúc sáng, khoảng 7h. Sau khi chuẩn bị hết đồ đạc xong, không quên việc chào tạm biệt HB. Em lấy điện thoại và bấm số gọi HB. Sau khi nghe biết em về quê, HB bảo em lên trên phòng gặp. Không chần chừ, em phi lên phòng HB ngay lập tức.
Vừa lên đến cửa phòng cũng là lúc HB mở cửa bước ra ngoài. Đập vào mắt em là 1 bộ áo ngủ và quần sê lếp, không mặc áo ngực.
– Mặc thế này ra ngoài mà không ngại à.
– Không, có ai đâu mà ngại (Đuuuuuù, thế mình là cái đéo gì đây) thế cậu về quê à.
– Ừm, tớ về mấy hôm rồi lên.
– Lên nhớ mang quà cho tớ nhé, đi đường cẩn thận đấy.
Sau đó, HB đến ôm em 1 cái, em cũng chỉ đơn thuần vòng tay ôm lại thôi (em ôm ngang lưng thôi nhé)
– Ừ, thế tớ về đây.
Tạm biệt HB lên đường về quê, suốt dọc đường đi, hình ảnh HB ban sáng cứ hiện lên trong đầu em cùng vài câu hỏi nhức nhối.
13/11/2008…
Cuối cùng 3 ngày ở quê xa HB cũng trôi qua một cách bình thường, chả giống trong phim gì cả. Có lẽ một phần cũng là do em nhớ nhà, nhớ mẹ nữa. Tính em xa nhà quá 1 tháng là không chịu được, nhớ lắm.
Đúng như những gì em đã nói với HB trước khi về quê, em mang lên một ít bánh trái, đồ ăn để nấu cơm, và mấy con mực khô tối lên là liên hoan luôn. Trong lúc nướng mực, thằng T chạy đi mua chai rượu (thằng này máu cái khoản rượu bia lắm, còn em thì chịu, trước giờ bạn bè ép lắm 2 3 chén là nghỉ) Thôi thì cũng chẳng mấy khi, chấp nhận cho nó mua rượu cho nó vui. Như thường lệ, mực hết thì em cũng chỉ hết 1 chén rượu con con. Có lẽ lúc này, HB nảy ra ý định là xem em say sẽ như thế nào, và em say có hỏi gì khai đấy không, em cũng đoán trước được là như vậy, nhưng thực sự mình cũng không có điều gì đáng xấu hổ phải giấu, và HB thì ép em quá. Qua 1 vài lượt đưa đẩy, em thấy khó chịu vì cứ nài em hoài, thôi thì đấy, cho nó biết em say như thế nào. Trước đến giờ em chưa bao giờ say, vì có uống nhiều bao giờ đâu, nên cũng định xem mình say nó ra sao. Quyết là thế, không xài chén nữa, cầm chai vốt ca, em tu liền 1 hơi (dự là 1/3 chai) Em không thích cái mùi vị của rượu lắm nên không thích lằng nhằng, định làm 1 phát say luôn. Thấy vậy, HB cầm chai rượu dừng em lại. Thằng T thấy em uống thì cũng máu “Tao uống với mày” Cầm chai rượu lên cũng làm 1 hơi (thằng T time đấy cũng đang buồn tình con bé học cùng lớp – 1 con khốn nạn) Dứt hơi ngồi 1 lúc, em thấy đầu óc choáng váng, mệt mỏi, chỉ muốn gục luôn xuống. Một lúc sau, thằng T sau khi tu hết phần còn lại của chai rượu thì nằm lăn ra đấy ngủ luôn. Còn HM cũng đã lên phòng. Em nói với HB:
– Đây là lần đầu tiên tớ uống nhiều thế này đấy…
– Thế à, thế có mệt không?
– Có, mệt lắm, mà hình như rượu vào làm cho con người có cảm giác tự tin hơn thì phải, có thể làm những điều mà bình thường không dám làm (câu này chắc nửa là của rượu, nửa là của em, em mệt nhưng em vẫn nhận thức được sự việc, điều gì đang diễn ra)
– Như là gì?
– Em liền nhìn xuống dưới đùi HB, bộ lốp căng đét trắng nõn làm em xao xuyến (hôm đấy HB mặc váy ngắn) Chiếc váy vốn đã ngắn sẵn, lại còn bị xộc xệch càng hé lên trên cái khu tam giác quỷ ấy. Sau ánh nhìn đấy, không chần chừ, em đưa tay ra túm lấy chân váy của HB, hơi nhấc lên một chút, HB vẫn không có phản ứng gì, chỉ nhìn em bằng cái ánh mắt dễ thương đến chết người đấy, và rồi…
…
– Làm gì đấy…
– Kéo lại cho bớt hở, thôi cậu lên phòng đi, tớ đang say lắm rồi, ở đây tớ lại làm điều gì không hay lại…
– Cậu dám làm gì chứ?
– Biết đâu đấy, thôi lên phòng đi, tớ ngủ đây.
– Ừm, thế cậu ngủ đi nhé, tớ lên đây.
Sau khi HB lên phòng, em nằm vật luôn ra đấy, nhưng không ngủ được, đau đầu quá không ngủ được. Lần đầu tiên em uống nhiều như vậy. Được một lúc, em nhận ra HB đang đứng nấp ngoài cửa nhìn vào (cửa phòng em không đóng) Em vờ như không biết, và bắt đầu hành động có chủ ý khiến cho HB phải vào với em. Em quỳ theo kiểu úp mặt vào tường, đập đầu vô tường mấy phát không mạnh, nhưng cũng đủ gây ra tiếng bộp bộp khiến cho người ngoài nhìn vào thấy khá đau đớn. Đúng như dự liệu, sau khi thấy cảnh đó, HB lập tức chạy vào với em, ôm lấy em và xoa đầu em như một đứa trẻ.
– Tớ xin lỗi, cậu ngủ đi nhé…
– Ơ, cậu chưa lên ngủ à (giả vờ ngơ ngác)
– Ừ, cậu ngủ đi, tớ ở đây rồi.
Kết quả đúng như những gì em đã liệu, hôm đó, em đã nằm ôm HB và thiếp đi. Và có vẻ như chỉ đợi em ngủ là HB lên phòng (cũng phải, để HM ngủ 1 mình không ổn mà) Sáng hôm sau tỉnh dậy, không thấy HB đâu. Cũng không có gì đáng thắc mắc, dù sao cũng đã đạt được mục đích tối qua…
20/11/2008…
Sinh nhật HB, và cũng là ngày sinh nhật của 1 thằng trong nhóm bạn học cùng lớp cao đẳng với em. Nên em gợi ý nó tổ chức 1 bữa lẩu ở phòng trọ em luôn, mời mấy thằng trong lớp đến.
8h sáng hôm đó, đã có vài sinh mạng đến phòng trọ em để chuẩn bị đi chợ. Tầm 9h sáng, thằng K (1 thằng học cùng lớp) đang ngồi chặt gà ngoài sân thì thấy HB đi qua, em để ý thấy thằng bé đưa mắt theo HB đến tận lúc khuất bóng, sau đó quay ra hỏi em.
– Chà chà, ai thế?
– Bạn trọ ở phòng trên ấy mà.
– Thế này chắc tao phải đến đây chơi thường xuyên thôi! Mà tý bảo bạn ấy xuống ăn luôn cho vui (tất nhiên bọn nó không biết hôm nay cũng là sn HB)
– Ừ, biết thế (nói thế thôi chứ chắc chắn thế rồi)
Kệ cho bọn nó chuẩn bị đồ, mình cũng chả biết làm gì, thôi thì lên phòng nói chuyện với HB tý vậy.
– Tý cậu xuống ăn với bọn tớ luôn nhé (hôm nay HM không có ở phòng)
– Nhưng toàn bạn cậu ở đấy, ngại lắm.
– Ngại gì, đi với tớ, không phải sợ, coi như tổ chức sinh nhật cậu luôn, rồi có gì tối tớ đưa đi ăn sau.
– Ừm.
– À, thế bây giờ tớ với cậu đi mua ngao đi (Em biết HB thích ăn ngao mà)
Thế là em với HB lại dắt nhau ra chợ để mua ngao. Lúc xách túi ngao về gần đến cổng, HB có vẻ ngại:
– Cậu vào trước đi…
– Sao thế, cậu ngại à…
– Ngại chứ, cầm xách túi ngao vào trước đi…
– Vậy được rồi, cậu cứ lên phòng trước đi rồi tớ vào…
HB đi thẳng vào cổng, em dõi mắt theo và thấy cô ấy cố đi thật nhanh qua phòng em. Đứng chờ sau khi cô ấy lên phòng tầm 30s em mới xách túi ngao đi vào. Vừa nhìn thấy em, bọn bạn đã xông vào:
– Chà chà, vừa đưa người yêu đi mua ngao à.
– Yêu đương gì đâu, thì cho thêm phần phong phú thôi.
Đến bữa, cả lũ đã ổn định chỗ ngồi, em gọi điện thoại cho HB xuống. Nhưng có một điều em chưa nghĩ tới, em đang ngồi trong góc, phòng cũng không rộng lắm, mà có đến khoảng hai chục mạng, chả có lối cho HB đi vào ngồi gần em nữa. Vừa bước đến cửa phòng, mấy đứa con trai ngồi gần cửa đã xôn xao “Dịch qua một bên cho bạn ngồi” Thế là em với HB mỗi người 1 đầu, đối diện nhau luôn. Thôi thì kệ vậy.
Sau bữa ăn, lũ bạn em lại rủ nhau đi tăng 2 đâu đó, thằng T cũng theo luôn. Em thì thôi, xin kiếu (ở nhà với HB cơ) Đệt, giờ mới nhớ, chả có ai dọn cả, hai chục mạng chứ có ít đâu, bát đũa xếp đống ra đấy nhìn đã thấy mệt. Thôi cố gắng vậy, cũng may còn có HB phụ em. Sau khi rửa xong đống bát đĩa, em và HB lại lên ngồi nói chuyện, có tý men trong người làm em cảm thấy… buồn ngủ (mặc dù cả bữa uống có 3 chén thôi)
– Lúc nãy bọn bạn hỏi tớ “Cậu là người yêu Mập à”.
– Thế cậu trả lời sao?
– Lúc đấy ngại quá, chả suy nghĩ gì, tớ nói “Ừ” luôn rồi, có sao không?
– Kệ bọn nó, chả sao đâu. (Chả biết cô ấy nói vậy là có ý gì đây, thực sự là lỡ mồm hay là)
Sau đó, em với HB nằm ôm nhau ngủ trưa, vẫn chỉ là ngủ thôi các bác ạ.
25/1/2009…
Những ngày nghỉ tết ở quê, phải xa HB thực sự cũng có chút buồn. Mặc dù bọn em nhắn tin với nhau liên tục (hơn 1 nghìn tin nhắn chỉ sau 1 tuần)
30/1/2009…
Sau những ngày nghỉ tết dài đằng đẵng, cuối cùng em cũng được lên Hà Nội để gặp HB. Cô ấy đã lên Hà Nội trước em 1 ngày. Em cũng cố gắng lên sớm (nói dối bố mẹ về lịch học) Cho nên, lúc đấy trên Hà Nội chỉ có em và HB, thằng T và HM vẫn chưa lên. Ngày đầu lên Hà Nội, vừa bước chân về đến phòng trọ đã thấy phòng mình sáng choang điện, cửa phòng mở toang hoang. Không có gì đáng ngạc nhiên cả, vì trước đó em đã đánh cho HB và HM mỗi người 1 chìa khóa phòng em. Cứ ngỡ HB đang ở trong phòng, em chạy thật nhanh vào phòng nhưng không thấy HB đâu, lên phòng trên cũng thấy khóa cửa. Em liền nhấc điện thoại lên gọi cho HB:
– Cậu đang ở đâu thế, tớ về tới phòng rồi nè.
– Cậu lên rồi à, tớ ra ngoài mua ít đồ, đợi lát tớ về.
Thôi thì tranh thủ lúc đợi HB về, mình xếp đồ cất cái đã. Vừa cúi lưng xuống định mở cái balo ra thì cảm giác như có người đang từ đằng sau tiến lại gần. Mình quay ngoắt người lại thì thấy HB đang lò dò (dự là định ú òa mình đây) Hóa ra cô bé ngồi trên tầng thượng, đợi mình về rồi nấp dọa đây, cơ mà bể kế hoạch rồi. HB liền chạy lại ôm mình, tất nhiên mình cũng vòng tay ra sau ôm lại cô ấy. Đừng ôm nhau 1 lúc, mình chả muốn buông tay ra nữa, lúc nào cũng là mùi thơm ấy. Sau đó, 2 đứa lấy chút đồ ăn, gọi là quà quê ra ngồi ăn với nhau.
Hôm sau, như đã hứa trước với HB, sau khi nghỉ tết lên em sẽ dẫn HB đi chơi (là do cô ấy đòi) Trên chiếc xe đạp địa hình, hôm đó em đã đèo HB đi chơi 1 vòng Hà Nội. Cảm giác hot girl ngồi sau yên xe đạp tự hào lắm các bác ạ. Buổi chiều, bọn em xuống chợ nhà xanh ở Cầu Giấy, cũng mua được cái quần cái áo. Bữa tối là món nướng cũng ở Cầu Giấy. Sau khi ăn tối xong, em lại đèo HB từ đó lên Bờ Hồ ăn kem và đi dạo. Cuối cùng lại đạp xe từ Bờ Hồ về phòng trọ ở Trung Hòa. Thực sự là một hành trình mệt mỏi. Hôm đấy, 2 chân em nhờ đạp xe liên tục mà không còn cảm giác. Cũng nhờ vậy, tối đó trước khi đi ngủ em được HB ngồi mát xa chân cho em.
Tags: Ngôn tình hiện đại, Tâm sự bạn đọc, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện teen, Truyện Việt Nam, Tự truyện