Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Người Tình Bí Mật Của Tổng Giám Đốc Ác Ma » Phần 124

Người Tình Bí Mật Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Phần 124

“Nói đi, cô tìm tôi có chuyện gì?” Ngự Giao vắt chéo chân hỏi.

“Băng Dao đâu?” Đồng Bội cất giọng nói tràn đầy mùi thuốc súng.

Ngự Giao hơi kinh ngạc “Tôi không biết”

“Anh nói dối! Chắc chắn là cô ấy ra nước ngoài với anh! Anh đã làm gì Băng Dao? Anh mau đưa cô ấy ra đây.” Đồng Bội phẫn nộ nhìn Ngự Giao.

“Đúng, cô ta có ra nước ngoài cùng tôi, nhưng nửa đường đã nhảy xuống biển, nên hiện giờ tôi cũng không biết cô ta đang ở đâu.” Ngự Giao phả ra một làn khói thuốc, thản nhiên nói.

“Cái gì?” Đồng Bội giận dữ đập bàn đứng lên: “Ngự Giao! Anh là đồ giết người.”

Phương Chính Đông vội vàng giữ cô lại: “Em đừng kich động, nghe Giao nói hết đã.”

“Tự cô ta nhảy xuống, tôi đang cho người đi tìm.” Ngự Giao đứng lên, xoay người rời đi, anh không muốn giải thích bất kỳ điều gì.

Đồng Bội muốn đuổi theo, bị Phương Chính Đông giữ chặt, trong đôi mắt ửng đỏ của cô lóe lên dòng chất lỏng trong suốt: “Ngự Giao! Anh là hung thủ giết người! Nhất định là anh đã đẩy Băng Dao xuống biển! Tôi sẽ tố cáo anh! Tôi nhất định sẽ tố cáo anh.”

“Đồng Đồng, bình tĩnh lại đi.” Phương Chính Đông ôm chặt cô vào lòng.

Bước chân Ngự Giao thoáng chậm lại một chút, sau đó lại tiếp tục đi về phía trước. Anh không có thời gian quan tâm tới những người không liên quan. Anh cũng biết, Đồng Đồng hoàn toàn không có can đảm đi tố cáo anh, cho dù có tố cáo cũng sẽ không có người dám tiếp nhận.

“Băng Dao….” Đồng Bội như mất đi toàn bộ sức lực, ngã ngồi xuống ghế sofa, nước mắt trào ra, “Nhất định là Ngự Giao đã hại chết cậu ấy.”

Lang Long không nhịn được, nói: “Cô ấy nhảy xuống biển có thể vẫn chưa chết, Giao đang cho người tìm kiếm.”

“Chuyện này không liên quan tới anh” Đồng Bội trừng mắt nhìn Lang Long, đứng lên rời đi

“Đồng Đồng, em định đi đâu?” Phương Chính Đông vội vàng kéo cô lại.

Đồng Bội xoay người lại, giơ tay lên…..

Bốp…..

Cô tát Phương Chính Đông một cái, kich động hét lên: “Các người là lũ ma quỷ! Các người đều là kẻ giết người!” Dứt lời xoay người chạy ra ngoài.

Phương Chính Đông sững sờ nhìn theo cô, ánh mắt cô đơn.

Lang Long bước tới, vỗ vai anh: “Liên lụy tới cậu rồi.”

“Không sao, là anh em tốt mà. Tớ nói rồi, Giao làm chuyện gì tớ cũng đều ủng hộ.”

Ngự Giao trở lại phòng mình, những bực tức khi nãy bắt đầu phát tác, anh gọi điện cho A Hạo.

“Tìm được người chưa?”

“Thưa Tổng giám đốc, vẫn chưa tìm thấy người ạ.”

“Một đám ăn hại.”

“Chúng tôi sẽ nhanh chóng tìm ra.”

Sau khi cúp điện thoại, Ngự Giao đi tới phòng thờ của Thẩm Gia Hạo.

Anh đứng trước ban thờ Thẩm Gia Hạo, ánh mắt sắc bén khi nãy giờ phút này tràn đầy bi thương. Trong đối mắt đen nhánh sâu thẳm là những cảm xúc phức tạp.

Ngẩng đầu lên, nhìn bức ảnh của Thẩm Gia Hạo “Gia Hạo, nếu em biết được những chuyện anh làm, em có vui không? Người phụ nữ kia, cô ta không có tư cách từ chối em, đến anh cũng không nỡ khiến cho em đau lòng, thì cô ta có tư cách gì khiến em đau lòng. Nhưng Gia Hạo…. em cảm thấy anh có thật sự làm đúng không? Vì sao…. vì sao trong lòng anh không có cảm giác vui vẻ…..”

Ngự Giao đưa tay đặt lên ngực trái của chính mình, mày kiếm nhíu chặt. “Gia Hạo, chỗ này của anh rất đau…. Anh cứ ngỡ rằng, hành hạ khiến người phụ nữ đó đau khổ, bản thân sẽ cảm thấy vui vẻ, nhưng sự thực lại hoàn toàn không giống như trong suy nghĩ. Giao Hạo, nếu….. anh yêu cô ấy, em có trách anh không?”

Bàn tay run run, nhẹ nhàng vuốt ve bức ảnh của Thẩm Gia Hạo.

Từ khi còn rất nhỏ anh đã phải gánh vác trách nhiệm nặng nề của cả gia tộc, bắt đầu phải đối mặt với những thủ đoạn bẩn thủ trên thương trường cũng như trong giới xã hội đen, cho nên từ nhỏ trái tim anh đã bị mài dũa thành một trái tim sắt đá không biết đau cũng không biết vui vẻ.

Lúc còn nhỏ, anh rất ngưỡng mộ những đứa bé trai có thể khóc có thể cười bất kỳ lúc nào. Bởi vì anh không thể, anh phải kiên cường đối mặt với tất cả, bố thường nói với anh là bậc đế vương tuyệt đối không thể chảy một giọt nước mắt.

Anh luôn luôn ghi nhớ những lời nói đó của bố, từ đó lòng dạ trở nên độc ác.

Cho nên rất nhiều khi anh cảm thấy, Doãn Băng Dao và bản thân rất giống nhau, hai người đều rất lạnh lùng không vui không buồn.

Nhớ khi mẹ mang thai Thẩm Gia Hạo, cơ thể cực kỳ yếu ớt, bác sĩ từng nói thai nhi rất khó giữ. Anh đã đi tìm bác sĩ, yêu cầu ông ta phải bằng mọi cách để em trai ra đời một cách bình an. Bởi vì không thể nào ở bên cạnh phụng dưỡng cha mẹ, nên anh hi vọng có một em trai có thể thay mình hầu hạ cha mẹ khi về già.

Anh cũng hi vọng, có một em trai để thay anh hưởng thụ những tháng ngày tuổi thơ tốt đẹp mà bản thân không thể trải qua. Sau đó, Thẩm Gia Hạo bình an ra đời, hơn nữa còn rất khỏe mạnh hoàn toàn không ốm yếu như lời bác sĩ nói. Khi Thẩm Gia Hạo lớn lên, mẹ anh bắt đầu sắp xếp những buổi huấn luyện, nhưng đều bị anh ngăn cản, bởi anh không muốn em trai lại giống mình, nhìn qua thì rất oai phong nhưng thực ra cuộc sống đau khổ không chịu nổi.

Vì thế, khi đó anh và mẹ mình thường xuyên cãi nhau. Cho nên Ngự Giao luôn coi em trai như một bảo bối, một con người khác của mình.

***

Sau khi Doãn Băng Dao nhảy xuống biển, cơ thể từ từ chìm xuống nước, bên tai đột nhiên vang lên lời nói của Lăng Diệc: “Chị, chị phải chăm sóc bản tbân thật tốt, phải sống thật hạnh phúc.”

Cô đột nhiên mở to hai mắt, mỗi bọt khí trong nước đều giống như nụ cười tươi đáng yêu của Lăng Diệc, vội vã sải tay liều mạng bơi về phía du thuyền, giờ phút này cô đột nhiên không muốn chết như thế này.

Khi cô đang nỗ lực tìm đường sống, những bọt khi mang theo nụ cười của Lăng Diệc cũng trở nên sáng lạn hơn, giống như cậu đang không ngừng nói: “Chị ơi cố lên, chị phải sống.”

Doãn Băng Dao dùng tất cả sức lực bơi về phía chiếc thuyền, cô bơi theo bản năng dường như cũng đã vượt qua chứng sợ nước của bản thân.

Nhưng ở trong biển cả bao la mờ mịt, cô hoàn toàn không thoát ra được rất nhanh mất đi ý thức. Giống như đi dạo một vòng quanh quỷ môn quan, cố gắng mở to mắt một lần nữa, hô hấp dần dần suy yếu. Ánh mắt trở nên mông lung, cô nhìn thấy mình trong một cảnh giới xa lạ hư ảo.

Doãn Băng Dao từ từ mở to hai mắt, đầu óc choáng váng, thấy một người con gái nhìn cô đầy vui mừng.

“Cô Doãn, cuối cùng cô cũng tỉnh lại rồi.” Một cô gái xa lạ mỉm cười nói.

“Đây là đâu? Sao cô biết tên tôi?”

“Cô đừng cử động, cơ thể cô còn rất yếu, cô cứ nằm nghỉ ngơi đi, tôi đi gọi bác sĩ tới” Cô gái kéo chăn cho Doãn Băng Dao, xoay người chạy ra ngoài.

Doãn Băng Dao cố gắng chịu đựng sự mệt mỏi của cơ thể và cơn đau đầu ập đến, rất đau….

Nhìn quanh căn phòng một lượt, các thiết bị được lắt đặt rất tinh tế. Cố gắng tìm kiếm những hình ảnh trong trí nhớ, đâu là nơi nào? Nhưng hoàn toàn không nhớ ra, chẳng lẽ Ngự Giao đã tìm được cô?

Trong lòng vô cùng hoảng sợ, vội vàng vén chăn lên muốn xuống giường, lập tức thấy cô gái khi nãy dẫn một bác sĩ tới “Cô Doãn, cô đừng cử động, để bác sĩ khám xem sao.”

Cô gái nhanh chóng kéo Băng Dao nằm xuống giường, sắc mặt tái nhợt dễ dàng thấy cô không còn chút sức lực nào.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270

Tags: , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất