Em cay lắm, mà không dám chửi. Khổng Tử nói quả không sai: “Chỉ có phụ nữ và tiểu nhân là khó giáo dưỡng” Đặc biệt là loại phụ nữ tiểu nhân xấu tính xấu nết như con ngồi sau.
Cuối cùng thì sau tất cả, mình lại trở về với nhau. Lòng vòng lại quay mẹ về Lotteria gần nhà, em thì ghét đồ ăn nhanh lắm. Từ trước đến nay chỉ quen chén cái món ba mươi phút phụt một phát… chứ có ăn cái món phút phát phát phút này bao giờ?
Nhưng cũng là thuộc loại dễ ăn dễ nuôi, nên cũng ậm ừ cho qua.
Vào đến quầy, em kệ cho chúng nó gọi đồ, kệ cho anh Trường trả tiền… người đàn ông nên biết nhường nhịn cơ hội thể thiện cho người khác.
Bọn em lên tầng hai ngồi, đang định ngồi cạnh X thì Trường nhanh hơn kéo cái ghế ra cho X ngồi rồi chiếm luôn cái bên cạnh. Thành ra em và X ngồi đối diện nhau, khung cảnh có lẽ sẽ lãng mạn nếu hai bên không kèm theo hai cái cột điện cao thế… thấy không khí có vẻ trầm, em hỏi X.
– Mày về được bao lâu?
– Còn tùy?
– Tùy ai?
– Tùy tao chứ tùy ai, hỏi dốt?
X bật cười trả lời, em cứ tưởng nó bảo tùy em muốn thế nào nó chiều thế ấy cơ… nghĩ bậy quá… con gái nên chủ động ở các tư thế thì mới tốt…
– Mà mày nghĩ gì mà không ăn đi, bệnh à?
– Phải bệnh đó, bệnh tương tư.
Em chưa kịp trả lời thì cái bóng đèn số 1 nó đã nhảy bổ vào rồi…
– Mày không nói thì có ai bảo mày ngu đâu…
– Mày nói ai ngu cơ…
– Thôi thôi hai đứa này, suốt ngày như chó với mèo.
Thấy em với Hồng chiến tranh biên giới, X đứng ra xoa dịu búa rìu dư luận…
– Ta là mèo nhé. Em vội vàng chêm vào.
– Mày bảo ai là chó thế thằng kia…
– Đấy, là mày từ nhận nhé…
– Mày chết với bà…
X…
Bữa ăn diễn ra vô cùng tẻ nhạt, có bao nhiêu thứ em muốn nói, bao nhiêu điều em muốn kể với X. Mà hai cái cột điện nó hoàn thành nhiệm xuất sắc quá, lời ra đến miệng lại phải nuốt vào.
– Chiều nay em dẫn anh đi chơi HN nhé, mấy chục năm không về thành phố mình khác quá.
Em nghĩ bụng: “Mấy chục năm trước thì bố mày chắc vẫn mặc quần thủng chim, ba cái tuổi ranh bày đặt mấy chục năm. Ngứa đít vcl!!!”
– Thôi, chiều nay em có việc rồi…
– Đi chơi à, vui không anh đi với!
– Không phải việc của anh…
X gắt, nhìn cái mặt đàn như cứt ngâm của Trường mà em chỉ muốn cười thật to. Bữa ăn cũng coi như là kết thúc trong sự bực tức và khó hiểu của chàng trai mấy chục năm không thủ dâm ở Hà Nội!
Buổi chiều ngày 26…
Em lỉnh kỉnh mang theo đồ cúng, vàng mã thẻ hương ra nghĩa trang. Đến nơi thì X đã ở đó rồi, nó thấy em nhưng không nói gì. Chỉ lẳng lặng dọn dẹp mọi thứ xung quanh cho sạch sẽ.
– Sao mày biết tao ở đây.
– Thần giao cách hợp đấy…
– Linh tinh! Sao mày vẫn qua lại với ông ta vậy. Mày không nghe tao à?
– Mọi chuyện qua rồi, mày tha lỗi cho chú ấy đi. Chú ấy nhớ con bé lăm, sao không cho nó về.
Mấy năm nay, chú nó trả nợ nần xong cũng đã tu tỉnh hẳn. Giờ đi làm văn phòng ở một công ty của người bạn cũ, mấy năm nay em với ông ta đều đến thắp hương cho bố mẹ X vào các dịp lễ. Em biết nó kiểu gì cũng ở đây, vì hôm nay là ngày giỗ của bố mẹ vợ.
– Thôi thắp hương đi, chuyện trò gì nói sau.
Xong xuôi hết mọi thứ, em với nó ngồi xuống nói chuyện vu vơ.
– Mày tính ở đâu mấy ngày tết này, không về với chú mày à.
– Đã bảo không là không.
– Ờ thế thôi, nhưng tao không muốn mày ở nhà người ta như vậy…
– Mẹ nuôi tao muốn vậy mà…
Quả thật nghĩ cảnh X với thằng công an dởm đời kia chung đụng, em sôi máu gan lên rồi. Học hết năm nhất là em đã xin ra ngoài ở riêng, bác em cho một căn hộ để ở. Tết nhất em sang bên bác ăn tết, nên phòng để không.
– Mày về phòng tao ở, tết nhất để không chứ làm gì.
– Để t suy nghĩ đã.
– Nghĩ ngợi gì, bố mẹ vợ ơi. Nó không chịu nghe lời con kìa.
Nó đấm thùm thụp vào lưng em, miệng thì cười toe toét…
Em đón X từ nhà Trường Huynh, nhìn vẻ mặt cay cú ấy mà Đoạn mỗ thấy hả dạ. Trên đường đi về, em với nó nói chuyện trên trời dưới biển…
Đang đi em chợt nhớ ra: Bỏ mẹ, bảo nó sang ở mà nhà thì đéo dọn, quỳ vcl rồi.
Nào là sịp, giấy vệ sinh, máy tính hình như vẫn cắm game chưa tắt, tab web vẫn mở truyenngontinh.net thì phải. Thôi bỏ mẹ rồi không ổn, em vội vàng quay lại hỏi.
– Ăn cái gì đi, tao đói quá.
– Ừ cũng được.
Em với nó ngồi ăn cháo, nhân lúc nó ngồi lau thìa với đũa. Em chạy ra ngoài gọi điện.
– Alo Thắng à, đkm vào nhà tao ngay… còn làm gì… dọn hộ tao cái nhà với… đồ đạc thu vào… giấy vệ sinh vứt hết đi… ừ… ừ X sang ở đây… ừ… rồi…
Hú hồn, may quá còn thằng osin sai vặt. Em mãn nguyện vào ngồi xuống ăn cháo vịt…
– Cười gì mà kinh thế?
– Cười gì kệ người ta.
– Mày lại nghĩ cái gì xấu xa phải không?
– Chả nghĩ gì cả, đầu óc đen tối. Nhân sinh quan mày cũng tối theo thì có.
Ăn xong em với nó về nhà, gần 30 phút rồi chắc có lẽ nhà cửa gọn gàng. Em yên tâm mở khóa đẩy cửa vào, mặt bỗng đen như đít nồi.
Không hay rồi, giao trứng cho ác.
Khắp nhà em treo sịp khắp nơi, cả mấy cái sịp hỏng em vứt trong tủ cũng được bài trí theo phong cách phuc hưng.
Chưa đáng sợ, máy tính em đã bật sẵn từ lúc nào. To tướng mở video 2 thằng gay đang bú liếm nhau.
Em gằn lên giận dữ, quả thật không thể tin được. Em không ngờ nó chơi ác vây. X cứ cúi gập người xuống mà cười, em đắng không thể nói lên lời.
Các bác nhớ nhé, đừng tin mấy thằng bạn thân. Không có gì dễ hơn bán rẻ bạn bè!!
Em vội vàng chạy vào thu đống sịp, tắt cái video tởm lợm ấy đi. Vừa làm vừa giải thích.
– Không như mày nghĩ đâu.
– Mày biết tao nghĩ gì à?
– Không như mày nghĩ thật đâu…
– Hihahiha…
– Cười con khỉ.
Em dọn dẹp xong xuôi, thì kéo ghế ra ngồi. Vừa thở vừa tức anh ách, con X cũng bỏ đồ đạc vào trong góc, nó rót một cốc nước…
– Này, uống nước đi…
– Ực… ực… ực… ực…
Đang uống thì X tự nhiên kêu aaaa, nó moi từ đâu ra một sợi dây dài. Những gói nhỏ hình vuông được dính với nhau kéo dài vô tận, phải mười mấy cái bcs chứ không ít.
– Aaaa Thắng, tao giết mày.
Cả em và X đều ngại.
– Kẹo cao su đấy, để tao cất đi.
– Ừ, là kẹo cao su.
X đỏ mặt ừ, em vội vàng nhét vội vàng nhét vào nơi dễ lấy nhất.
– Đấy mày cứ ở đây đi, nhà cửa rộng rãi để không ý mà.
– Rộng rãi nên để được lắm thứ nhỉ.
Hai chữ “lắm thứ” được gằn lên khá rõ, em cười chữa ngượng…
– Tao sang bác ngủ đây, muộn rồi mày ngủ sớm nhé.
Ở lại cũng khó triển khai, em đánh bài chuồn…
– Ừ, ngủ ngon nha.
– Học đâu cái từ nha đấy, nói lại lần nữa xem.
– Đi chết đi, nha cái đầu mày.
Em cười rồi chạy tót ra lấy xe.
Tags: Ngôn tình hiện đại, Tâm sự bạn đọc, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện teen, Truyện Việt Nam, Tự truyện