Yêu cũng được, là nhớ nhung về quá khứ cũng được, là sự thương hại cũng được. Nếu nó đã không muốn em yêu nó thì thôi, em không nhắc lại chuyện đó nữa.
Em quyết định làm bạn nó, một mối quan hệ bình thường như tắc đường HN, hoàn toàn trong sáng và thuần khiết (bạn bè chứ không phải bạn tình)
Đơn giản chỉ muốn ở bên cạnh, sẻ chia những lúc nó buồn, lấp đầy khoảng trống của nó mà thôi.
Thực ra cao cả thế thôi, chứ lúc thực hiện thì cái lý tưởng sida ấy củ chuối vcl. Em trẻ người non dạ nên mới nghĩ thế, có bác nào trên đây đang tính vậy thì dẹp ngay nhé.
Chủ yếu 2 đứa em chỉ chat chit vớ vẩn qua ngày thôi, chả gặp nhau được mấy. Em thì học cả tuần, đến thứ 7, chủ nhật về HN thì nó lại đi làm thêm… Thành ra 2 đứa cũng ít gặp nhau.
Tháng 3/2013…
Cuối tuần, em bắt xe bus về nhà bác như thường lệ. Ở nhà mãi cũng chán nên em qua nhà con X chơi, biết là nó không có nhà (lên Xuân hòa học quân sự cmnr, hôm nọ vừa gửi ảnh tự sướng với quần áo bộ đội cho em xong, hóa ra nó độn, mặc quần áo quân sự cái biết người chung thuỷ luôn, đm lừa đảo vcl)
Nhưng phần vì sang cho đỡ nhớ, phần nhiều vì ở nhà cày đêm ngủ ngày bà nội em làm phiền mãi éo ngủ được. Bực quá sang nhà nó đánh một giấc tiện thể trộng hộ bạn cái nhà luôn. Hà Nội giờ một mét vuông thì một rổ thằng ăn cắp, không đề phòng không được.
Đang ngủ say sưa thì em bị tiếng chuông đánh thức, đm thằng nào lại đi bấm chuông giờ này nhỉ. Trưa đến không cho ai ngủ nghê gì cả, tí nữa thì quên em đang ở nhà nó. Rón rén đi ra nép vào tường nhìn trộm ra ngoài.
Sợ đứa nào nó tưởng em là trộm nó đánh cho thì bỏ mẹ. Hóa ra thằng đi li bơ ti (tạm gọi nó là thằng chó nhé, không phải ác cảm gì đâu nhưng gọi thế cho ngắn)
Thằng chó bấm mấy lần chuông cửa không có ai ra, tay vẫn cầm bông hoa trông rất là xót xa. Nó đi qua đi lại có vẻ sốt ruột lắm, 1 lát sau rút iphone ra gọi điện.
– Alo em có biết X nó đi đâu không? Sao đi học quân sự trên vĩnh phúc rồi á? Rồi… ok cảm ơn em.
Chắc nó gọi cho bạn con X.
Hình như không cam lòng, thằng chó tiếp tục gọi điện.
– Mày biết học quân sự trên vĩnh phúc là học ở đâu không? Đm con người yêu tao nó muốn chia tay… ờ… tao muốn làm lành… ờ… ờ… quỵ luỵ đéo gì đâu, chẳng qua chưa sơ múi được gì đm tao đéo cam tâm. Ờ ờ xuân hòa sp 2 à, tao biết rồi… ờ ờ tao sẽ lên trên đó… ờ ờ…
À mà mày nhớ 2 thằng lần trước đánh tao ở đường Tôn Đức Thắng không? Tao cam đoan là bọn nó ở quanh đây thôi, đm tao biết là ai thì bố mày đâm… ờ ờ… ờ
Đm thằng này nói chuyện toàn ờ, ờ cái lờ. Đáng lẽ nên đặt tên nó là thằng lờ mới đúng.
Em đang suy nghĩ mông lung, thì thằng chó lên xe phóng đi mất. Em cũng không kém cạnh, rút phone ra.
– Alo thắng à, quê vợ mày ở vĩnh phúc đúng không?
– ĐM mày tính cưa em vợ tao à…
– Linh tinh, mày biết Xuân hòa Vĩnh Phúc không?
– Biết, nhưng sao?
– Mày đèo tao xuống đó.
– Điên, bố phải trông con. Bận lắm, lượn cmm đê.
– 4 Lít, xăng bố mày đổ cho. Lấy xe sang đây.
Em biết thừa thằng này vợ quản chặt như chó, trong người không bao giờ quá 1 lít. Em thì sinh viên tháng cho 3 củ, sống ở ngoại thành không bao giờ hết.
– Chú cứ khách sáo, tiền nong gì.
Thằng Thắng có vẻ mừng ra mặt, nhưng vẫn lấy cái giọng điệu khách sáo dởm nói với em.
– Đéo cần thì thôi.
– Ấy ấy, em không cần nhưng con em nó cũng cần tiền mua sữa chứ. Bác cứ nói thế.
– Ông bỏ mẹ cái kiểu hơi tí lôi con vào đi, con mày bú chứ uống sữa bột cặc đâu mà xàm.
Chửi thế thôi chứ em vẫn cần nhờ nó nên không dám quá đáng lắm, về nhà thay quần áo. Chuẩn bị lên vĩnh phúc, đm thằng chó này dám tán tính Ex em. Nó lại còn định chịch nữa á, đéo thể để thế được. Em phải cho thằng này biết mùi đời, không phải cậy có tí tiền đi li bơ ti cầm iphone là muốn làm gì thì làm.
2 thằng một xe cứ thế phi băng băng trên đường quốc lộ. Nhìn google map thì cũng bình thường mà sao đi nó xa thế, qua cả sân bay nội bài. Được cái thằng bạn em nó cũng đi ngu, vòng vèo kinh khủng.
– Đm quê vợ mày sao đi 3h đồng hồ vẫn chưa tới thế.
– Ờ thì lâu lâu anh em làm tí tản bộ chơi, hưởng thụ đi.
– Có ngồi ô tô đéo đâu mà hưởng thụ, bố ê hết đít rồi…
– Ê tí anh lấy dùi cui anh thoa cho.
Đi từ 2h30 đến 5h kém mới đến nơi. Trời nhá nhem tối, 2 thằng tìm đến cái nơi gọi là trại tập trung (nghe cứ như nuôi lợn ý)
2 thằng kiếm một quán nước ngồi tạm. Thằng Thắng có vẻ vẫn chưa hiểu lắm nên hỏi em.
– Rốt cuộc tao với mày lên đây làm cái đéo gì vậy?
– Mày còn nhớ vụ tao kể 2 anh em tao đánh thằng li bơ ti không?
– Nhớ, làm sao?
– Hôm nay tao sẽ cho nó biết mùi đời, ĐM cậy giàu à.
Em thủ thỉ vào tai thằng Thắng vài câu, nó vừa nghe vừa nhăn mặt lại…
– Mày không sợ mấy ông trên truyenngontinh.net họ bảo mày nham hiểm, mưu hèn kế bẩn vô liêm sỉ à?
– Điên à, chỉ có nhân vật phụ mới thế thôi. Còn tao thì người ta gọi là quang minh thần vũ, túc trí đa mưu…
Đang bàn kế hoạch thì tự nhiên có thằng bé nông thôn đi qua, tay cầm cái súng cao su (chỗ em gọi là cái ná, cái nỏ) em cứ như vớ được vàng.
– Cái kế hoạch đó để sau, tao có cái nóng hổi vừa thổi vừa chơi nó rồi.
Chặn lại thằng trẻ trâu búp pha lâu, em trừng mắt.
– Đm trẻ con nghịch đồ nguy hiểm, đưa đây không tao cho 1 trận bây giờ.
– Phải đấy, đm đưa đây. – Thằng thắng không chút ngại ngùng hùa theo.
Thằng trẻ trâu này không những không sợ, mà nó lấy đạn ra kéo căng dây thun. Giương lên nhằm mặt em chửi lại.
– Đmm tính cướp đồ tao à, tuổi loz.
Em hãi quá, vội vã rút ví ra. Móc tờ 50 cành mới cóng…
– Ấy ấy, anh đùa thôi. Bán cho anh nhé.
Thằng bé lưỡng lự một lúc rồi không thể thoát được cám dỗ của đồng tiền. Tiền trao ná múc, em giờ đã có vũ khí hủy diệt trong tay. Nhắn tin hỏi con X ở phòng nào, tuy con này thắc mắc nhưng vẫn trả lời em.
2 thằng đi vào trong, may vl cái trại này vẫn cho người ngoài vào thăm.
Đến cái nhà mà con X ở, em nấp vào 1 chỗ đợi. Gần 7h tối mới thấy thằng Chó xuất hiện, ăn mặc bảnh bao tay cầm bó hoa. Rút điện thoại ra, chắc gọi cho con X. Gớm, ĐM lên thăm cơ đấy, đợi 1 lát thì con X chạy xuống. Trời thì tối, mắt đã kém mà nghe đến giai là tớn lên.
Chỗ thằng Chó đứng có cái đèn nên em nhìn rõ lắm, thằng này nó trăng hoa cái củ gì ấy, tuy không nghe thấy nhưng em đã thấy ngứa đít rồi.
Em quay sang thì thầm.
– Mày biết chơi cái này không? Cẩn thận bắn vào con X thì bỏ mẹ
– Đm nghề bố đấy, bắn phát nào trúng phát đó.
– Thảo nào dính trap, lấy vợ sớm vl…
– …
Đạn trong tay, còn đợi chờ gì nữa. Một phát vào giữa đýt, thằng này kêu lên cái Hự, 2 tay bấu lấy mông. Nó gào lên giận dữ, dường như đéo hiểu cái gì đang xảy ra.
1 phát nữa vào lưng, thằng Thắng không hổ là thằng làm bố sớm nhất bọn. Chính xác đến từng mi li mét.
– Đm đứa nào, có giỏi thì ra… Hự…
3 phát trúng cả 3. Bọn em cố nhịn cười, đứa chỗ sáng đứa trong tối. Chỉ có con X là hiểu điều gì đó, lấy điện thoại ra.
Điện thoại em rung lên, em biết là nó đoán ra cái gì đó rồi. Ra hiệu cho thằng Thắng rút êm, chuyện này chưa xong dễ dàng thế đâu…
Tags: Ngôn tình hiện đại, Tâm sự bạn đọc, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện teen, Truyện Việt Nam, Tự truyện