Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Ngày hôm qua… đã từng… » Phần 28

Ngày hôm qua… đã từng…

Phần 28

Nằm thở phì phì bên cạnh… tôi mỉm cười hạnh phúc, còn em thì nằm lấy tay nghịch ngực tôi thi thoảng nhéo nhẹ một cái…

– Ghét anh quá à… quậy thấy sợ lun…

– Ai bỉu mặc đồ sexy quá chi ai chịu nổi…

– Hiểm hiểm… gian gian ghê lun…

– Vậy mà có người thương…

– Bởi vậy mới ức nè… tự nhiên…

– Tư nhiên gì… muốn quậy nửa hôn…

– Xí… thở hổng ra hơi mà bày đặt…

– Chờ đó… nằm 5 phút nửa rồi biết tay anh…

– Hihi hổng dám đâu… mệt ghê… giờ hổng cho người ta ăn kem hả…

– Ừ quên mất tiêu… vậy giờ đi ăn rồi về quậy nửa hen…

– Ai cho đâu mà đòi hoài… mặc đồ đi ăn kem điiii…

– rồi ok…

Em nũng nịu ngồi dậy mặc đồ vào. Nhìn em dịu dàng mặc từng món đồ vào mà cứ muốn nhào vô đè em cởi hết trở ra gì đâu… nhưng thôi… em còn đó chứ có chạy đâu mất được đâu mà gấp.

– Ghét anh quá à… làm nhăn váy người ta hết lun…

– Vậy để anh ủi cho hen…

Tôi lấy tay xoa xoa lên người làm em cười ngặt nghẽo…

– Hoy hoy… không có mượn… hihi dắt xe a ra đi…

– Xe anh hả…

– Ừ… mua xe chi rồi để nhà…

– Ờ ờ…

Tôi dắt xe tôi ra ngoài đứng chờ em khóa cửa… Nhìn em đẹp như thiên thần… thiệt đi chiếc xe của tôi coi bộ uổng phí sắc đẹp quá… tôi rụt rè đề nghị…

– Hay mình đi xe em đi… chứ em đẹp vậy đi cái xe cà tàng này… sợ…

– Mệt… đi với người iu của em… ai nói gì kệ…

– Ừ ừ…

Tôi đề máy chạy đi… em ngồi sau lưng ôm chặt lấy tôi. Đường Sài Gòn ban đêm, không thiếu những cặp tình nhân chở nhau vi vu trên đường. Nhiều người chạy ngang đều ngoài nhìn lại… có lẽ họ đang nghĩ vì sao một cô gái đẹp như vậy lại phải ngồi trên chiếc xe cũ và người chở lại là một thằng nhóc cùng tàn như xe… Chẳng sao cả… em vẫn ôm tôi thật chặt, miệng hát lalala gì đó… ừ thì sao chứ… tình yêu mà… chiếc xe đâu làm nên giá trị một con người…

Ngồi ăn kem mà em đâu có thèm để ý gì tới tôi… lo móc điện thoại ra tám hết người này tới người kia… chẳng có gì lạ… ngồi khoe tôi mới mua xe mới chứ chẳng có gì. Thiệt lúc trước lạnh lùng bao nhiêu thì giờ hiện nguyên hình một chị tám nhiều chuyện nhí nhảnh bấy nhiêu. Em của tôi đáng yêu thật, em có thể lạnh lùng với tất cả mọi người nhưng trước mặt tôi em luôn là một cô gái dịu dàng, vui vẻ… cứ như em có hai con người hoàn toàn khác vậy và tôi yêu cả 2 con người này của em. Đó là sự thật. Ăn xong hai đứa chở nhau chạy vòng vòng, lê la cafe bệt, rồi ăn cá viên chiên… tới khuya mới chịu chạy xe về… Vừa vào đến em và tôi lại lao vào nhau quên cả trời đất… Hùng hục với nhau đến mệt nhoài mới chịu nằm im ngủ… cho đến tận lúc đó… chưa bao giờ tôi nghĩ đến một ngày… tôi không còn được ôm em trong vòng tay nửa… chưa bao giờ nghĩ đến… chưa bao giờ.

Sáng… sau khi ăn sáng xong tôi chở em về nhà rồi chạy qua quán làm. Tất nhiên là từ bảo vệ đến nhưng đứa bạn phục vụ chung đều bắt tay chúc mừng thành quả đầu tiên của tôi. Cảm giác tự hào, cảm giác rất vui vì hai bàn tay trắng đã làm nên quả ngọt đầu tiên… Say sưa làm việc mãi cho đến chiều… thì nhỏ Hân xuất hiện. Dạo này nhỏ thường xuyên ghé quán tôi uống nước. Khi thì đi với em của tôi, khi đi một mình, đôi khi đi với chị Tiên. Thi thoảng Hân vẫn ghé qua nhà tôi chơi, mua trái cây, mua nước ngọt cho tôi để dành uống, lâu lâu vẫn bắt tôi chở đi ăn gà rán, trò chuyện, tâm sự những chuyện vui buồn rồi còn hay chạy ra quán cafe chỗ tôi hay coi đá bóng để ngồi xem chung nửa… Hân khác em ở chỗ coi đá bóng không bao giờ ngủ gục… không sao cả… bạn bè em… tôi càng lúc càng thân như vậy… Hân cũng vui vẻ, không còn ghét tôi như trước nửa… tuy nhiên vẫn thích nói xấu chê bai tôi đủ điều… thật khó hiểu… Đem nước lại cho nhỏ tôi cười…

– Sao bữa nay tới sớm vậy…

– Ở nhà buồn… mà nè có xe mới chút chở đi siêu thị dùm đi…

– Còn làm mà…

– Chút xin nghĩ đi…

– Hix… tự nhiên đi siêu thị bất tử vậy…

– Tại có mấy thứ cần mua… chở đi… có xe mới cho Hân ngồi xe mới lấy hên coi…

– Ờ ờ… thôi vậy chờ chút…

Tôi đi vào xin ông Kha nghỉ sớm… cằn nhằn mấy tiếng ổng cũng cho tôi nghỉ, đơn giản thôi tôi làm từ sáng tới giờ mà với lại ổng khó khăn gì tôi méc chị Tiên thế nào thằng chả cũng cười khì khì cho qua à… nhìn mặt hùng hổ vậy chứ sợ chị Tiên lắm.

– Rồi… đi… mà sao xe Hân hổng đi… đòi đi xe M…

– Mệt… muốn đi xe mới mà…

– Xe cũ mèm chứ mới đâu…

– Thì xe mới mua… mà coi xe cũng cũ hen…

– Vậy lấy xe Hân đi nha…

– Không. Chạy nhanh đi nói nhiều…

– Ờ ờ…

Tôi lắc đầu chạy xe qua siêu thị. Tự nhiên yêu em xong… trở thành cu – li không công cho cả bạn bè em luôn… chẳng riêng gì nhỏ Hân mà mấy mụ kia lâu lâu cũng lợi dụng danh nghĩa của em để nhờ tôi mua cái này cái nọ mỗi lần tôi đưa em đi diễn @@. Hôm nay cũng vậy… đẩy xái xe đẩy đi theo nhỏ Hân cứ như osin vậy, nhỏ tha hồ tung tăng mua sắm đủ thứ, chỉ việc chọn, chỉ tay… là tôi tự biết phải lấy bỏ vào xe đẩy…

Mua cả đống đồ xong… nhỏ đòi tôi chạy qua nhà bạn nhỏ… hình như là một tiệm sửa xe… chạy vào nhỏ nói…

– Tiệm của bạn Hân đó… M cho người ta làm xe mới mới lại đi…

– Tự nhiên làm mới chi…

– Không lẽ để xe vậy hoài hả… làm đi hổng có tốn nhiều đâu…

– Ờ ờ…

Rồi nhỏ vào đứng nói chuyện với bạn nhỏ một tí xong anh đó vỗ vai tôi…

– Em yên tâm, để xe anh làm 2 – 3 tiếng là đẹp như mới luôn. Khỏi lo… để đó tự anh làm được gì anh làm…

Anh đó nháy mắt với tôi một cái rồi kiu thợ đem xe tôi vào trong tháo ra làm… Nhỏ Hân đứng cười…

– Nè làm gì ngơ ngẩn lun dzậy… mình đi coi phim đi… chút về lấy xe…

– Gì… coi phim nửa hả…

– Uhm… lâu rồi Hân hổng có đi coi phim…

– Ờ ờ mà đi bằng gì…

– Uhm hen… quên mất tiêu…

Suy nghĩ một hồi nhỏ chạy vào trong… được một chút thì ông bạn nhỏ đẩy chiếc AB theo sau nhỏ. Thì ra mượn xe của ổng để đi…

– Nè… có xe rồi hết đường từ chối hen…

– Ờ… có ai từ chối hồi nào đâu…

– Mệt quá… chạy nhanh đi… chút Hân trả tiền vé coi phim đền ơn M bữa nay đi mua đồ phụ Hân chịu chưa… nhanh nhanh…

Nhỏ kéo tay tôi ngồi lên xe cười hớn hở… Tôi lắc đầu thở dài leo lên xe chở nhỏ chạy qua rạp chiếu phim… Nào giờ ít đi xem phim… lâu lâu có dịp đi cũng cảm thấy vui… nhất là được đi chung với người đẹp… cũng thấy khoái trong bụng lắm chứ… kệ đi coi sẵn thấy phim nào hay hay bữa nào rủ em đi. Chọn một bộ phim hành động mới ra, mua thêm bắp, cá viên chiên với 2 ly coca… nhỏ tung tăng kéo tay tôi vào phòng chiếu. Công nhận sức ăn bắp rang bơ của nhỏ Hân kinh dị thiệt, mới 20 phút đầu tiên thò tay vào bọc đã hổng còn cục bắp nào cho tôi ăn… nhìn qua nhỏ tôi lắc đầu…

– Ăn bắp thấy sợ lun…

– Hihi ngon mà…

– Ăn nửa không…

– Ừ… M ra mua nửa đi…

– Trời thiệt hả…

– Thiệt…

– Ờ ờ… người ta nói giỡn mà làm thiệt lun…

– Hihi cằn nhằn giống ông cụ quá đi.

Tôi đành chen ra ngoài mua thêm một phần bắp cho nhỏ… kệ sẵn đi giải quyết tâm sự cho nhẹ người để coi phim cho thoải mái. Bước trở vào hàng ghế… lỡ đạp chân ông nội nào ngồi kế nhỏ Hân… thằng chả mặt quạu đeo tính chửi tôi thì nhỏ Hân quay qua cười tươi…

– Anh… cho bạn em xin lỗi nha…

Công nhận giờ mới thấy sức mạnh cụ thể của sắc đẹp… mặt thằng chả đang quạu… nhìn thấy nhỏ Hân lập tức cười tươi bỏ qua liền. Tôi khẽ xin lỗi thằng cha đó rồi ngồi xuống cạnh nhỏ… đưa ngón tay cái lên gật gật đầu… Nhỏ Hân cười tít mắt thầm thì vào tai tôi…

– Chút ra về bảo đảm ổng sẽ xin số điện thoại Hân nè… tin không…

– Thiệt hả…

– Thiệt… chút rồi biết… hihi…

Tôi nhìn nhỏ, xong nhìn qua thằng cha đó… tôi lắc đầu quay lên xem phim tiếp… Kết thúc phim… vừa bước ra khỏi phòng chiếu lập tức thằng cha đó lẽo đẽo theo sau 2 đứa vào thang máy… từ từ xê lại gần nhỏ Hân cười làm quen. Nhỏ Hân nháy mắt nhìn tôi rồi quay qua nói chuyện với thằng đó… tôi bỏ tay vô túi quần quay mặt đi huýt sáo vu vơ… chẳng quan tâm ai làm gì làm… Thang máy vừa xuống tới tầng hầm là vừa lúc thằng đó hoàn thành việc làm quen xin số nhỏ Hân… công nhận nhanh tay lẹ miệng thiệt. Kéo tay tôi đi nhỏ Hân cười khúc khích…

– Đó tin chưa… hihi bộ đi với nhỏ Thy chưa từng thấy hả…

– Ờ không… cũng có… bộ Hân cũng hay được người ta xin số vậy hả…

– Uhm… nhiều khi chạy trên đường cũng có mấy anh chạy theo xin số nửa đó…

– Trời sao gan vậy…

– Chuyện thường mà…

– rồi Hân có cho không…

– Có…

– Sax… quen biết gì mà dám cho…

– Hihi… Hân cho số của Mimi…

– Hả… Mimi… haha ghê nha…

– Ừ… vậy mới đáng… cho Mimi trị mấy thằng cha háo sắc đó…

Tôi lắc đầu dắt phóng xe ra khỏi tầng hầm giữ xe… Mimi thì tôi có biết, mấy lần đi diễn vẫn hay được Mimi chăm sóc… thân con trai nhưng kiếp con gái… đặc biệt Mimi rất thích trai lạ… trai đẹp…… nhỏ Hân lém lỉnh thiệt.

Trở về tiệm sửa xe… đúng là thợ chuyên nghiệp có khác, chỉ đi có hơn 2 tiếng mà xe tôi đã được làm toàn bộ mới trở lại với cái giá 50k. Mặc cho tôi ngơ ngác… anh bạn của Hân chỉ lấy giá 50k… cho tất cả dàn áo ngoài của xe, lốc máy, đèn, đề, kính và cả yên xe mới… Tạm biệt anh bạn của Hân… tôi chở nhỏ về quán để lấy xe của nhỏ… Vẫn còn khá sớm, quán còn hoạt động nhưng không lẽ giờ này chạy vào làm nửa… thôi thì về… ghé net chơi game một tí rồi ngủ…

– Tính đi đâu đó…

– Ờ chắc ghé net chơi game chút rồi về ngủ…

– Game gì nửa…

– Ờ game con trai… Hân không biết đâu…

– Xí… coi thường Hân quá nha… chờ chút… đừng có đi đó…

– Gì nửa…

– Chờ nha…

Nhỏ chạy vào trong dắt xe ra cười…

– Cho đi coi M chơi game chút rồi về…

– Sax… chơi game cũng coi chi trời…

– Mệt quá… đi đi… Hân cũng mún chơi…

– Hix… khó hiểu…

Tôi nói thì nói vậy nhưng cũng chạy xe đi kiếm tiệm net gần nhà ghé vào. Net hơn 20 máy, chẳng phải màn hình tinh thể lỏng gì cả… nhìn người ta sẽ ít ai chịu ghé net này… tuy nhiên những ai từng chơi ở đây đều sẽ phải công nhận một điều máy cực kỳ mạnh. Còn nhớ thuở trước tôi thích chơi cửu long tranh bá, đi nhiều net, máy coi hiện đại nhưng chạy khoảng 1 – 2 acc cửu long là giật tung màn hình… nhưng ở net này… một máy có thể treo cùng lúc từ 6 – 10 acc cửu long cùng lúc mà vẫn có thể xem phim trực tuyến bình thường. Tất nhiên tôi không thể chơi loại game cày như vậy được… tôi chỉ thích Biệt đội thần tốc (SA).

Bước vào net… lại gây sự tò tò của những người đang cày game ở đó. Thật khó tin một thằng nhox đi chơi game bình thường mọi ngày như tôi tự nhiên có một nhỏ model xinh đẹp hồn nhiên theo sau… Log acc game vào… chào hỏi vài chiến hữu đang online… tìm một trận ở map tôi thích lao vào chiến. Nhỏ Hân bắt ghê ngồi sau lưng chăm chú xem tôi bắn. Bình thường tâm trạng thoải mái… tôi có thể bắn đến nổi người ta tưởng hack… còn hôm nay… tâm trạng cực kỳ căng thẳng… không phải vì địch bắn hay mà vì quân ta ngồi sát bên… người tựa sát vô vai tôi… chăm chú theo dõi, hơi thở nhẹ nhẹ của nhỏ… cả mùi con gái thoang thoảng bên cạnh… thiệt làm sao còn tâm trí nào để bắn nửa… Thi thoảng nhỏ lại siết lấy vai tôi vì hồi hộp… chẳng khác nào nhỏ đang ngồi bắn.

– Chết quài dzạ… bắn gì dở ẹc…

– Ờ… tại tại bữa nay tâm trạng không tốt mờ…

– Làm gì hổng tốt… có ai hù dọa M đâu mà hổng tốt…

– Ừ thì… tự nhiên ngồi sau lưng… làm người ta run tay…

– Nè… ngồi im ru… có đụng tới M đâu…

– Hix… hông đụng mới lạ kéo áo ra coi… dấu tay còn nguyên nè…

Nhỏ vạch cổ áo tôi ra xem xét một hồi rồi cười tủm tỉm…

– Mệt… đụng có xíu à…

– Đụng xíu ảnh hưởng nhìu lắm bộ… đã M súng dỏm òi… còn bị áp bức tinh thần sau lưng… sao bắn hay được…

– lý do lý trấu… đổ thừa hoài… sao hổng mua súng xịn bắn đi…

– Súng người ta mua bằng xu… nạp tiền vô… M hổng nạp lấy gì có súng xịn…

– Xì… ngụy biện quá… bắn tiếp kìa…

Tôi cắm đầu vô bắn tiếp, bỏ qua mấy cái khung chat chửi gà um sùm của mấy thằng chiến hữu… phải lấy lại phong độ mới được… hix hix… Nhỏ tự nhiên đứng dậy đi lại quầy nước… chắc khát nước. Được một chút nhỏ mang lại ly sting dâu đưa lên miệng cho tôi uống, xong nhỏ ngồi cạo cạo cái gì đó rồi đập trước mặt tôi cái card vina 60k.

– Nè…

– Gì đây…

– Nạp tiền mua súng xịn đi…

– Tự nhiên mua card chi dzậy…

– Nói nhìu ghê… nạp đi… rồi cho Hân bắn với…

– Trời… con gái mà chơi bắn súng gì…

– Kệ Hân… nạp nhanh đi… Hân bắn nửa…

– Máy kế bên sao không ngồi… tự nhiên giành với người ta…

– Cho xin bắn xíu à… đi… nha nha…

Tôi đành mở web lên nạp tiền vào… xong kiếm mua một khẩu Aka black rồi ngồi sang bên cạnh nhường máy cho nhỏ bắn.

– Chỉ bắn đi… tự nhiên vậy ai biết mà bắn…

– Ờ ờ…

Tôi vừa ngồi chỉ nhỏ từng thao tác chơi… vừa tranh thủ chat vội mấy câu cho tụi chiến hữu “dkm girl bạn tau đang cầm acc tập bắn thử, đéo thằng nào chửi thề nha – dm mày mới chửi đó con gà – móa tau nói là kể từ bây giờ – Fuck mày dzậy sao mày chửi dm em nào ngồi máy đấy – Bạn tau… dkm tau kiu đéo chửi thề nửa mà…”

Ức chế với cái lũ này mất thôi… làm nhỏ ngồi đọc mấy dòng chat tủm tỉm cười nãy giờ… quê chết đi được…

– Hihi đồ khùng… kiu người ta hổng chửi mà mình chửi quá trời…

– Ờ ờ… tại quên… hì hì… thui bắn đi…

Nhỏ cũng nhanh tay, thông minh trong vụ chơi game đó chứ… chẳng biết có phải mấy thằng dzịt dzật kia nghe có girl đang bắn nên toàn chạy ra đưa đầu cho nhỏ bắn không mà thấy nhỏ đứng có một chỗ mà giết được quá trời…

– Nè sao di chuyển khó quá vậy…

– Trời nè… đưa tay vô đây… bấm từ từ cho quen…

Tôi cuối người sát nhỏ, cầm tay tôi đặt vào bàn phím, tay tôi nằm trên tay nhỏ để hướng dẫn… vậy là một acc, một bạn phím, một chuột nhưng có tới 4 bàn tay chơi game… chẳng biết vô tình hay cố ý mà càng ngày tôi càng cúi sát người nhỏ hơn… vậy là hai đứa chăm chú lao vào bắn giết… đương nhiên lại cãi nhau về tình huống nào đó, hoặc vỗ tay ăn mừng khi head shot được con gà nào đó… lâu lâu nhỏ lại giở chiêu ngắt nhéo nếu tôi lỡ tay nhân vật của nhỏ bị die… bắn Aka chưa đã… nhỏ còn đòi mua cả TRG – 21 (sniper) cho nhỏ bắn, nằng nặc đòi mua cho được hình nhật vật nữ nửa chứ… thật là nhức óc với nhỏ… tự nhiên tôi đi chơi game giờ thành ra đứng 1 bên coi nhỏ chơi… muốn mở máy khác chơi nhỏ cũng hổng cho… hix hix… Say sưa chơi game, tranh cãi chí chóe đã đời thì chợt có tiếng điện thoại… là em…

– Đang làm gì dzạ…

– Ờ… đang chơi game…

– Hả… giờ này còn chơi game… hix… về nhà ngủ đi nghe chưa… bộ mai hổng có học hả…

– Ờ ờ… quên… mê chơi quá quên giờ… hì hì…

– Cười nửa… đồ hư hỏng… mau mau về nhà ngủ đi nghe chưa… mai qua chở em đi ăn sáng nửa đó…

– Ờ ờ giờ về liền nè…

– Hư quá… về nhanh nha… mai mà dậy trễ biết tay em…

– Biết rồi khỗ lắm nói mãi… lâu lâu người ta mới chơi game được bửa bộ…

– Xí… mai em dẫn cho đi chơi đã lun… giờ về ngủ đi nha… không chút em qua kiếm tra đó…

– Thôi thôi… xin em… khuya rồi… nè… tính tiền về liền nè…

– Uhm… vậy mới ngoan… ngoang đi mai mốt em mới cho chơi game nửa…

– Ờ… biết rồi chị 2… ngủ ngon ha…

– Uhm… anh ngủ ngon… nhớ đó… mai qua sớm nha…

– Ừ…

Phù mệt em của tôi ghê… quản lý thấy sợ lun…

– Thy hả…

– Uhm… bắt về ngủ hổng cho chơi nửa…

– Hihi đồ sợ vợ…

– Sợ hùi nào… tại tại cũng khuya thiệt chứ bộ… gần 12h rồi kìa…

– Á… chết… về về… chết rồi… tại M á… làm Hân trễ giờ về rồi…

– Sax… hay quá… đổ với thừa… đứa nào bắn say sưa… giành lun máy của M nãy giờ…

– Mệt mệt… lỗi tại M… đưa Hân về nhanh…

– Ờ thì về… thôi Hân gửi xe đây đi… M chở về… sáng qua lấy xe sau…

– Uhm… cũng được… bộ quen hả…

– Ừ quen…

– Mất xe rồi sao…

– Hix ờ ờ mất xe… thì… M lấy thân ra đền chịu chưa…

– Trời… làm như có giá không bằng… hihi Hân kiu ông chủ giấu xe… coi M dám đền không biết liền… p…

Tôi cũng quen ông chủ net ở đây… đơn giản tôi cũng thuộc dạng hiền, ăn nói đàng hoàng lễ phép… Gửi xe Hân lại cho ông chủ xong tôi đưa Hân về bằng xe của tôi. Đường vắng… tôi cởi áo khoác đưa cho nhỏ trùm đôi chân dài của nhỏ lại đề phòng gió lạnh với đề phòng những cặp mắt của mấy anh chàng ma sống nào đó đi đêm… xong tôi chạy ào về nhà Hân… Xách đồ bỏ vào tận ghế đá nhà nhỏ tôi mới được quay lưng chạy xe về nhà. Hôm nay không phải chơi game một mình mà phải sài cái đầu cho tới hai mình thành ra… hơi mệt và mõi mắt. Tôi nhắn vài tin trêu chị, trả lời 1 số tin nhắn của bạn cũ và cả chị Mây ngoài quán cafe nửa rồi ngủ luôn.

Sáng dậy… em call 3 – 4 cuộc… lật đật call lại… tiếng em như hét lên bên kia…

– Grừ… đồ hư hỏng… mau qua chở người ta đi ăn sáng nè hừ hừ…

– Ờ ờ bình tĩnh… hết sức bình tĩnh… chờ tại hạ thay đồ cái tiểu thư…

– Qua nhanh… đói sắp xỉu rồi nè…

– Vài cái five mu – nick nha ^^

Tôi phóng ngay vào nhà tắm đánh răng thay đồ rồi vọt qua nhà em. Sáng sớm… em của tôi đã tính đốt mắt người khác bằng trang phục trắng tinh khôi, quần cụt ngũn màu trắng, áo thun trắng, đôi giày búp bê màu trắng… em mà chơi thêm cái nón trắng với băng tay trắng nửa là không khác búp bê sa – co – va gì đó bên Nga luôn… Vừa gặp tôi em ôm cổ đặt ngay lên môi tôi một nụ hôn ngọt ngào… đang mê mẩn vì nụ hôn dài hơi của em thì… em tàn nhẫn cắn một phát lên môi dưới của tôi… hix hix suýt chảy màu lun.

– Ui da… sao tự nhiên cắn anh…

– Cho chết… phạt cái tội đi chơi trễ… ngủ nướng làm người ta chờ sáng giờ…

– Hix… có cố ý đâu…

– Hay quá hen… còn cãi nửa… mún hôn…

Em chu chu cái miệng nhẹ hàm răng trắng tinh ra dọa tôi… đã vậy… đây chẳng thèm sợ… kéo em vào… cắn lên mũi em 1 cái rồi vội vàng đề máy…

– Dám cắn anh nè… lên xe nào… tiểu thư…

– Ghét… con trai gì… chơi cắn con gái… chút biết tay em…

– Ờ… giờ ăn gì đây cô nương…

– Mún ăn nui xào bò rồi ăn kem nửa…

– Sax… sáng sớm ăn kem…

– Kệ em… ý kiến gì hả…

– Dạ không dám tiểu thư…

– Ngoan ^^

Tôi phóng xe đi… em hồn nhiên ôm chặt lấy tôi… khẽ hát vu vơ… Tình yêu… luôn bắt đầu bằng những điều vu vơ hạnh phúc.

Rong rủi khắp nơi để ăn uống, trò chuyện đã đời… đến giờ em phải đi học ngoại ngữ. Đưa em đến trung tâm xong tôi quay xe chạy về tiệm game để chơi giết thời gian chờ tới giờ mới qua quán làm luôn. Súng hôm qua mua vẫn còn hạn, không chơi thì phí… kệ làm lười một hôm không qua quán sớm cũng chẳng sao… lâu lâu mới có súng xịn để bắn SA mà. Vừa dắt xe vào quán ông chủ đã nhìn tôi với cặp mắt rất lạ… lại còn nháy nháy mắt nham hiểm với tôi nửa. Linh cảm có sát khí bên trong quán… tôi từ từ bước vào… thôi xong một bóng hồng đang ngang nhiên chiếm cái máy quen thuộc của tôi… tai đeo phone chăm chú nhìn vào màn hình máy tính… hồn nhiên cầm acc SA của tôi bắn giết chẳng thèm để ý xung quanh nhiều con mắt của mấy ông game thủ nhìn thiếu điều muốn ăn tươi nuốt sống nhỏ… Tội nghiệp cái quán game này, sáng giờ mấy thằng cha này chắc ngồi treo máy ngắm gái chứ chơi được nổi gì. Tôi bước đến sau lưng nhỏ, khẽ cười cười đẩy tên con trai đứng sau lưng nhỏ ra… tay khều khều lên vai nhỏ…

– Nè nè… đâu ngồi đây dzậy…

Nhỏ quay lại nhìn tôi cười tỉnh bơ…

– Hihi chơi game nè… sao giờ mới qua chơi vậy…

– Sao biết M qua chơi game mà ngồi sẵn đây…

– Uh nảy có chạy qua nhà M, không thấy… qua quán cũng không thấy nên đoán chắc đưa nhỏ Thy đi học xong thế nào cũng có người chui đầu vào đây à…

– Hay nhỉ… rủi M đi học rồi sao…

– bữa nay M đâu có tiết học… ngày mai cũng vậy mà…

– Hả sao biết lịch học củaM hay vậy…

– Bí mật hihi…

Nhỏ Hân đưa ngón tay lên chu cái miệng ra nháy mắt tinh nghịch với tôi. Làm gì mà nhỏ biết hết lịch trình của tôi hôm nay đi đâu làm gì lun vậy nè trời. Cả chuyện mới đưa em của tôi đi học nhỏ cũng biết luôn chứ. Thật khó hiểu.

– Nè ăn trưa chưa…

– Ừ chưa…

– Vậy ngồi xuống chơi đi… chờ Hân chút…

– Đi đâu nửa đó…

– Hỏi nhiều. Chơi đi…

Nhỏ đứng dậy cầm ví chạy đi. Tiệm net cũ, xung quanh toàn là con trai, mùi thuốc lá, mùi thức ăn, mùi mồ hôi… tạo nên một không khí đúng chất của một ổ cày game… vậy mà tự nhiên có một bống hồng xinh đẹp len lỏi vào… tự nhiên cũng cảm thấy hơi khoái khoái vì bóng hồng ấy là bạn tôi, chơi game chung máy với tôi giữa những ánh mắt tò mò và cả ghen tị nửa chứ. Nghĩ tới đó tự nhiên tôi mỉm cười vì sự may mắn khó tin của mình… rồi dán mắt vào màn hình với những màn đọ súng hứng khởi… Mãi mê chơi một lúc lâu… cảm thấy có hơi thở nhẹ nhẹ sau lưng, mùi nước hoa con gái thoang thoảng… khẽ quay lại nhỏ Hân đang ngồi sau lưng chăm chú coi tôi chơi game… cốc vào đầu tôi nhỏ cười…

– Đồ mê chơi. Bắn gì say sưa tới không thèm để ý tới ai luôn. Nè ăn đi…

Nhỏ chìa một hamboger ra trước mặt tôi với ly trà sữa kiwi lắc qua lắc lại…

– Ăn đi… nhường máy cho người ta chơi chút coi…

– Bộ Hân hổng ăn hả…

– Xí… khỏi cần quan tâm Hân ngồi nãy giờ sau lưng M ăn xong rồi…

Nhỏ đưa ly trà sữa lên miệng hút một hơi xong dúi ly trà sữa vào tay tôi, kéo tôi đứng dậy rồi chen vào ngồi chiếm máy cầm chuột tiếp tục trận đấu tôi đang bắn nửa chừng. thật là chóng mặt với nhỏ luôn… làm như đứa con gái nào quen với tôi đều thích làm gì thì làm hổng bao giờ thèm để ý tới tôi thì phải. Tôi đành kéo ghế ngồi bên cạnh nhỏ ngồi ăn. Nhỏ vẫn hồn nhiên bắn súng, lâu lâu giật ly trà sữa trên tay tôi uống ngon lành.

Nhìn nhỏ chơi vui vẻ… tôi cũng cảm thấy vui vui… dù sao nhỏ vui vẻ như thế này còn hơn là bộ mặt buồn bã mọi ngày… chắc nhỏ đang dần quên được nổi buồn chia tay và mấy chuyện buồn linh tinh khác rồi thì phải. Ăn xong, ngồi nhìn nhỏ chơi một chút cũng chán, đành mở máy kế bên log acc khác bắn chung với nhỏ cho vui. Hix tự nhiên acc đại tá của mình không được chơi phải ngồi lấy acc thiếu úy bắn… buồn ghê gớm. Nói gì thì nói… chơi được khoảng 45 phút nửa nhỏ cũng mệt, nhường acc lại cho tôi rồi ngồi im uống nước coi tôi chơi chứ không hào hứng giành bắn nửa… đúng là con gái ^^.

Tự nhiên có nhỏ Hân ngồi sau lưng tôi cũng nhớ nhớ lại hồi lớp 12, tôi cũng có quen một cô bạn gái rất thích chơi AU nhưng mỗi lần tôi ghé net chơi SA là nhỏ nghỉ game ra ngồi sau lưng chỉ để coi tôi chơi. Say sưa bắn được 2 tiếng nửa tôi cũng cảm thấy mỏi người, nhất là vai phải vì đang có người hồn nhiên dùng vai tôi làm điểm tựa tài năng ngủ ngon lành… cũng đến giờ đi làm… hix đành phải gọi nhỏ dậy thôi…

– Nè nè…

– Gì dzạ…

– Dậy đi M đi làm rồi Hân về nhà ngủ đi…

– Vậy hả… uhm cũng được…

Nhỏ uể oải đứng dậy đi thẳng ra cửa đứng chờ tôi dắt xe ra rồi ngáp ngắn ngáp dài chạy xe đi. Còn tôi cũng tính tiền rồi phóng xe qua quán làm…

Tags: , , , , , , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất